Editor: Linh Tống
Đạn Chỉ Phân Thiên Hạ: Huynh đệ, không phải ngươi đến để trang bức chứ? Những lời này mà ngươi chưa từng thấy?
Lục Thần lại cảm thấy ác hàn? Hắn đến không phải để trang bức, hắn thật tâm đến cầu cạnh. Thế nhưng dưới cái nhìn của người khác, Vô Danh vào nhóm nhỏ thế này còn tự xưng là tân manh, đây không phải trang bức thì là cái gì...
【 tân manh 】 Thanh Thần: Không có, vì sao đại lão lại nói như vậy.
【 quản lý 】 Diệp Cô Cô: Quên đi, có thể hắn ta mới vừa chơi Cửu Thiên, có người dẫn đi thăng cấp nên ngay cả Tiên Sơn hắn cũng chưa từng tới.
【 tân manh 】 Thanh Thần: Diệp Cô Cô, ngươi nói những lời này là có ý gì?
【 nhân viên quản lý 】 Diệp Cô Cô: Đây là một đoạn văn trong Luân Hồi cảnh, mặc dù không giống nhau hoàn toàn nhưng cũng xấp xỉ. Vừa thấy những lời này, người ta sẽ nghĩ ngay đến Luân Hồi cảnh.
Lục Thần sửng sốt một chút.
Luân Hồi cảnh!
Đúng vậy, sao hắn lại quên Luân Hồi cảnh!
Hai câu trước của câu châm ngôn này đã bao hàm ba chữ "Luân Hồi cảnh", hơn nữa dường như ý của đoạn văn này cũng đang nói tới sinh tử gì đấy.
Luân Hồi cảnh không phải là nơi người chơi sống lại sao!
Khó trách những người khác lại kinh ngạc khi nghe hắn nhắc tới mấy lời kia như vậy, còn nói hắn trang bức và vân vân.
Đối với người chơi khác, Luân Hồi cảnh quá quen thuộc, một ngày bọn hắn phải tới đó lắc lư không biết bao nhiêu lần. Thế mà hết lần này tới lần khác Lục Thần lại chưa từng tới lần nào!
Tử Hà Tiên Tử: 【 tân manh 】 Thanh Thần, sau khi người chơi tử vong, vong hồn sẽ tự động trở lại Luân Hồi cảnh, lúc đó ngươi sẽ thấy được bốn câu trước. Về phần hai câu sau cùng chúng ta cũng đã thấy.
Lục Thần lại rơi vào trầm tư.
Sinh tử luân hồi, như xem hoa trong gương, hai câu này có thể hiểu là nó đang ám chỉ "Luân Hồi cảnh", nhưng bốn câu sau thì sao?
Sinh cũng là tử, hư tức là thực, nhập cũng là xuất, trong cũng là ngoài, nó có ý gì.
Dù thế nào đi nữa, Lục Thần cũng muốn tới Luân Hồi cảnh nhìn xem, có lẽ bên kia chính là đầu mối!
Trước khi đi, Lục Thần thật lòng cảm ơn đám đại lão này, nếu không có bọn hắn, đoán chừng mình có nghĩ thế nào cũng không nghĩ tới Luân Hồi cảnh.
Lúc đầu Lục Thần vốn định rời khỏi nhóm, nhưng sau chuyện vừa rồi, hắn phát hiện có một nhóm như thế cũng không tệ, sau này gặp phải mấy vấn đề thường thức hắn có thể trực tiếp vào nhóm hỏi.
【 tân manh 】 Thanh Thần: Cảm ơn các vị đại lão, ta đi chơi game.
... ... ... ...
Trở lại trò chơi, Lục Thần triệu hồi Cửu Dực Thiên Long bay thẳng tới Lăng Tiêu thành.
Khi gần tới Lăng Tiêu thành, Lục Thần đổi thành ẩn thân phi hành, cuối cùng đáp xuống khu vực Luân Hồi cảnh.
Bình thường Luân Hồi cảnh gần như không người. Nói chính xác hơn, rất có thể lúc này có rất nhiều người chơi đang ở trong Luân Hồi cảnh, nhưng bọn họ đều ở trạng thái linh hồn. Bởi vậy nhìn bề ngoài, nơi này hoàn toàn là khu bỏ hoang.
Ở chính giữa khu vực có một tấm gương lớn hình bầu dục lơ lửng, dài chừng mười mét, rộng sáu, bảy mét.
