Editor: Linh Tống
"Ừm? Không phải Quỷ Cốc sao? Tại sao lại là Thần Nông cốc?" Lục Thần khẽ nhíu mày. Hắn mở bản đồ phó bản, tuy phía trên toàn là khu vực màu đen chưa từng đi đến, nhưng tên thật của bản đồ là "Quỷ Cốc".
"Trên bản đồ cũng viết như vậy, có lẽ sẽ không sai." Lục Thần đóng bản đồ, sau đó lại nhìn tấm bia đá lâu năm, lẩm bẩm, "Có lẽ trước đây nơi này tên Thần Nông cốc."
Nói là đường mòn nhưng thực tế trên đường mọc đầy cỏ dại, chỉ là phần đất phía dưới cây cỏ khá cứng rắn, cũng dễ đi lại.
Tiến vào Thần Nông cốc được một lúc, nhưng Lục Thần vẫn không thấy con dã quái nào, trong lòng hắn thầm cầu khẩn.
"ĐKM, bây giờ phó bản đều thịnh hành làm như vậy sao? Đại ca, cho mấy con quái để ta xoát một lúc được không, khó đánh một chút cũng được, nhưng ngàn vạn lần đừng để ta phải bế quan nữa... Để ta nhanh chóng xoát hết tam đại phó bản ẩn đi."
Lại đi thêm mấy bước nữa, trong rừng xuất hiện vài nông trại. Mà lúc này, cuối cùng Lục Thần cũng thấy được sinh vật còn sống.
Đáng tiếc đây cũng không phải dã quái, mà là NPC.
Phía trước có mấy đứa bé đang chơi đùa, quần áo mộc mạc, dường như bọn họ còn chưa phát hiện Lục Thần tới gần, tự mình chơi đùa.
"Ừm?" Lục Thần lập tức phát hiện không đúng.
Huyết thống hoa yêu nói cho hắn biết, tất cả điều trước mắt chỉ là ảo giác!
Lục Thần hơi không hiểu nổi phó bản này. Đầu tiên hắn đưa phân thân Như Ý ra, để nó tới gần đám nhóc.
Phân thân Như Ý mới vừa tới gần, mấy đứa nhóc đang chơi đùa đột nhiên xoay người, hóa thành sáu luồng hắc vụ, hò hét nhào về phía phân thân.
-75000, -75000... Sáu lần sát thương, đánh mất 45 vạn máu của phân thân, phân thân suýt nữa đã bị miểu sát!
Sau khi đánh ra sát thương mạnh, sáu luồng hắc vụ biến mất không thấy đâu nữa.
"CMN, sát thương này!" Lục Thần sợ hết hồn. Phân thân phải chịu 150% sát thương, nhưng nếu tính như vậy, đổi lại bản tôn là hắn đi tới cũng phải bị mất 30 vạn máu!
"Phó bản này không bình thường!" Lục Thần nhanh chóng sử dụng Huyết Tế Hộ Thuẫn, cứ mặc nó lên trước rồi lại nói.
"Tiểu Mẫn, hẳn bọn chúng cũng không kém ngươi bao nhiêu đâu?"
"Lão đại, Tiểu Mẫn không giống bọn họ, Tiểu Mẫn là Quỷ Sủng của lão đại, bọn nó là ác quỷ."
Lục Thần mỉm cười, "Được được được, ngươi là quỷ tốt, bọn nó là ác quỷ, là ta nói sai."
Một mình trải nghiệm loại phó bản rợn tóc gáy này ít nhiều gì cũng hơi sợ hãi, chẳng qua có Tiểu Mẫn đánh lạc hướng, chút sợ hãi trong lòng Lục Thần cũng biến mất theo.
"Kể ra Tiểu Mẫn cũng có điểm khác bọn nó. Mặc dù Tiểu Mẫn là quỷ, nhưng nàng trông giống mình, mà rõ ràng vẻ ngoài của đám nhóc kia lại khác hẳn."
Lục Thần chú ý tới chi tiết này, "Nếu không phải vong hồn của mình, vậy không phải là... Quỷ nhập vào người chứ?"
Nghĩ tới đây, Lục Thần không nhịn được rùng mình, "ĐKM, ta thích nhất là xoát loại phó bản dọa người như vậy."
Cũng không biết mấy con quỷ kia đã chết hay đã chạy, nói chung chúng không xuất hiện lại nữa. Lục Thần lại tiến về phía trước.
