Editor: Linh Tống
Đoàn đội 5 người, nói rõ 5 người bọn họ đã vượt qua boss Thiên Vực. Thực lực như vậy tuyệt đối là sự tồn tại đỉnh cấp ở Niết Nguyên thôn.
Bọn họ có trang bị xa hoa, hơn nữa sau khi bọn họ đi tới Tân Thủ Thôn cũng không tỏ vẻ ngơ ngác như những người mới khác.
"Cửu nhi, nhanh, đúng lúc còn 7 phút nữa người của Thánh Môn bắt đầu tuyển chọn, chúng ta nhanh đi thôi." Một tiểu tử tuấn tú nói với nữ tử xinh đẹp bên cạnh.
Nếu lúc này Lục Thần ở đây chắc chắn hắn sẽ nhận ra người tên "Cửu nhi" này.
Đây đúng là đối thủ hắn đã gặp nhiều lần ở Chiến Trường Viễn Cổ!
Kể ra, ban đầu gặp được nữ nhân sợ quỷ trên tế đàn, Lục Thần đã cảm thấy nàng rất đẹp, thậm chí nàng còn đẹp hơn cả mấy người Ngưng Sương, Phong Linh Tử, Lãnh Nhu. Thế nhưng hiện tại nàng còn hoàn mỹ hơn lúc gặp ở tế đàn.
Cũng không biết có phải do số liệu truyền tới server Địa Cầu có tỉ lệ giảm xuống khác nhau hay không...
Cửu nhi buộc mái tóc dài lên thật cao, ngũ quan tinh xảo khó có thể soi mói, da thịt trắng nõn, vóc người cân xứng thon dài, tướng mạo của nàng thuộc về loại thoạt nhìn hơi hung dữ nhưng lại không hề ảnh hưởng tới vẻ đẹp có một không hai của nàng.
"Bát ca, sao ngươi cứ nhất định phải để chúng ta gia nhập Thánh Môn? Ta không thích gia nhập vào công hội của người khác." Cửu nhi bĩu môi, vẻ mặt không vui.
"Ôi chao, Cửu nhi, đây chỉ là tạm thời. Sau khi học được kỹ năng lại rời khỏi đó là được. Sau này chúng ta còn phải tiếp dẫn người mới trong gia tộc, tranh thủ thời gian tăng thực lực lên."
Mặc dù Cửu nhi cũng biết, hiện tại muốn học kỹ năng thì phải gia nhập Thánh Môn, đây là sự thật không cách nào thay đổi, nhưng nàng vẫn không tình nguyện.
"Ồ, vì sao bên kia lại có nhiều người như vậy? Đã xảy ra chuyện gì?" Trong đội ngũ có một nam tử hơi lớn tuổi nói. Trên đầu người này có tiêu chí đội trưởng, ID cũng giống như những người khác, mang theo tiền tố thống nhất "Mộc Phủ", tên đầy đủ "Mộc Phủ Tiêu Thiên".
Người Mộc Phủ cũng không phải đèn cạn dầu, bọn họ nhanh chóng chạy tới xem náo nhiệt.
Từ trong lời bàn tán của những người xung quanh, bọn họ đã biết chuyện gì xảy ra.
"CMN, người mới kia bị điên rồi sao? Vừa đến Nhị Trọng Thiên đã khiêu chiến Thánh Môn? Đánh một người còn chưa đủ, hắn còn muốn đánh một đám?! Thật sự là người mới không bình thường nhất trong lịch sử."
"Thua phải quỳ một ngày ở cửa thôn, còn thêm 50 vạn kim tệ, gia hỏa này... Hỏng đầu."
Mộc Phủ Bát Môn lôi kéo Cửu nhi, vô cùng hứng thú nói, "Ôi, ngươi xem, có phải tiểu tử kia rất ngốc không, lại đi khiêu chiến Thánh Môn."
Cửu nhi cũng không nhịn được bật cười, "Đúng là ngốc thật, ta chỉ không muốn gia nhập Thánh Môn, hắn thì hay lắm, trực tiếp đối đầu với Thánh Môn. Xem sau này hắn học kỹ năng kiểu gì."
Cửu nhi cũng không nhận ra Lục Thần, bởi vì hiện tại Lục Thần đang mang hình thái nhân loại. Huống hồ cho dù hắn dùng vẻ ngoài nguyên bản, bây giờ hình tượng của hắn cũng đã khác trước.
Vất vả lắm Quy Trần mới xoay xở được 50 vạn. Hắn ta vội vàng đi tới, thanh toán kim tệ xong lại ấn vào tiếp nhận khiêu chiến.
