Tiểu Nguyên đã không còn sử dụng bình thái Bạch Hổ nữa, cơ thể hiện ra hình thái dạng sương mù bất quy tắc.
Tiểu Kim Lý hóa thành Cửu Trảo Kim Long, toàn thân kim quang chói mắt, không thể nào nhìn thẳng.
Đại Hoàng... Biến lớn lên chút xíu.
“Ha ha ha, các ngươi là sinh vật thiên môn? Cũng chỉ có thế mà thôi!” Đại Hoàng đứng trước bốn con thú kia: “Ta không nói nhiều nữa, chỉ cần các ngươi có bản lĩnh qua được bốn tiểu đệ sau lưng ta thì coi như các ngươi có bản lĩnh.”
Tiểu Thú cau mày: “Đại Hoàng, đừng có nằm mơ, ai là tiểu đệ của ngươi?”
Đại Hoàng không hề nao núng, nói: “Luận theo thứ tự, có phải ta đi theo lão đại sớm nhất không?”
“Nhưng ngươi yếu nhất.”
“Yếu thì đã sao? Đợi ta một vạn năm nữa, ta đường đường mang huyết thống Đại Thiên Cẩu có thể thua kém các ngươi sao?”
Kim Long miệng nói tiếng người: “Tiểu Thú, cứ để Đại Hoàng lôi kéo cừu hận, nó chuyên nghiệp lắm.”
“Thôi đi, Đại Thiên Cẩu cái gì?” Tiểu Thú vẻ mặt khinh thường: “Được rồi được rồi, Tiểu Kim Lý nhiều lời rồi, ngươi cứu kéo cừu hận đi, ngươi tiếp tục đi.”
Lúc này Đại Hoàng mới quay đầu lại nhìn về phía trăm vạn thần binh đại quân: “Nào, nào, nào, các ngươi có bao nhiêu tên, lên hết đi!”
Quả nhiên, Đại Hoàng đã kéo cừu hận thành công, trăm vạn thần binh điên cuồng nhào về phía năm thú.
Cơ thể Tiểu Mao Đoàn đột nhiên bành trướng, trong nháy mắt trở nên to lớn, to gấp ba gấp bốn lần so với trước đây, cơ thể cao bốn, năm trăm mét!
Nó nổi giận gầm lên với trăm vạn thần binh.
“Gừ!”
Cuồng phong hổ khiếu, linh lực cuồn cuộn, những sinh vật thiên môn thấy đây chỉ là một con chuột lớn nhưng vẫn cảm thấy hơi e ngại.
Cùng lúc đó, Tiểu Nguyên hắc vụ hóa nhanh chóng phân hóa thành bốn cỗ, bao quanh người Tiểu Mao Đoàn, Tiểu Thú, Tiểu Kim Lý, để hắc vụ quấn quanh người bọn họ!
Đại Hoàng vô cùng kinh ngạc: “Tiểu Nguyên, vì sao ta không có? Ngươi không bảo vệ ta sao?”
Lục Thần cười lắc đầu: “Đại Hoàng, Tiểu Nguyên phân hoá sẽ giảm đi phòng ngự, ngươi không đánh thì cho ngươi làm gì.”
“Ngươi đi xuống nghỉ ngơi một lát đi.”
“Được rồi!” Đại Hoàng giẫm lên hư không, vui sướng lui xuống nghỉ ngơi.
Bên kia, Tiểu Mao Đoàn đã bắt đầu bữa tiệc ăn uống, một ngựa đi đầu, nhào về phía quân địch điên cuồng chém giết.
Tiểu Thú công kích cực mạnh, phòng ngự cũng không yếu, chỉ không khủng bố được như Tiểu Mao Đoàn và Tiểu Nguyên, nhưng giờ có phân thân hộ thể, đã bù đắp được thiếu hụt về phòng ngự, giờ như sát thần hàng thế, điên cuồng vung kỹ năng.
Vốn Lục Thần tưởng Tiểu Kim Lý không am hiểu chiến đấu lắm nhưng thấy sức chiến đấu của Tiểu Kim Lý dưới hình thái Cửu Trảo Kim Long thì Lục Thần cũng phải thay đổi cái nhìn về nó.
Cửu Trảo Kim Long sở trường công kích, mặc dù không giỏi pháp thuật nhưng lực công kích cực kỳ khủng bố, cộng thêm phòng ngự của phân thân Tiểu Nguyên nên lao về phía thiên binh như nơi không người!
Còn về Tiểu Nguyên, hiện tại vẫn đang tích lũy năng lượng “bị đánh”... Chắc chắn đợi khi nó ra tay chính là sự tồn tại kinh khủng nhất!
Không biết sao, Lục Thần nhớ tới dáng vẻ lúc bé của đám gia hỏa này.
Trong chớp mắt, cuối cùng bọn chúng đã trưởng thành.
Vậy bây giờ, trên sân chỉ có một người chưa được ai chăm sóc.
Lục Thần quay đầu, nhìn về phía người đối diện.
Thông Thiên Ma Sát!
Tuy Hỗn Độn Thần Binh mà Thông Thiên Ma Sát triệu hoán có vẻ không địch lại chiến sủng của Lục Thần, nhưng hắn ta không hề quan tâm.
Giờ phút này, Thông Thiên Ma Sát mỉm cười nhìn Lục Thần.
“Ngươi lại đến đây!”
Lục Thần bình tĩnh nói: “Cho nên ngươi chỉ có chết.”
“Ha ha ha ha! Lục Thần ơi Lục Thần, cho dù ngươi đến thì đã sao chứ? Ngươi cảm thấy ngươi có thể thắng ta?”
“Gom góp được Thần Ma Nghịch Mệnh rồi sao? Ngươi dám đến khiêu chiến ta sao?”
“A, đúng rồi, có chuyện có phải ngươi mãi không hiểu không?” Thông Thiên Ma Sát hưng phấn nhìn Lục Thần.
Lục Thần khẽ nhíu mày, không trả lời.
“Tất cả mọi người đều nói với ngươi, mẹ ngươi chết ở Cực Tinh, nhưng ngươi biết nàng chết như thế nào không?”
“Là ta, tự tay hủy nhục thể của nàng, đánh giết nàng!”
“Lục Thần, có lẽ ngươi không chết, trước khi chết, nàng cứ lẩm bẩm mãi tên của ngươi và muội muội ngươi. Nàng không nỡ rời xa hai huynh muội ngươi, nàng nói nàng có lỗi với hai ngươi, không thể luôn ở bên bầu bạn với hai ngươi, nàng nói hai ngươi phải chịu đựng quá nhiều rồi... Haizz, ta nhìn cảnh tượng đó còn đau lòng, cho nên, ta mạnh mẽ cắt đứt luôn cổ họng nàng để nàng không còn nhắc đến tên các ngươi nữa!”
Lục Thần hơi nheo mắt lại, sương mù màu xanh trong mắt tuôn ra.
“Ôi, nữ tử đó còn tưởng mình rất thông minh, cẩn thận để lại một chút tàn hồn ở Cực Tinh, biết đâu ta không phát hiện được.”
“Thế nhưng nàng và người cha ngu xuẩn kia của ngươi, bọn họ không biết ta cần ngươi phá được Cửu Thiên.”
“Lục Thần, ngươi chẳng những là con cờ của cha mẹ ngươi mà còn là công cụ hóa hình của ta!”
Lời editor: Mời các đạo hữu ghé qua bộ mới, truyện hệ thống, cẩu đạo, ma đạo: Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo