Editor: Linh Tống
Đại Hoàng lại lập công, Lục Thần ôm Đại Hoàng, “Ha ha ha, thoải mái! Đại Hoàng, ta phát hiện ngươi mới là chí bảo, đặc biệt giúp ta tìm bảo rương.”
Đại Hoàng được Lục Thần khen đến mở cờ trong bụng, bước đi cũng nghênh ngang.
Hừ hừ, sau này những thần thú kia nhìn thấy nó, đều phải tôn trọng một chút!
“Ôi, đúng là đại nạn không chết sẽ có phúc về sau, được, được, lần này cũng không phí công!” Tâm trạng của Lục Thần rất tốt, “Đúng, phía trước còn có một cái Thần Nông cốc, chúng ta đi xem thử.”
“Bây giờ ta phải cố gắng tăng thực lực lên, cũng tiện sau này đi cứu Mộc Huyền, không thể bỏ qua những chỗ này! Đại Hoàng, ngươi đi theo ta, có bảo rương thì nói cho ta biết.”
Ngâm nga một điệu hát dân gian, Lục Thần dẫn theo Đại Hoàng vui vẻ đi trên con đường đến Thần Nông cốc.
…
Lục Thần vô cùng vui vẻ đi đến trạm tiếp theo, thể nhưng không biết bao nhiêu người trong Nhị Trọng Thiên, đã bị trận đại chiến ở Tiên Tung Lâm dọa cho sợ hãi.
“Trời ạ Tiên Tung sơn suýt bị san thành đất bằng! Đây là trận chiến của nhân loại sao?”
“Vì sao hai con Cự Long kia lại đột nhiên biến mất? Vô Danh vẫn còn sống chứ?”
“Không thể nào, loại uy lực công kích kia đã vượt khỏi sức tưởng tượng của chúng ta, ta đoán có thể là người ở trên Trọng Thiên xuống đây.”
“Có người nói sau khi bị trên Trọng Thiên tấn công, sẽ khiến người ta trực tiếp quay về khởi điểm, chẳng lẽ Vô Danh kia thật sự biến thành cấp 1?”
Lúc này Cửu Nhi đang ngơ ngác đứng ở nơi đó, nhìn Tiên Tung sơn ở đằng xa.
“Cửu muội… Đừng suy nghĩ nữa, hắn không thể sống sót dưới Thiên Uy Song Long, đó không phải công pháp nên có ở tầng Thiên Vực này.”
Đôi mắt Cửu Nhi đỏ bừng, hơi mất hồn, “Thế nhưng, vì sao người ở Trọng Thiên lại đến đó chứ? Rốt cuộc hắn đã làm gì, dựa vào cái gì lại đối xử với hắn như vậy!”
Lục Thần chẳng làm gì cả, hắn chỉ đang nghiêm túc phá giải nhiệm vụ Thiên Uy Kỳ Cục, sở dĩ bị trên Trong Thiên tấn công, chỉ vì hắn có hai loại Thiên uy!
Hơn nữa, cũng không phải người trên Trọng Thiên tự xuống ra tay, chỉ là để lại Thiên Uy Kỳ Cục, cố gắng loại bỏ Lục Thần.
Đương nhiên, những người khác cũng không biết việc này.
Tiêu Thiên thở dài một hơi, “Cửu muội, đi thôi, con đường của chúng ta còn rất dài, chúng ta không thể dừng lại vì hắn, nếu không bên gia tộc…”
“Đúng vậy, dù sao có một vài người chỉ là khách qua đường trong cuộc đời, chúng ta không có thời gian dừng lại quá lâu.”
“Cửu muội, đừng quên sau này chúng ta phải đối mặt với điều gì!”
Cửu Nhi đau khổ nhắm mắt lại, nàng thấy uất ức, đau lòng cho Lục Thần, nhưng lời nói của Thiên ca luôn nhắc nhở nàng, Mộc Phủ các nàng còn có chuyện quan trọng hơn.
“Đúng, Cửu muội, ta biết hình như Vô Danh là một người đi ra từ thế giới Trái Đất, hắn còn có quan hệ thân thiết với một công hội tên là Cuồng Lãng, chúng ta đưa trang bị của hắn cho công hội Cuồng Lãng giữ đi.” Thất Xích nói.
“Chờ đến lúc hắn quay lại Nhị Trọng Thiên, có lẽ sẽ dùng đến…”
Trong lòng Cửu Nhi càng đau đớn hơn.
