Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp ( Dịch Full )

Chương 2177 - Chương 2152: Mục Tiêu Cuối Cùng Của Kế Hoạch Người Chỉ Dẫn (1)

Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp Chương 2152: Mục tiêu cuối cùng của kế hoạch người chỉ dẫn (1)

Sau ba tháng, đám Tiểu Thú phát hiện Lục Thần đã không còn trong màn nước nữa.

Bọn nó vội vàng tìm kiếm khắp nơi, cuối cùng thấy một bóng dáng đang thả câu ở đầm sâu.

Sau khi trải qua chuyện như vậy, lão đại vẫn còn tâm trạng để câu cá?

Chắc chắn không phát điên?

Ban đêm, Lục Thần nằm trên tảng đá lớn trong thác nước, xuyên qua màn nước ngắm bầu trời sao.

“Còn người trong núi! Rốt cuộc người trong núi đâu!”

Lão thần long không thấy đầu không thấy đuôi kia, chỉ có hắn ta tìm mình, xưa nay chưa bao giờ để Lục Thần tìm đến hắn ta.

Đám Đại Hoàng lằng nhà lằng nhằng đi đến bên cạnh Lục Thần, dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Lục Thần.

“Cha... Ngươi, ngươi không sao chứ...” Tiểu Thú vừa lo lắng, vừa hơi cảnh giác nhìn Lục Thần.

“Các ngươi tới đúng lúc lắm!” Lục Thần trở mình một cái ngồi dậy: “Đại Hoàng, Mộc Huyền và người trong núi đều là bạn tốt của Lục Nguyên, biết đâu bọn họ cũng quen biết nhau, ngươi có biết cách nào tìm được người trong núi không?”

“Tìm người trong núi?” Năm thú kinh ngạc nhìn về phía Lục Thần.

Rất lâu sau, Lục Thần thở dài một hơi: “Tên trong Cửu Thiên ép ta nhập ma, ép ta từ bỏ tất cả những kiên trì của mình, ta biết đây là mục đích của hắn!”

“Trải qua thời gian này đã khiến ta tỉnh táo lại, thật ra... Ta cũng có thể chấp nhận được việc không có quan hệ máu mủ, nhưng vì sao Mộc Huyền, người trong núi lại không nói cho ta biết chân tướng sớm một chút?”

“Đoạn cuối cùng của màn sáng vẫn chưa phát hết, ta cần tìm ra chân tướng!”

“Nếu không, chính ta cũng không qua được ải tâm ma này của mình!”

Nếu niềm tin của Lục Thần bị sụp đổ, hắn sẽ không thể sáng tạo ra kỳ tích Duy Ngã Độc Cuồng nữa!

Tiểu Thú thở phào nhẹ nhõm, vui mừng nói: “Cha, cuối cùng ngươi cũng tỉnh lại rồi!”

Lục Thần lắc đầu: “Ta chỉ muốn biết chân tướng hoàn chỉnh! Ta sẽ không trở thành con cờ bị người khác lợi dụng, bất kể là tên trong Cửu Thiên hay Lục Nguyên!”

Tiểu Thú gật đầu: “Cha, cho dù ngươi lựa chọn trở thành cái gì, chúng ta đều sẽ theo ngươi! Đại Hoàng, nhanh đi xem thử có thể tìm được người trong núi không! Chuyện này rất quan trọng với cha!”

Đại Hoàng lại lắc đầu: “Phạm vi của Thiên Ngoại lớn như vậy, ta cũng không thể tìm được người trong núi…”

Trong lúc mọi người đang không biết phải làm sao, đột nhiên có một nữ tử chậm rãi bước ra từ trong rừng.

Lục Thần vừa hấy nữ tử này liền sửng sốt.

Người này là nữ tử dị thú cứu mình từ trong tay Chủ Thần tám hệ lúc trước.

“Ta biết ngươi sẽ quay về đây! Các ngươi muốn tìm người trong núi? Ta có thể dẫn các ngươi đi!” Nữ tử mỉm cười yêu kiều nhìn Lục Thần.

Lục Thần đứng dậy, nhíu mày nhìn về phía nữ tử: “Rốt cuộc ngươi là ai? Sao ngươi biết ta sẽ quay lại nơi đây?”

Nữ tử mỉm cười: “Sao vậy, bây giờ Lục Thiên Đế đã trở nên cẩn thận như vậy rồi sao? Yên tâm, ta sẽ không hại ngươi, nếu không lần trước ta đã giết ngươi rồi!”

Ở tinh cầu nào đó, nơi này non xanh nước biếc, chim hót hoa nở.

Trước một sơn động mọc đầy cỏ dại, Lục Thần kinh ngạc nhìn, nhất thời không thể nào bình tĩnh được.

“Ngươi nói người trong núi ở trong này?”

“Vào xem chẳng phải sẽ biết ngay sao?” Nữ tử nhìn vào sơn động, nụ cười đã tắt, trong giọng nói có chút cô đơn.

“Chờ chút, chỉ có ngươi có thể vào, đây là lời của người trong núi.” Nữ tử đột nhiên nhớ ra gì đó, dặn dò.

Lục Thần gật đầu, bảo đám Tiểu Thú ở lại ngoài động.

Tiểu Thú lắc đầu, không biết người trong núi muốn nói gì với cha mà không cho mình vào cùng.

Tuy nhiên chắc cũng không phải là chuyện mình cảm thấy thú vị.

Tiểu Thú xoay người nói với nữ tử dị thú: “Mỹ nữ, ngươi thuộc chủng tộc gì? Có muốn sinh con với thần thú không? Ta là thần của vạn thú tập trung mười sáu loại thần thú trên người!”

Mặt Đại Hoàng tối đen, Tiểu Thú lại bắt đầu rồi... Quan trọng là, kỹ thuật tán gái vụng về như vậy nhưng xác suất thành công vẫn rất cao!

Vẫn là Tiểu Mao Đoàn đáng tin hơn một chút, giờ đang nằm bò trên Tiểu Kim Lý, bảo nàng nhân lúc này đưa mình đi tìm chút đồ ăn...

...

Một mình Lục Thần đi vào trong sơn động.

Trong sơn động ngập tràn linh khí, tuy nhiên khắp nơi đều giăng kín mạng nhện và cỏ dại, rất khó có thể tin đây là nơi ở của người trong núi.

“Người trong núi, ta là Lục Thần, ngươi đang ở đâu?” Lục Thần vừa hét lên vừa đi sâu vào trong động.

Cho đến khi Lục Thần đi sâu vào trong động thì cuối cùng đã nhìn thấy một bóng người đang ngồi khoanh chân trên giường đá.

Có điều khi Lục Thần nhìn kỹ lại thì trong lòng lập tức cảm thấy căng thẳng.

Người ngồi khoanh chân ở đó, chỉ là một bộ xương khô.

“Đây là...”

Ngay lúc Lục Thần còn chưa hiểu ra, một người đã từ cánh cửa khác đi vào.

“Người trong núi?” Lục Thần trừng to mắt nhìn người đi tới.

Người tới là người trong núi.

Người trong núi mỉm cười: “Tiểu tử giỏi lắm, ngươi lại tìm ra chỗ của ta...”

Bình Luận (0)
Comment