Editor: Linh Tống
Có thể tránh thoát được công kích của Vô danh, đây chắc chắn là một sự kiện mang ý nghĩa cột mốc lịch sử trọng đại, điều này nói rõ cũng có thể né tránh “thôn phệ”!
Vào lúc này lòng tự tin của Vũ Thần lập tức bùng nổ, hắn ta hừ lạnh một tiếng, “Vô danh, kỹ năng của ngươi thật sự biến thái, nhưng ở trước mặt ta, căn bản là vô dụng! Người căn bản không biết, sự chênh lệch của bộ Thần Vũ cường hóa 5 và bộ Thần Vũ! Hôm nay, ta sẽ báo thù cho các huynh đệ của ta!”
Thật ra mặc kệ là ủng hộ Vô danh, hay là antifan, đều hy vọng nhận được một đáp án.
Thôn phệ có thể bị né tránh!
Mọi người đang có mặt đều nhìn Vô danh, muốn nghe hắn giải thích với lần thao tác sai lầm này, nếu hắn thừa nhận Vũ Thần thật sự né tránh thôn phệ, vậy nói cách khác, sau này bọn họ gặp được kỹ năng này, cũng không phải sẽ chết.
Lục Thần cảm thấy hơi buồn cười, “Ta chỉ hù dọa ngươi một chút, ngươi cho rằng ngươi được sao.”
Vũ Thần suýt nữa phun ra một ngụm máu, trên đầu một đám người chơi cũng đầy vạch đen.
“ĐKM, Vô danh đang trêu đùa Vũ Thần! Vừa nãy hắn đang dùng kế để trống thành!”
“Hắn không chỉ trêu đùa Vũ Thần, cảm giác hắn còn trêu đùa tất cả mọi người. Rốt cuộc có thể né tránh kỹ năng đáng chết kia hay không?”
“Ta cảm thấy chắc là có thể, công pháp ở trong Cửu Thiên đều phải dựa vào thao tác, dự đoán, thôn phệ có mạnh hơn, vượt quá khoảng cách thì hắn cũng không thôn phệ được.” Các người chơi vẫn rất bối rối với kỹ năng này, kỹ năng này thật sự rất đáng sợ, bọn họ hy vọng có thể tìm kiếm một sự an ủi tâm lý.
“Đừng thảo luận điều này, nhìn từ biểu cảm của người chơi bản Closed Beta, có lẽ chỉ có Vô danh mới có kỹ năng kia, trừ khi các ngươi muốn trêu chọc Vô danh, nếu không… Thảo luận điều này cũng không có ý nghĩa gì.”
Sau khi Vô danh nói ra sự thật, lại nhớ đến thao tác cực hạn vừa nãy của Lăng Thiên Vũ Thần, lập tức thay đổi mùi vị.
“Đột nhiên cảm thấy Vũ Thần cực kỳ buồn cười, một giây trước còn đầy ý chí chiến đấu, một giây sau lại chạy nhanh hơn ai khác.”
“Ta chấm cách di chuyển này 99 điểm, thiếu một điểm vì sợ hắn kiêu ngạo.”
“Lại nói, đây là người chơi mạnh nhất của bản Closed Beta? Cả người là bộ trang bị màu cam cường hóa 5, bị người ta trêu chọc đến mức này, sức phán đoán của đại thần đâu!”
Xung quanh vang lên tiếng cười nhạo, trên mặt Lăng Thiên Vũ Thần lúc xanh lúc trắng.
Hắn ta là Lăng Thiên Vũ Thần, lại trở thành trò cười của tất cả mọi người!
“Đáng chết, Vô danh, lão tử liều mạng với ngươi!”
“Thần Vũ chiến giáp… Chiến thần phụ thể!”
Sau lưng Vũ Thần, hiện ra một pho tượng Chiến thần hư ảo, cao đến 15 mét, cả người mặc kim giáp, tay cần trường thương và khiên.
Bức tượng hư ảo đứng sau lưng Vũ Thần, cứ như là thần minh bảo vệ hắn ta!
Lục Thần hơi híp mắt lại, bộ Thần Vũ còn có kỹ năng này, thoạt nhìn cũng rất uy phong.
“Vô danh, ngươi đã hết kỹ năng, bây giờ ta vẫn đầy kỹ năng, ngươi đã xong đời!”
Lục Thần bĩu môi, “Cũng đúng, cũng nên cẩn thận tính toán rõ ràng sổ sách giữa chúng ta!”