Bắt đầu lại từ cấp 1? Có lẽ thăng cấp sẽ nhanh hơn, thế nhưng bọn họ cũng biết, bên trong Cửu Thiên dù là cơ duyên quan trọng đến mức nào, đều là một lần duy nhất.
Trái Đất đã đến Nhị Trọng Thiên, nói cách khác mấy tỷ người đã càn quét trong Nhất Trọng Thiên, hắn đã không thể trở thành Vô Danh hiện tại nữa.
Nếu hắn biến thành một người bình thường, vậy có lẽ bọn họ cũng không còn gặp nhau nữa…
“Duyên phận của ngươi và ta thật sự chỉ đến đây thôi sao?” Cửu Nhi cúi đầu, trong lòng mơ hồ đau đớn.
Lúc người Mộc Phủ đi đến Trái Đất thôn, đồng thời tìm được Cuồng Lãng, bầu không khí ở hiện trường vô cùng… Nặng nề!
Cửu Nhi giao toàn bộ trang bị đã nhặt được trước đây cho Lãnh Nhu, “Nếu hắn có thể đông sơn tái khởi, hãy đưa những trang bị này cho hắn.” Nói xong, vành mắt Cửu Nhi lại hơi đỏ.
Trong lòng Lãnh Nhu cũng không chịu nổi, nặng nề gật đầu, “Ta tin tưởng dù hắn bắt đầu lại từ đầu, cũng sẽ trở thành người mạnh nhất, hắn làm nhiều việc cho chúng ta như vậy, nhưng kết quả lại… Ta… Xin lỗi, ta hơi thất lễ.”
Cửu Nhi gật đầu, có thể hiểu được cảm giác này.
Suy nghĩ một chút, lấy ra một lá bùa Truyền Âm từ trong balo đưa cho Lãnh Nhu, “Đây là Truyền Âm Phù cá nhân của ta, nếu sau này các ngươi gặp phải khó khăn gì, có thể đến tìm ta, nếu ta có thể giúp được ta sẽ giúp các ngươi.”
“Cảm ơn!”
Tiêu Thiên cũng thở dài một hơi, “Ôi, một người có thiên phú đến mức nào, cứ vậy… Không còn… Xin nén bi thương.”
Bát Môn lắc đầu, “Trước đây ta rất hâm mộ hắn, thậm chí có thể nói là ghen ghét, nhưng có ai biết được nỗi cô đơn khi đứng trên đỉnh cao, có ai biết hắn đã trải qua bao nhiêu chuyện trên con đường trở thành người mạnh nhất này… Đây là 1 vạn kim tiền, là chút tấm lòng của chúng ta, nếu các ngươi biết hắn ở đâu, làm phiền chuyển cho hắn giúp chúng ta, vậy ít nhất hắn sẽ không thiếu tiền trước khi lên cấp 50.”
Lãnh Nhu run rẩy nhận lấy khoản tiền quà này…
Anh Tuấn đã đi đến, nói với Lãnh Nhu, “Nhu Nhu, tạm thời đừng nói chuyện này với Di Di, bọn họ là bạn rất thân, ta sợ Di Di sẽ không chịu nổi sự đả kích này.”
Anh Tuấn biết Lục Di là muội muội của Lục Thần, sau khi Lý Mộc Hoa nói chuyện với hắn ta, hắn ta cũng chỉ có thể nói bọn họ là bằng hữu.
Lục Di còn đang luyện cấp ở bên ngoài, có một ca ca mạnh như vậy, nàng vẫn rất cố gắng.
“Ta biết… Thế nhưng, e rằng giấy không gói được lửa, chẳng mấy chốc mọi người sẽ biết chuyện này.”
“Có thể giấu được bao lâu thì giấu bấy lâu.” Anh Tuấn than thở.
Tinh Trần cũng đã đi tới, “Ta đã cho người đến Nhất Trọng Thiên, xem có thể tìm được hắn không.”
Ngưng Sương đờ đẫn lắc đầu, “Sư phụ từ vị trí cao như vậy, lập tức hoàn toàn không còn gì nữa, ta nghĩ với tính cách của hắn, sẽ không để chúng ta tìm được hắn… Sư phụ…” Ánh mắt Ngưng Sương đờ đẫn, “Ta sẽ chờ ngươi…”
Quả nhiên, cuối cùng chuyện này vẫn truyền ra ngoài, dù sao không chỉ người Mộc Phủ biết được sự lợi hại của Thiên Uy Song Long, đoàn đội có chút bối cảnh cường đại đều đoán được có lẽ Vô Danh đã bị đánh về cấp 1.