Editor: Linh Tống
Ác Ma nhếch môi, Lục Thần nở nụ cười của Ác Ma… Vô cùng kinh khủng.
“Bây giờ đến lượt ta.”
“Thôn phệ!”
Sau đó xảy ra một màn, có thể nói là hình ảnh kinh khủng nhất trong lịch sử trò chơi Cửu Thiên…
Chỉ thấy Ác Ma mở cái miệng to như chậu máu ra, gần như lớn đến mức cả đời người ta khó quên, tiếp theo, một phát nuốt tên cường giả bộ Thần Vũ kia… Nuốt…
Thế giới yên tĩnh… Từng người chơi đứng trên tường thành sắc mặt trắng bệch, đầu óc chập mạch, bình luận ngàn năm một thuở ở trong phòng phát sóng trực tiếp đều dừng lại.
Ngưng Sương che miệng, hoảng sợ nhìn tình cảnh này, một đôi mắt trợn to suýt nữa lồi ra ngoài.
Lục Di sợ đến sắc mặt trắng bệch, cả người hóa đá.
Những người chơi còn lại vẫn đang chạy như điên giữ mạng, cơ thể từng người đều cứng đờ.
Lục Thần lắc đầu, cuối cùng đã ngậm lại cái miệng rộng tựa như nọc độc kia, sau đó lau miệng, “Ồ, mùi vị không tệ!”
Phụt, trên tường thành phun ra một màn sương máu, không biết bao nhiêu người nghe được câu này, bị nội thương nghiêm trọng.
“Quá, quá, quá kinh khủng…”
“Hắn thật sự ăn người? ĐKM, còn có, loại kỹ năng này?!”
“Con mắt của ta đã mù, điều này mẹ nó cũng quá vô lại đi…”
“CMN, bây giờ suy nghĩ của ta đã hỗn loạn, rốt cuộc Vô danh là người hay Ác Ma? Ngay cả Boss cũng không có kỹ năng.”
“Không phải bên trang web chính thức nói bộ Thần Vũ là trang bị mạnh nhất Đệ Nhất Trọng Thiên Vực sao? Lại bị người ta nuốt một phát như vậy? Rốt cuộc trên người Vô danh ca là trang bị gì?”
Biểu cảm của Phong Linh Tử không khác gì Ngưng Sương, trên thực tế, phần lớn nữ sinh đều có phản ứng giống nhau.
Hoảng sợ, không thể tin nổi, thật sự không thể tưởng tượng nổi.
“Trời ạ, Vô danh cũng quá mạnh.”
“Huynh đệ, ngươi đã nói nhầm, không phải Vô danh mạnh mẽ, mà là… Khủng bố! Nhất định là Bug lớn nhất ở trong Cửu Thiên!”
Lăng Thiên Vũ Thần đã đến bờ vực sụp đổ.
Nghĩ đến nếu Vô danh sử dụng một chiêu kia với mình, vậy còn đánh cái rắm.
Mấu chốt là… Sau khi bị cắn nuốt sẽ như thế nào? Tài khoản biến mất? Hay là nhân vật biến mất?
Có khi nào luôn bị phong ấn ở trong bụng của tên kia hay không… Càng nghĩ càng sợ.
“Không, không thể nào, hắn không thể thôn phệ ta!” Vũ Thần dựa vào một tia lý trí cuối cùng, mạnh mẽ ép mình tỉnh táo lại.
Lúc trước Vô danh vẫn không dùng kỹ năng nghịch thiên này, tại sao vậy chứ? Bởi vì 99% những người này đều mãn cấp! Rất có thể hắn không nuốt được.
Cái tên bị Vô danh thôn phệ là bạn tốt của mình, đương nhiên cũng chỉ có bạn tốt của hắn ta mới được chia bộ Thần Vũ, tên kia bàn bạc tiến vào cửa sau, đẳng cấp chỉ có cấp 44, còn cấp bậc của Vô danh là cấp 45, Vô danh lại cứ lựa chọn thôn phệ tên kia, nói rõ chắc chắn thôn phệ có hạn chế đẳng cấp.
Nhất định phải có đẳng cấp thấp hơn bản thân!
“Đúng, chắc chắn là như vậy, chắc chắn là như vậy…” Vũ Thần liên tục nhấn mạnh quan điểm của mình, chỉ có lúc cúi đầu xuống, lại phát hiện bàn tay vẫn đang nắm Thần Vũ trường thương của mình không ngừng run rẩy.