Lúng túng khi xoay tiền biến thành phẫn nộ càng khó có thể kiềm chế, Quy Trần hung ác nhìn chằm chằm Lục Thần, "Tiểu tử, hôm nay lão tử sẽ khiến ngươi muốn sống không được muốn chết không xong!"
Quyết đấu gần bắt đầu, mọi người xung quanh vội vàng lui về sau, tạo ra một chỗ trống lớn cho hai phe quyết đấu.
Những người này đều là cao thủ, ai mà không có mấy kỹ năng di chuyển vị trí, không có mấy kỹ năng cường lực. Đây không phải trận chiến mà chỉ cần một khu vực nho nhỏ đã có thể giải quyết vấn đề.
Huống chi, hiện tại bọn họ đang quần chiến... Nói chính xác hơn là một người đánh với một đám người.
Thời gian đếm ngược, 3, 2, 1, bắt đầu!
Lục Thần đã chờ đến mất kiên nhẫn, hắn đang rất vội!
"Cấp Tốc Di Chuyển! Vô Quang Thiên Viêm Trụ! Hắc Quan Tử Vực! Liệt Địa Hồng Câu!" Lục Thần trực tiếp ra tay!
Vừa thấy chiêu thức Lục Thần đánh ra, người xung quanh lập tức cười nhạo một trận.
"Không thể nào, tuy rằng Liệt Địa Hồng Câu rất dễ dùng, nhưng vũ khí này quá kém, đến bây giờ hắn còn đang dùng trang bị tím cấp 35?"
"Ta còn tưởng ít nhiều gì hắn cũng có chút tài năng, thì ra chỉ là thanh niên sức trâu."
"Lại có Thiên Viêm Trụ, trước kia đoàn đội của người mới này còn từng giết cả Bạch Hổ, thực lực cũng không tệ lắm. Chỉ có điều dùng kỹ năng này để xoát quái còn được, nhưng muốn dùng để đánh người chơi, còn là đánh người Thánh Môn, nếu hắn có thể đánh trúng ta sẽ viết ngược ID!"
Thế nhưng mới vừa dứt lời đã có một người chơi Thánh Môn trúng một đạo Thiên Viêm Trụ...
-12 vạn!
Phản ứng của người nọ cũng nhanh, mới vừa trúng một giây Thiên Viêm Trụ đã vội vàng sử dụng di chuyển vị trí chạy trốn khỏi phạm vi Thiên Viêm Trụ.
Ngay lúc nhìn thấy cột sáng trong suốt khó có thể phát hiện của Thiên Viêm Trụ bùng lên, đám người mới nhận ra một vấn đề.
"Ừm? Không đúng, vì sao Thiên Viêm Trụ của hắn lại mờ ảo không rõ? Hơn nữa thời gian dự bị chỉ có không phẩy mấy giây. Thế này là thế nào, dường như nó hơi không giống với 72 Thiên Viêm Trụ mà ta biết!"
"Cái gì? 12 vạn sát thương, còn không bị lệch, tổn thương gì mà cao vậy?"
"Đây vốn không phải pháp bảo rơi ra khi xoát Bạch Hổ! Rốt cuộc đây là kỹ năng gì, thật mạnh!"
"Tên kia vừa nói viết ngược ID đúng không? Đúng là bị vả mặt với tốc độ ánh sáng."
Thiên Viêm Trụ của Lục Thần đã không còn là pháp bảo rơi khi xoát Bạch Hổ từ lâu, hiện tại pháp bảo của hắn là "Vô Quang" Thiên Viêm Trụ, là Thiên Viêm Trụ bản thăng cấp.
Đám người chơi Thánh Môn này có thực lực không tồi, cho dù đối mặt với cột sáng vô sắc 0.2 giây có thể bùng nổ, nhưng chỉ có một người bị đánh trúng, chỉ bị tập trung 1 giây!
Thế nhưng đừng quên vừa nãy Lục Thần còn phát động cả "Liệt Địa Hồng Câu"!
Muốn tránh Vô Quang Thiên Viêm Trụ đã khó khăn khôn cùng, lại tránh Liệt Địa Hồng Câu Lục Thần thi triển dưới trạng thái "Cấp Tốc Di Chuyển", khó càng thêm khó!
Liệt Địa Hồng Câu không mạnh, bởi vậy rất dễ né tránh nó, nhưng vấn đề nằm ở chỗ... Một khi bị đập trúng chắc chắn không phải đùa!