Editor: Linh Tống
Lục Thần gật đầu, đã hiểu sơ qua về tình hình, “Vậy ta phải diễn cái gì, ta thấy hình như kịch bản chỉ có hai phần.”
“Đúng, là hai cảnh quay, một cái là lúc người gặp rủi ro, Linh Vi chăm sóc ngươi, điều này sẽ xuất hiện theo cách kỷ niệm, còn có một cái là cuối cùng ngươi vì Linh Vi, một mình đấu với Ma vật chết thảm, lúc này mặt nạ của ngươi rơi xuống, cuối cùng Linh Vi đã biết ngươi vẫn luôn âm thầm bảo vệ nàng, sau đó Linh Vi đau lòng gần chết, nhưng ngươi cũng đã chết.”
Lục Thần không nhịn được bật cười, cảnh quay cẩu huyết thế này.
“Lại nói, không phải có nhân vật nam chính sao, khán giả có thể chấp nhận việc nữ chính thích người khác sao?”
“Này, chỉ có loại khúc mắc tình cảm này mới khiến khán giả xem đến muốn dừng mà không được. Các nàng cũng muốn xem cuối cùng nhân vật nam chính thắng được trái tim nữ chính như thế nào.”
Lục Thần gật đầu, “Được, ta cũng không hiểu thứ này, dù sao ta cũng chỉ là một nhân vật khách mời.”
“Lão đại, ngươi phải diễn một nhân vật rất cao ngạo lạnh lùng, nhưng điều này cũng rất phù hợp với khí chất của ngươi, ngươi cứ diễn chính mình là được.”
“Hả? Ta rất cao ngạo lạnh lùng sao?”
“Hắc hắc, chúng ta là người quen thuộc với ngươi không cảm thấy như thế, nhưng với những người khác, bọn họ đã tự động não bổ ngươi rất cao ngạo lạnh lùng.”
“Ồ, vậy ta không quản được.”
“Lão đại, ngươi có ba câu lời thoại, ngươi nhìn đi, ở mấy chỗ này.” Huyên Huyên lật quyển kịch bản ở trong tay Lục Thần.
“Một câu lúc gặp rủi ro nói ‘cảm ơn’, bởi vì hình tượng nhân vật của ngươi rất cao ngạo lạnh lùng, hai chữ là đủ.”
“Một câu là lúc gặp phải Ma vật, Linh Vi bị bắt, sống chết ngay trước mắt, sau khi xuất hiện ngươi nói ‘đừng sợ, có ta ở đây’, giọng điệu này thật ra cảm giác không khác với ngươi lúc bình thường lắm, loại cảm giác không có chút rung động nào là được.”
“Còn có một câu cuối cùng, lúc ngươi nằm trong lòng Linh Vi sắp chết, Linh Vi khóc nói, đừng chết! Lúc này, ngươi nói một câu ‘nếu ta không phải Ma Quân, nàng sẽ yêu ta chứ?’, Linh Vi khóc lóc hôn ngươi, đây cũng là lúc kiểm tra kỹ năng diễn của Nhu tỷ, nàng phải thể hiện…”
“Chờ đã, chờ đã! Cái gì? Nàng hôn ta?”
“Ầy, tình cảm nhân vật đã đạt đến đỉnh điểm, điều này rất bình thường.”
Lục Thần càng nghĩ càng thấy không đúng, sao lại có cảnh quay chung chứ? Không phải đến đánh xì dầu sao!
“Nhu tỷ không nói với ngươi sao?”
“Điều này, khụ khụ.”
“Ồ, có lẽ Nhu tỷ ngại nói cho ngươi biết, ôi chao, lão đại, thế này có là gì, Nhu tỷ xinh đẹp như vậy, ngươi cũng không lỗ!” Huyên Huyên bày ra vẻ mặt “ngươi hiểu mà”, “Ta nói cho ngươi biết, Nhu tỷ không quay cảnh hôn môi, nhân vật nam chính cũng không có đãi ngộ này!”
Lục Thần chớp mắt, chịu thiệt thì không có, thật ra hắn vẫn cho rằng Lãnh Nhu thuộc về loại ưa nhìn, trên thực tế chỉ cần ăn mặc vào, trong chớp mắt người ta liền biến thành loại kinh diễm, giá trị nhan sắc thật sự rất cao.
Mấu chốt là trước đây mình vẫn chỉ muốn kiếm tiền nuôi muội muội, đến bây giờ cũng không có thời gian tìm bạn gái, đột nhiên phải quay cảnh hôn môi, cũng hơi căng thẳng.