Lúc này, cuối cùng trận chiến của hai người chơi mạnh nhất toàn khu đã bắt đầu.
“Thần Minh. Chiến thần xung phong!” Lúc này đây, tốc độ xung phong của Vũ Thần còn nhanh hơn trước đó, hơn nữa bức tượng hư ảo Chiến thần đi theo, thoạt nhìn khí thế kinh người.
Lục Thần hừ lạnh một tiếng, “Cấp tốc di chuyển! Liệt địa hồng câu!”
Hai người di chuyển với tốc độ cao, căn bản không nhìn rõ bóng dáng, chỉ thấy Như Ý Trường Côn biến thành hư ảnh đập về phía Vũ Thần từ một góc độ không thể tưởng tượng được.
“ĐKM, trong loại tốc độ này cũng có thể đánh trúng được, có phải hơi khoa trương quá không?” Một gã người chơi đứng bên cạnh Ngưng Sương đã nhìn đến trợn mắt há hốc mồm.
Lục Di cau mày, lẩm bẩm, “Không phải lão đại công kích dựa vào phản ứng, mà dựa vào dự đoán.”
Ngưng Sương vô cùng ngạc nhiên hỏi, “Dự đoán? Vậy cũng có thể dự đoán được?”
Lục Di lắc đầu, “Đối với tên kia mà nói, cũng không phải không thể, nhưng ngươi đừng phân tâm vội, ca ca của ta… Bạn thân của ta nói, đối với cao thủ, dự đoán chỉ là điều sơ cấp nhất, dự đoán được dự đoán của ngươi, mới là cảnh giới cao hơn. Chỉ dựa vào một chiêu, không thể nào phân thắng bại.”
Ngưng Sương vội vàng nhìn về phía chiến trường.
Liệt địa hồng câu chuẩn xác đập về phía Vũ Thần, phản ứng của Vũ Thần cũng có thể nói là thần tốc, “Thần minh. Thuẫn phản!”
Thần minh cực lớn kia giơ tấm khiên lên, lại gắng gượng chống đỡ được một gậy này, không chỉ như vậy, sau khi bức tượng hư ảo ngăn cản được liệt địa hồng câu, đột nhiên đẩy tấm khiên ra, tạo ra một phản lực cực mạnh.
Lãnh Nhu kêu lên, “Không phải chứ, lại có thể ngăn được liệt địa hồng câu!”
Anh Tuấn lắc đầu, “Dù sao liệt địa hồng câu cũng chỉ là hiệu ứng đặc biệt của Như Ý Trường Côn, bị hiệu ứng đặc biệt của trang bị cam cấp 50 dễ dàng hóa giải cũng rất bình thường.”
Trong chớp mắt liệt địa hồng câu bị ngăn cản quay về, Vô danh muốn dùng cấp tốc di chuyển né tránh theo bản năng, thế nhưng trong đầu đột nhiên xuất hiện một suy nghĩ.
Lại có kỹ năng phòng thủ phản kích, bộ Thần Vũ cũng không thật sự là rác rưởi.
Những người này có thể vượt qua Boss thứ hai của Thông Thiên Tháp, rốt cuộc thực lực như thế nào? Rốt cuộc mình có thể qua Boss cấp Thiên Vực tầng thứ nhất hay không?
Tốt nhất phải cảm nhận mới được.
Chỉ hơi do dự, cuối cùng hắn cũng không né tránh! Chỉ là trước đó, vào không phẩy mấy giây trước khi liệt địa hồng câu đập vào người của mình, Lục Thần phát động một kỹ năng khác.
“Chúng tiểu nhân, mượn chút máu, độc tôn!”
Lá chắn huyết tế độc tôn còn chưa kịp hình thành, bịch một tiếng, Lục Thần trực tiếp bị liệt địa hồng câu bắn trúng!
Hắn bị chiêu thức của mình đánh vào người mình cũng rất đau, rơi 3 vạn+ HP, đồng thời bị mê muội 3 giây.
Sau khi bị đánh trúng, trên người Lục Thần bắt đầu hiện ra một lớp sương mù màu đỏ, cuối cùng đã tạo ra lá chắn huyết tế.
Nhưng ở trong mắt Vũ Thần, chỉ thấy Lục Thần bị liệt địa hồng câu của mình đánh rơi gần bốn vạn HP, còn sau đó trên người Lục Thần xuất hiện sương mù màu máu.