Editor: Linh Tống
【 Keng, kích hoạt phần thưởng ẩn “Yêu và hận”. 】
【 Chúc mừng ngài thành công tiêu trừ oán hận giữa Tứ Vỹ Hồ Yêu và Trương Lăng Yến, hóa giải chấp niệm của các nàng, mời về chỗ Trương Lăng Yến nhận phần thưởng đặc biệt. 】
Lục Thần hít sâu một hơi.
Nhiệm vụ ẩn còn cho phần thưởng ẩn, hắn đã không còn sức mắng chửi nữa.
Chỉ là, làm xong nhiệm vụ này, khiến hắn như tự mình trải qua câu chuyện xưa giữa bọn họ, vô cùng bùi ngùi.
“CMN, một cái nhiệm vụ còn cần dùng nhiều thủ đoạn như vậy không… Quay về nhận thưởng thôi.”
Lục Thần rời khỏi phạm vi cấm địa. Lúc này đám Sơn Phỉ phía ngoài đã đổi mới.
Nhân lúc thuộc tính còn hai phút sau cùng, Lục Thần bắt năm con "Sơn Phỉ Dược Sư".
"Cuối cùng cũng giải quyết xong." Lục Thần vừa dứt lời, chỉ chớp mắt thuộc tính của hắn đã giảm xuống, chính thức tiến vào "trạng thái suy yếu".
Tất cả thuộc tính mà Nghịch Thiên Ma Uy đã hấp thu trước đó đều phải trả lại, hơn nữa còn phải khấu trừ 20000 *2 toàn bộ thuộc tính. Thuộc tính của hắn còn chưa đủ trừ, chỉ giữ lại cho hắn 1 điểm thuộc tính tượng trưng.
"Thật sự để lại cho lão tử ‘một điểm" thuộc tính!" Lục Thần cười khổ nói.
Chẳng qua bây giờ hắn không cần đánh nhau, không có thuộc tính thì không có thuộc tính.
Trương Lăng Yến còn đang chờ hắn ở cửa. Khi hắn giao ngọc bội trên người Yêu Hồ cho nàng, Trương Lăng Yến có vẻ rất kích động.
"Tỷ tỷ đã tha thứ cho ta, nàng đã tha thứ cho ta... Ta cũng không còn gì tiếc nuối."
"Cuối cùng cũng được giải thoát... Người nhà của ta đã không còn, tỷ tỷ cũng đã mất, ta không còn lý do để sống tiếp."
"Cảm ơn ngươi. Đây là thứ duy nhất ta có thể lấy làm thù lao hiện tại, mời ngươi nhận lấy."
Nói đùa gì vậy, sao Lục Thần có thể không nhận được, đây là khen thưởng nhiệm vụ của hắn!
【 Nhận được "Ma chủng" *1】
"CMN!" Lục Thần sợ ngây người.
Không ngờ Yêu Hồ không cho hắn Ma chủng, thế nhưng Trương Lăng Yến lại cho hắn!
Kể ra, Trương Lăng Yến là muội muội của Yêu Hồ. Lúc đầu nàng cũng không phải nhân loại, tiến độ tu luyện của nàng chỉ chậm hơn Yêu Hồ nửa nhịp.
Nếu Yêu Hồ có Ma chủng, vậy nàng có cũng rất bình thường. Chỉ có điều xem ra nàng đã sớm không còn tâm trí tu luyện.
Sau khi đưa Ma chủng cho Lục Thần, ID của Trương Lăng Yến biến thành "Tam Vĩ Yêu Hồ", cuối cùng nàng cũng có thể quay về làm chính mình.
"Này, người trẻ tuổi, nếu tương lai ngươi có cơ hội tới Nhị Trọng Thiên Vực, nhất định phải cẩn thận."
Lục Thần khẽ nhíu mày, "Cẩn thận cái gì?"
Tam Vĩ Yêu Hồ cười hiền lành, "Người nhà của ta đều là nhân loại, cho nên ta cũng không thù hận các ngươi như tỷ tỷ ta. Ta chỉ có thể nói cho ngươi biết, thật ra ở Nhị Trọng Thiên Vực, thực lực của tỷ ta chẳng đáng nhắc tới."
Đây không phải lần đầu tiên Lục Thần nghe được có người hình dung Nhị Trọng Thiên Vực như vậy.
Nói ngắn lại, dường như Nhị Trọng Thiên Vực cường đại tới mức không hợp lẽ thường. Mặc dù bọn họ đã biết thực lực của Lục Thần, nhưng không ai coi trọng hắn.
Lục Thần mỉm cười, "Cám ơn ngươi đã nhắc nhở, nhưng thật ra các ngươi càng nói như vậy ta lại càng kỳ vọng."
"Nói thật, loại cảm giác vô địch này... Không quá thú vị."
Tam Vĩ Yêu Hồ mỉm cười gật đầu, "Có lẽ là ta lo lắng quá mức, cũng có thể từ trước đến nay cường giả vốn là như vậy, cho nên bọn họ mới có thể không ngừng đi tới đỉnh phong càng cao hơn."
"Cảm ơn ngươi đã để ta không còn lo lắng, cũng chúc ngươi may mắn. Có lẽ sẽ có một ngày ngươi có thể đến đỉnh phong xa không thể chạm kia!" Nói xong, Tam Vĩ chống gậy đi tới ghế trúc dài trong sân, khó khăn ngồi xuống. Rất nhanh đầu nàng đã nghiêng qua một bên...
Đến lúc Lục Thần lại tới kiểm tra, phát hiện Tam Vĩ Yêu Hồ đã qua đời.
"Này..." Lục Thần bất đắc dĩ lắc đầu.