Không thể không nói, Vũ Thần vẫn còn chút đầu óc, phân tích của hắn ta đã rất gần với kỹ năng thôn phệ.
Thôn phệ, trực tiếp thôn phệ đơn vị có đẳng cấp và tinh cấp thấp hơn bản thân không phải là Boss, nhận được ngoại hình và công pháp của sinh vật, thời gian kéo dài 24 tiếng, thời gian cold down 600 giây.
Lúc trước Vô danh không thôn phệ những người khác, chính vì hạn chế đẳng cấp.
Hiếm khi nào gặp được một người cấp thấp như thế, tất nhiên hắn không kịp chờ đợi muốn thử kỹ năng này.
Chỉ là, với tình hình trước mắt, còn có thời gian bình tĩnh đưa ra phân tích như vậy, cũng chỉ có Vũ Thần, người chơi mãn cấp còn lại thật sự bị dọa đến không rõ.
“Thật đáng sợ, ta, ta tình nguyện bị đánh chết cũng không muốn bị thôn phệ!”
“100% cảm giác đau, thật đáng sợ, đến tối ta sẽ mơ thấy ác mộng!”
“Xong, chúng ta không có khả năng thắng, chúng ta còn không thể đánh lại phân thân của hắn… Vì sao, vì sao, hắn mới cấp 45, phân thân của hắn lại có thể đuổi giết 600 người chúng ta!”
“Bộ Thần Vũ đấy, bộ Thần Vũ đứng ở trước mặt hắn, vì sao không có chút tác dụng nào, không phải được nói là trang bị màu cam mạnh nhất sao? Vì sao lại kém như vậy!”
Ý thức chịu sự chi phối của sự sợ hãi, bọn họ đã không còn chiến dịch gì nữa, chỉ chờ đợi phân thân Ác Ma thỏa thích thu hoạch.
Không lâu sau, những tàn binh bại tướng này đã bị dọn dẹp sạch sẽ toàn bộ, khắp nơi trên chiến trường là thi thể người chơi.
Dưới tình huống mở 100% cảm giác đau, biểu cảm trên thi thể của bọn họ đều rất đau khổ.
Đã giải quyết xong tiểu tạp binh, vậy chỉ còn lại một người cuối cùng.
Thời gian biến thân, phân thân đều đã biến mất, Vô danh lại quay về hình thái nhân loại.
Nhưng vào lúc này, một tiếng quát to vang lên ở sau lưng Lục Thần.
“Thần Vũ xung phong tối cường! Vô danh, ngươi đã không còn đại chiêu, lão tử không sợ ngươi!”
Lục Thần quay người, khi thấy Lăng Thiên Vũ Thần đang lao về phía mình, lúc này hắn nổi giận quát lên một tiếng, “Thôn phệ!”
Sau đó, xảy ra một tình cảnh quỷ dị, Thần Vũ xung phong tối cường của Lăng Thiên Vũ Thần diễn ra một màn đua xe di chuyển cực hạn, quẹo cua ở trước mặt Lục Thần…
Thần Vũ xung phong đúng là một kỹ năng tốt, Vũ Thần đến rất nhanh, đi còn nhanh hơn!
Sau khi Lăng Thiên Vũ Thần dừng lại, ngạc nhiên nhìn Vô danh, “Ta, ta tránh được thôn phệ của ngươi?!” Bản thân hắn ta cũng hơi không tin được.
Vừa nãy Vô danh phát động thôn phệ, Lăng Thiên hoàn toàn luống cuống, lúc trước còn nói thôn phệ chỉ có thể nuốt người có đẳng cấp thấp hơn mình, nhưng nếu vừa nãy Vô danh phát động, có nghĩa hắn có thể thôn phệ mình.
Vô danh không thể không làm ra bất kỳ phòng ngự gì, phát động một công pháp hoàn toàn vô hiệu với mình.
Cũng may bản thân phản ứng rất nhanh, thay đổi chiêu kịp lúc, tránh được thôn phệ của mình.
Cả đám người trên cửa thành đều rất khiếp sợ.
“Oa, phản ứng của Vũ Thần thật sự mạnh mẽ, lại tránh được thôn phệ, có thể tránh thoát được loại kỹ năng đó sao?”
“Xem ra cường giả hàng đầu của Closed Beta cũng không phải là hư danh.”
“Ta cảm thấy có lẽ hai người kia đều cùng một cấp bậc.”