Mặt gương đồng không bằng phẳng, hơn nữa còn được làm bằng đồng. Xuyên thấu qua gương, cảnh vật trở nên vô cùng mơ hồ vặn vẹo.
Nói một cách cụ thể, Lục Thần nhìn bản thân mình trong gương. Mặc dù hiện tại hắn ở trạng thái hình người nhưng lại có phần giống với quỷ, bị kéo đến vặn vẹo.
Lục Thần có thị lực kinh người, từ phía dưới Luân Hồi cảnh hắn phát hiện hai hàng tiểu tử.
Sinh tử luân hồi, như xem hoa trong gương.
Sinh cũng là tử, hư tức là thực.
Hai câu trước nói tới Luân Hồi cảnh, hai câu sau dường như đang nói Luân Hồi cảnh có liên quan tới sinh tử, hư thực - cảm giác như nó có liên quan tới việc cái gương phản chiếu ra hình ảnh không chân thực.
Như vậy chỉ còn lại hai câu sau cùng.
Nhập cũng là xuất, ngoài cũng là trong!
Lục Thần vừa suy nghĩ vừa đi tới trước Luân Hồi cảnh. Hắn đặt tay trên gương, muốn tìm kiếm đầu mối.
Ngay một khắc này, Lục Thần bỗng phát hiện hoàn cảnh chung quanh nhanh chóng biến hóa.
Ngay sau đó, vậy mà hắn lại đứng trong Thông Thiên tháp!
Lúc này, tay hắn đang đặt trên cổng lớn phía nam!
Hệ thống nhảy ra một câu nhắc nhở.
【 Ngài đang tiến vào phó bản ẩn tàng "Quỷ Cốc"! 】
Lục Thần suýt nữa bật khóc. Tam đại phó bản ẩn, cuối cùng cũng bị hắn tìm thấy toàn bộ!
"ĐKM, thật không có nhân tính, có thể bình thường một chút không!" Lục Thần kích động nói.
Ba phó bản ẩn này đúng là cái sau khó hơn cái trước.
Chư Thần Hoàng Hôn cần vào phó bản Chư Thần Chi Nhãn, đánh đủ thu thập đủ mảnh vỡ thăng cấp pháp bảo "Chư Thần Chi Nhãn" mới có thể thấy, độ khó này đã đủ dọa chết người.
Thần Ma Điện, đầu tiên nhất định phải một mình làm xong nhiệm vụ Tiểu Mẫn, sau đó nhận được chìa khóa Vong Linh Chi Môn, đánh chết Cốt Vương có thể phá vỡ vách tường không gian của phó bản, còn phải đánh chết Boss Tả Hữu đồ thành ba ngày, độ khó kia có thể nói là nghịch thiên!
Mà phó bản Quỷ Cốc thứ ba nhìn như dễ dàng nhất, nhưng chỗ khó khăn nhất nằm ở chỗ... Đối với những người khác, phó bản này vốn không tồn tại!
Trong Thông Thiên tháp, những người khác vốn không nhìn thấy cánh cửa thứ tư, cũng không nhận được một câu nhắc nhở ẩn chứa cách tiến vào phó bản! Open Beta lâu như vậy, chắc chắn đã có không ít người từng đi loanh quanh Luân Hồi cảnh, người đưa tay sờ soạng Luân Hồi cảnh cũng nhiều tới không biết bao nhiêu cho xuể. Thế nhưng cuối cùng chỉ có một mình Lục Thần có thể tới nơi này!
"Được được, ta thật sự phục, so với tam đại phó bản ẩn, cấm địa thần sủng trên bầu trời chẳng khác nào cho không."
Dù thế nào đi nữa, phó bản ẩn cuối cùng cũng đã xuất hiện. Lục Thần hít sâu một hơi, bình ổn tâm trạng đang kích động tiến vào "Quỷ Cốc"!
Vừa tiến vào Quỷ Cốc, Lục Thần phát hiện nơi này không giống với phòng của hai Boss khác, đây là một khu vực bao la. Nơi Lục Thần đang đứng là một khe trũng, trước mặt hắn có một con đường mòn không biết đi tới nơi nào.
Lục Thần mới vừa đi được hai bước đã thấy một tấm bia đá được dựng bên cạnh đường mòn.
【 Thần Nông cốc 】
【 Nhất tôn kim đỉnh nghịch thiên mệnh, nhất phiến nhân tâm cứu thế gian. 】