Thì ra kết cục hoàn mỹ nhất của nhiệm vụ này là hai tỷ muội đoàn tụ. Chỉ có điều các nàng sẽ tới thế giới khác, nối lại tiền duyên.
...
"Oa, người này thật mạnh, đánh lão tử 300 máu, thật không thể tưởng tượng nổi!" Một người chơi max level nhìn đối thủ của hắn ta với ánh mắt không thể tưởng tượng nổi.
"Bát gia, người này không dễ đối phó, trên người hắn ít nhất cũng có bốn món Thần Vũ, ta liên thủ với ngươi!" Đồng đội của hắn ta cũng nghiêm túc phòng bị, nhìn chằm chằm người trước mặt.
"Hừ hừ, thật xin lỗi, chỉ bằng hai người các ngươi không thể cản ta!" Nụ cười của tên người chơi Đại Hòa này mang theo vẻ tự tin chỉ cao thủ mới có.
Đúng lúc này, phía sau có hai người xông tới.
"Kiếm Tiên Chỉ Lộ!"
-8640!
Tên tuyển thủ có bốn món trang bị cam lập tức bị miểu sát.
Người chung quanh nhìn sát thương bốn chữ số với ánh mắt không thể tưởng tượng nổi, sợ đến ngẩn người!
"Trời ơi, 8000+ sát thương, thật đáng sợ!"
"ĐKM, những người này điên rồi sao, trực tiếp miểu sát tên kia!"
Huyên Huyên không nhịn nổi lắc đầu, nói với một đồng bạn bên cạnh, "Trúc Tử đội trưởng, vì sao ta lại cảm thấy mình như đang bắt nạt đám nhóc trong nhà trẻ..."
Thanh Trúc cũng rất bất đắc dĩ, "Chẳng còn cách nào, thuộc tính của cả đám hạ xuống 90%, không chỉ lực lượng giảm đi, lực công kích cũng giảm theo. Cả lực lượng và công kích đều giảm, hiện tại công kích của bọn họ còn chưa tới ba chữ số."
Đổi lại bình thường, chỉ cần tùy tiện lấy ra một trong số những người này đã có thể khiến các tuyển thủ chuyên nghiệp phải kiêng kỵ. Kết quả hiện tại cả đám như tiểu hài đánh nhau, bị bọn họ tùy tiện hành hạ.
"Các ngươi dám giết hội trưởng của chúng ta, giết!" Một tráng hán xông tới.
Thanh Trúc xoay người lại, một kiếm giải quyết đối phương.
"Ôi, nhanh vào thành đi, đám người này thật... Phiền."
Tất cả mọi người chưa từng nghĩ tới công hội Cuồng Lãng lại có thể dễ như trở bàn tay giết tới trước cửa Lăng Tiêu thành.
Sau khi tập kết, đám người Cuồng Lãng chính thức tiến vào Lăng Tiêu thành.
Ở đây không thiếu đoàn đội đang chém giết lẫn nhau. Lãnh Nhu cũng không để ý tới bọn họ mà dẫn theo đoàn đội tiến thẳng đến Lăng Tiêu Điện.
Chỉ cần có thể bảo vệ Lăng Tiêu Điện ba giờ đồng hồ, bọn họ cũng có thể trở thành chủ nhân Lăng Tiêu thành.
Sau khi trở thành Lăng Tiêu điện chủ đầu tiên, bọn họ có tư cách phân phối lãnh địa công hội phía sau núi, rút thuế từ trong thu nhập mỗi ngày của Lăng Tiêu thành, nhận được đủ loại tài nguyên.
Đương nhiên, người chiếm lĩnh Lăng Tiêu Điện sẽ bị các đoàn đội khác liên hợp công kích. Cho nên trước khi xác định ưu thế, bình thường đoàn đội sẽ không nhanh chóng chiếm lĩnh Lăng Tiêu Điện như vậy, tránh biến bản thân thành bia ngắm của mọi người.
【 Công hội Cuồng Lãng Trung Quốc, chính thức chiếm lĩnh Lăng Tiêu Điện, thời gian chiếm lĩnh còn lại 2:59:59】
Một tin tức được lan truyền khắp server, lập tức khiến đám công hội đang đánh nhau rơi vào điên cuồng.
"Có người chiếm lĩnh Lăng Tiêu Điện, mọi người đừng đánh nữa, mau kéo bọn họ xuống!"
Trong Lăng Tiêu thành có chừng mấy trăm công hội, bọn họ nhanh chóng phóng thẳng về phía Lăng Tiêu Điện.
Cuồng Lãng đã chuẩn bị ứng chiến. Lãnh Nhu đứng sau chỉ huy, Tinh Trần, Anh Tuấn hỗ trợ, những người khác thì lên chiến trường tham chiến.
"Tanker ngăn chặn ba cửa vào Lăng Tiêu Điện!"
"Dược Sư chịu trách nhiệm tăng máu!"
"Đánh tầm xa lên tầng hai, đánh thật mạnh cho ta!"
"Lần này chúng ta nhất định phải bảo vệ Lăng Tiêu Điện!"
...
Lục Thần đã trở về Nhân Ái phong. Lúc hắn chuẩn bị sử dụng Ma chủng thứ hai, hệ thống nhắc nhở "đẳng cấp Thiên Vực" của hắn không đủ.
Cái gọi là đẳng cấp Thiên Vực có nghĩa, trong Nhất Trọng Thiên tối đa chỉ có thể sử dụng thần huyết một lần, tối đa chỉ có thể sử dụng Ma chủng một lần. Đương nhiên, đồng thời sử dụng Thần huyết, Ma chủng như Lục Thần lại không có quy định.