Mới đi chưa được vài bước, Lục Thần phát hiện trong bốn nông trại bên cạnh có dị động, ngay sau đó, có người đẩy cửa ra.
Ba mươi, bốn mươi kẻ người không ra người quỷ không ra quỷ lắc lư đi về phía Lục Thần. Bọn họ vươn tay, trong miệng phát ra âm thanh khó hiểu, bao vây Lục Thần.
Lục Thần còn chú ý tới móng tay bọn họ có màu xanh, rất có khả năng trong móng tay ẩn chứa kịch độc!
Đổi lại bình thường, Lục Thần chỉ cần vung vẩy vài cái đã tiêu diệt sạch đám dã quái còn chẳng thể tính là tinh anh này. Nhưng lúc này, Lục Thần giơ Như Ý Trường Côn lên rồi lại hạ xuống.
"Không đúng, vì sao trong phó bản cao cấp như vậy lại có loại dã quái cấp thấp thế này?" Lông mày Lục Thần nhíu chặt.
Lại nhìn quần áo của những người này, thật ra đây đều là y phục của người bình thường, thậm chí còn nguyên vẹn không chút tổn hại, thậm chí có mấy bộ còn rất sạch sẽ.
Nếu bọn họ thực sự là ác quỷ, không phải nên quần áo rách nát, thân thể thối rữa sao?
Phó bản này khiến người ta cảm thấy rất khác biệt. Huống hồ phó bản cuối cùng trong tam đại phó bản ẩn, theo lý thuyết nó phải càng khó hơn hai phó bản trước đó mới đúng, chỉ cần đưa ra một quyết định sai lầm là có thể toi.
Lục Thần quyết định không vội công kích, dùng một Hắc Dạ Thuấn Ảnh, chỉ nháy mắt đã di chuyển tới bên ngoài vòng vây.
Những kẻ kia thấy Lục Thần chạy trốn lại chậm rãi xoay người, lại đi về phía Lục Thần, chỉ có điều tốc độ của bọn chúng rất chậm, Lục Thần có đủ thời gian né tránh.
"Tiểu Mẫn, bọn họ có giống ngươi không?"
"Lão đại, đương nhiên không giống, bọn họ là người!"
Lục Thần hít sâu một hơi, "Cái gì? Bọn họ là người?"
"Đúng, hơn nữa còn là người chưa chết! Hình như bọn họ bị bệnh."
Trong lúc nói chuyện, càng ngày càng nhiều "bệnh nhân" từ đi ra khỏi nhà, bắt đầu bao vây Lục Thần.
"ĐKM, hình như xung quanh xuất hiện kết giới gì đó, phạm vi hoạt động của ta chỉ có chừng ấy!" Đột nhiên Lục Thần phát hiện một tin tức xấu.
Phải tránh đám bệnh nhân tay chứa kịch độc trong không gian chật hẹp như vậy, càng ngày Lục Thần càng tốn sức.
Dần dần, Lục Thần đã bị dồn đến sát mép kết giới.
Đám ác quỷ ban nãy đánh mất 75000 máu của phân thân, có thể thấy phó bản này có sát thương cao tới kỳ dị. Lục Thần không thể xác định mình có khả năng chống lại công kích của nhiều độc thủ như vậy không.
Giết hay không giết? Lục Thần cắn chặt răng!
"Muốn giết đám quái này rất đơn giản, nhưng có lẽ đây là chuyện phó bản hy vọng ta làm! Nó vẫn luôn ép ta phải giết chết những bệnh nhân này!"
"Nhưng quái càng dễ giết, ta lại càng không thể giết, chắc chắn đây là bẫy!"
"Mẹ nó, Chiến Thần phụ thể, Ác Ma biến thân, Phân Thân!" Lục Thần trực tiếp dùng phân thân mạnh nhất, nhưng lần này hắn không dùng phân thân để tấn công, "Che phía trước ta!"
Sau khi có phân thân, Lục Thần lại điều chỉnh thuộc tính của mình đến thấp nhất. Hiện tại hắn có Huyết Tế Hộ Thuẫn, có lẽ sẽ không bị miểu sát. Hơn nữa phía trước còn có phân thân hắn triệu hoán trước khi điều chỉnh thuộc tính, phân thân kế thừa thuộc tính trước kia của Lục Thần, cũng không bị miểu sát.
Một "bệnh nhân" nhe răng trợn mắt sờ phân thân phía trước một chút.