Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp ( Dịch Full )

Chương 2190 - Chương 2165: Chiến Thần Cửu Thiên (2)

Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp Chương 2165: Chiến Thần Cửu Thiên (2)

Đúng lúc này, không biết người Trái Đất nào đã khàn giọng kêu lên.

“Xin hãy cứu chúng ta! Bất kể ngươi là Sài Lang tộc hay Nhân tộc, ngươi vẫn là Chiến Thần của Trái Đất, ngươi là thủ hộ thần của Trái Đất!”

Cho dù không nói cái tên đó nhưng tất cả mọi người đều biết hắn ta đang nói tới ai!

Càng ngày càng nhiều người bắt đầu gọi tên Sài Lang Nhân kia.

“Nhất Trọng Thiên đến Cửu Trọng Thiên, ngươi đều Duy Ngã Độc Cuồng!”

“Sài Lang Nhân hay là nhân loại, ngươi cũng là Duy Ngã Độc Cuồng!”

“Ngươi đã từng bảo vệ Trái Đất, đã từng chiến đấu vì Nhân tộc, đã từng chiến đấu vì vạn tộc Cửu Thiên, ngươi không phải Chiến Thần Trái Đất, ngươi là... Chiến Thần Cửu Thiên!”

“Lục Thần, ngươi đã nghe thấy chưa? Xin hãy cứu lấy chúng ta!”

“Chiến Thần Cửu Thiên! Chiến Thần Cửu Thiên! Chiến Thần Cửu Thiên!”

Bàn Cổ hơi nheo mắt lại, nhìn đám người đang điên rồ cùng gọi cái tên đó.

Có người Trái Đất, có Nhân tộc, có vạn tộc.

Có người tu tiên, có chúng tiên vạn tộc, có Thần Minh chư thiên!

Tất cả mọi người đều đang gọi “Chiến Thần Cửu Thiên”!

Bàn Cổ hít sâu một hơi, hừ giọng: “Tiểu tử thối, ngươi nghe thấy chưa? Bọn họ đều đang gọi ngươi...”

“Lần này, bọn họ không cầu nguyện Thần Minh giáng lâm, không khẩn cầu ông trời phù hộ, bọn họ đều đang gọi... Ngươi!”

Lục Viễn nghe thấy xung quanh có vô số người đang đồng thanh gọi tên, tim liền đập rộn lên.

Đây chính là thứ phụ thân để lại sao?

Hắn không có quân hàm, không mở Tiên lộ, không có thế giới tín ngưỡng, hắn chỉ là một phàm nhân.

Nhưng, lúc này tất cả mọi người đều đặt hy vọng lên một phàm nhân.

“Cha, ngươi... Ngươi sẽ trở lại, đúng không?”

Mộc Sinh, Mộc Phủ Cửu Nhi, Không Lạc Dao, Linh Lung, Lê Vi, Hinh Nhi, Lãnh Nhu, Phong Linh Tử, Trấn Quốc Yên Nhiên, Lăng Sương, Bắc Tuyết Thanh Linh... Các nàng đều ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời.

Dường như trước mắt dần xuất hiện bóng dáng quen thuộc ấy.

“Ha ha ha, các ngươi còn đang trông cậy vào Duy Ngã Độc Cuồng?” Thông Thiên Ma Sát cười như điên nói: “Hắn sẽ không tới! Hắn cũng không tiếp tục là Duy Ngã Độc Cuồng của lúc trước nữa!”

“Tuy tiểu tử đó không nhập ma, nhưng không có tín niệm chống đỡ, hắn đã không khác gì những người khác.”

“E rằng giờ hắn nhìn thấy ta ngay cả đánh rắm cũng chẳng dám nữa là!”

“Các ngươi chết hết cho ta! Hỗn Độn Thần Binh, giết cho ta, nam nữ già trẻ, không chừa lại tên nào!”

Nhưng Thông Thiên Ma Sát vừa dứt lời, đột nhiên phía chân trời có một tia sáng xuyên qua hắc vụ dày đặc!

Ở chân trời, Cự Long giang mười đôi cánh, khuấy đảo phong vân, đang bay về phía bên này.

“Là... Là Thập Dực!” Lục Y Y kéo tay Tiểu Mẫn, vui mừng nói: “Ta biết mà, ta biết mà, chắc chắn lão đại sẽ tới!”

Mặc dù Tiểu Mẫn đã đánh mất phần lớn ký ức nhưng giờ phút này cũng có cảm giác quen thuộc khó hiểu.

“Hình như ta cũng luôn tin, cha nhất định sẽ tới!”

Giọng Dược Đồng hơi nghẹn ngào: “Đương nhiên hắn sẽ trở về, ai bảo hắn là Duy Ngã Độc Cuồng!”

Trên đầu rồng của cự long, một người chắp hai tay sau lưng, đứng trên đầu rồng.

Bộ trường bào Song Ngư đen trắng bay phần phật trong gió, mái tóc dài bị cuồng phong thổi qua, tùy tiện bay múa.

Khuôn mặt hắn trông mới khoảng hai mươi sáu hai mươi bảy tuổi nhưng trong cặp mắt kia lại chứa sự tang thương và phong sương cực kỳ không tương xứng với bề ngoài.

Hắn như nhìn thấu được rất nhiều, lĩnh ngộ rất nhiều

Nhưng cặp mắt kia vẫn kiên định như ban đầu!

“Thập Dực, nhanh lên một chút!”

“Gừ!” Một tiếng rồng ngâm, tiếng gầm rung động trời đất, Thập Dực một lần nữa tăng tốc.

Khi thấy người kia, con rồng kia, vô số người đã nước mắt rưng rưng.

“Là, là hắn! Hắn trở về! Hắn trở về!”

“Biết rõ thế giới này không có tộc nhân của mình nữa, nhưng hắn vẫn tới!”

Bàn Cổ bá vai Cửu U, run giọng nói: “Tiểu tử thối này, cuối cùng cũng đến! May là ta không nhìn nhầm!”

“Khó trách Nữ Oa coi trọng hắn như vậy, tiểu tử này không khiến người ta thất vọng!”

Chỉ trong chốc lát Cự Long đã đi tới bầu trời của chiến trường chính.

Lục Thần nhìn thần binh đầy trời, đang cuồn cuộn lao tới liền khoát tay.

“Thương Chi Đại Đạo!”

Lục Thần cầm trường thương lao thẳng tới chân trời, lập tức nổ tung trong trăm vạn thần binh.

Một trận bão táp linh lực cường hãn cuốn về phía chân trời, mạnh mẽ ép lui trăm vạn thần binh!

“Tiểu Thú, Tiểu Mao Đoàn, Tiểu Nguyên, Đại Hoàng, Tiểu Kim Lý, ta giao những thần binh này cho các ngươi.” Giọng Lục Thần bình thản.

Bên cạnh Lục Thần đột nhiên xuất hiện năm con thần thú chiến sủng.

Lục Thần quy ẩn mấy năm này, thực lực của đám Tiểu Thú vẫn luôn tăng lên. Bây giờ năm thú đi theo Lục Thần nhiều năm đều đã thay đổi.

Lông của Tiểu Mao Đoàn biến thành bộ lông vàng óng, sau khi hóa lớn, toàn thân nó bộc phát ra kim quang kinh người.

Dáng người Tiểu Thú càng cao lớn hơn, đường cong toàn thân cân xứng, hai con ngươi hiện ra sắc thái chưa từng có, một đen một trắng, phía sau mọc ra hai đôi cánh, sau lưng hiển hiện hư ảnh mười tám thần thú.

Bình Luận (0)
Comment