Đã nói xong về cảnh quay, cũng không quá khó khăn, toàn bộ phần đánh nhau đã có thế thân hoàn thành, Lục Thần chỉ cần diễn vài cảnh quay là được.
Nửa tiếng sau, Trần đạo đến hỏi tình hình của Lục Thần.
“Tiên sinh, ngài chuẩn bị xong chưa? Nếu đã chuẩn bị xong, cứ gọi ta bất cứ lúc nào.”
Lục Thần hít sâu một hơi, nếu đã đồng ý với người ta, vậy diễn đi, liền nói, “Ta đã chuẩn bị xong.”
“Được được, vậy chúng ta lập tức bắt đầu quay phần diễn của ngài!”
Cảnh quay đầu tiên, trong một căn nhà nông thôn đơn sơ, Ma Quân bị thương nặng nằm ở trên giường nghỉ ngơi, Linh Vi ở bên cạnh cẩn thận chăm sóc, mấy ngày tiếp theo, Ma Quân luôn rất cảnh giác cuối cùng đã buông bỏ lòng đề phòng, nói một câu cảm ơn với Linh Vi.
Chỉ có hai chữ, thế nhưng đối với một Ma Quân giết người không chớp mắt đã là điều rất hiếm có.
Biểu hiện của Lãnh Nhu có thể gọi là chuyên nghiệp, thể hiện vô cùng tinh tế sự tốt bụng và vẻ đáng yêu của Linh Vi.
Lục Thần thì sao, hắn chỉ cần phối hợp biểu diễn, chỉ là việc một câu lời thoại, cũng rất thoải mái.
Cảnh thứ hai, không biết đoàn làm phim tìm Ngự Linh Sư nào, lại tìm được con Boss ẩn tầng một của Địa Hạ Khoáng Động, Thâm Uyên Thi Vương.
Người mới đứng xung quanh thấy con Boss này, lập tức trợn mắt há hốc mồm.
“ĐKM, đây, đây là con Boss gì, ở trong Cửu Thiên sao? Lớn như vậy!”
“Thật đáng sợ, sao bọn họ lại làm được?”
“Hiệu quả quay ra chắc chắn rất tuyệt vời!”
Gia hỏa này cao mười mấy mét, thừa sức diễn một con Boss.
Nhưng Lục Thần thấy gia hỏa này, nghĩ đến chút nữa mình lại chết trong tay đối thủ có cấp bậc này, không nhịn được hơi buồn cười, đây được coi là cao thủ gì.
Cùng được, dù sao chỉ là đóng phim, ngươi cũng không cần yêu cầu ngươi quá cao.
Boss tàn sát trong phim trường một trận, cũng bắt lấy Linh Vi, mọi người rối rít chạy trốn, lúc này Ma Quân xuất hiện.
Vốn cảnh quay này rất thuận lợi, nhưng thấy Thi Vương hô to gọi nhỏ với Lục Thần, Thịt Viên và Tiểu Ngưu nóng nảy bảo vệ chủ, nhào tới muốn đánh, dọa Thi Vương sợ muốn chết, cũng may Lục Thần quát dừng đúng lúc…
Đây là một việc nhỏ xen giữa không có là gì với Lục Thần, nhưng khán giả xung quanh lập tức mất bình tĩnh.
“Chờ chút, Thi Vương kinh khủng như vậy, tại sao phải sợ hai tiểu gia hỏa kia?”
“Không phải chứ, lẽ nào, hai tiểu gia hỏa kia còn mạnh hơn hổ yêu?”
Ở bên cạnh, cuối cùng tiểu ca bảo vệ đã không nhịn được nữa, từ tốn nói, “Này, các ngươi để ý một chút, các ngươi thật sự không biết nam nhân kia là ai à?”
“Không phải bên đầu tư đi cửa sau vào đây sao? Mang theo tài nguyên vào tổ.”
“Mang theo tài nguyên vào tổ? Hừ hừ, để ta nói cho các ngươi biết đi, bây giờ tất cả đoàn làm phim Trung Quốc, cũng chỉ có đoàn làm phim của chúng ta mới mời được hắn!”
“Còn có hai tiểu gia hỏa kia, so với hổ yêu? Đùa ta à! Cũng không chỉ kém 100 cấp!”
“Ta cũng không sợ đả kích các ngươi, chỉ tùy tiện một con trong hai chiến sủng này, cả đời này các ngươi cũng không lấy được!”