Editor: Linh Tống
Trái Đất thôn lập tức nổ tung.
“Các ngươi có nghe nói không, Vô Danh ca đã bị đánh về cấp 1!”
“Nghe nói, thật hay giả? Trời ạ, không thể nào, Vô Danh ca mạnh như vậy…”
“Các ngươi không thấy được tình hình bên Tiên Tung Lâm sao? ĐKM, thật sự là kinh thiên động địa, người chơi Nhị Trọng Thiên dẫn đoàn chúng ta nói, không ai trong Nhị Trọng Thiên có thể sống sót được trong công pháp đó, Vô Danh ca cũng không ngoại lệ.”
“Ôi, quá đáng tiếc, thật ra Vô Danh ca rất quan tâm chúng ta, may mắn có hắn bây giờ chúng ta mới có tiền mua thuốc.”
“Đúng vậy, Vô Danh ca là niềm tự hào của Trái Đất chúng ta, kết quả bây giờ… Ôi, ta đến Cuồng Lãng nhìn xem, xem có thể làm gì cho bọn họ.”
Các Tân Thủ Thôn lớn của Nhất Trọng Thiên đột nhiên xuất hiện một đám người chơi đẳng cấp cao, lần lượt hỏi thăm gần đây có người mới vào trò chơi không.
Chắc chắn là có người mới, chỉ là mọi người không hề thấy Vô Danh ca.
Chiến thần Vô Danh trong truyền thuyết Trung Quốc, dường như lập tức bị xóa bỏ khỏi Cửu Thiên.
…
Lục Thần cũng không biết gặp cái quỷ gì, ngày hôm nay liên tục nhảy mũi.
Hơn nữa trước đó Lục Di vừa gọi điện thoại cho mình, hỏi một vài vấn đề kỳ quái, sau đó Lý Mộc Hoa cũng gọi điện thoại đến.
“Thần, tối nay uống mấy chén với ngươi nhé?”
“Làm gì?”
“Ồ, cũng không có chuyện gì, con người ấy mà, có ai không trải qua mấy lần thất bại đúng không, đừng giấu ở trong lòng.”
Lục Thần chớp mắt, sao giọng điệu của con hàng này lại giống Lục Di như vậy.
“Mặc kệ ngươi biến thành dáng vẻ gì, chúng ta đều là huynh đệ!”
ĐM, đây không phải nguyên văn lời nói của Lục Di sao?
Lục Di nói là, ca, mặc kệ ngươi biến thành dáng vẻ gì, ngươi vĩnh viễn là ca ca của ta…
Lục Thần tỏ ra mơ hồ.
“Ta không muốn uống rượu, ta còn muốn chơi game nữa.”
“Ồ, nghe được ngươi nói như vậy, ta cũng yên tâm, ít nhất ngươi không hề từ bỏ!”
Trên mặt Lục Thần đầy dấu chấm hỏi, lão tử đang tốt từ bỏ cái cọng lông…
“Ồ, đúng, ngày hôm nay có một đại mỹ nữ siêu cấp, ĐKM, thật xinh đẹp, cứ như tiên nữ vậy, đã chạy đến nói nàng nợ ngươi rất nhiều trang bị, đã đưa trang bị cho Nhu Nhu, đến lúc đó ngươi đến đây lấy đi!”
“Gọi là Cửu Nhi sao?”
“Hắc hắc, vừa nói ngươi đã đoán được, xem ra các ngươi thật sự có mờ ám, được lắm tiểu tử, người ngoài hành tinh cũng không buông tha, khẩu vị thật nặng.” Vì xoa dịu tâm trạng sa sút của Lục Thần, Lý Mộc Hoa cố ý kể một vài việc vui vẻ.
“Nói vớ vẩn gì đó, ta và nàng chỉ có duyên gặp mấy lần.”
“Ôi, dù sao người ta cũng không liếc mắt nhìn ta lấy một cái, nàng nói chờ ngươi đến lấy những trang bị này.”
“Bây giờ ta không dùng được những trang bị kia.”
Cuối cùng đã nói đến điểm chính!
Lục Thần thật sự biến thành cấp 1, vì vậy hắn không thể mặc được những trang bị có đẳng cấp cao này!
Trong lòng Lý Mộc Hoa thấy tiếc hận, thế nhưng hắn ta không thể để lộ ra ngoài, làm vậy sẽ chỉ khiến Lục Thần càng khó chịu hơn!
“Ầy… Khụ khụ, ừ, điều này, không sao, Nhu Nhu nói, nàng sẽ chờ ngươi, sẽ giữ lại những trang bị này, mãi đến khi ngươi có thể dùng được! Huynh đệ, ta không nói gì nữa, ta tin tưởng ngươi là một người dẻo dai, cố gắng lên!”
Lục Thần tỏ ra mơ hồ, đây là cái gì với cái gì chứ.
Cảm thấy những người xung quanh đều hơi không bình thường.
Quên đi, dù sao bọn họ cũng không có nhiều lúc bình thường, hắn cũng quen rồi.
Cúp điện thoại, Lục Thần cũng không biết bây giờ bên ngoài đang lan truyền việc Vô Danh ca lại đầu thai một lần nữa, không biết cũng có chỗ tốt, sẽ không ảnh hưởng đến tâm trạng của hắn.
“Ồ, nơi này là Thần Nông cốc nữa à.”
Trong Thần Nông cốc thừa thãi đan dược, nhưng Lục Thần không học chế thuốc, thấy nhiều dược thảo như vậy cũng không đi hái.
Chưa đi được bao xa, Lục Thần thấy một gã dược nông đứng cách đó không xa, đang khom người chăm sóc dược viên.
Lão nhân cũng chú ý đến có người đến gần, đứng thẳng người nhìn về phía Lục Thần, “Hả? Lại có người có thể đến Thần Nông cốc.”
Lục Thần đi tới, “Lão nhân gia chào ngươi.”
“Tiểu tử, chào ngươi.”
“Nơi này của ngươi có nhiệm vụ không?” Lục Thần trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, nhìn thấy NPC ở khu vực hiếm có người đến, phản ứng đầu tiên của Lục Thần là nghĩ đến nhiệm vụ.
“Nhiệm vụ, nếu ngươi có thời gian, cũng có thể giúp ta một chuyện nhỏ.”
【 Kích hoạt nhiệm vụ cơ duyên “Sự buồn bực của Dược Lão” 】
【 Miêu tả nhiệm vụ: Ba trăm năm trước, trong dược viên xuất hiện một con sinh vật không biết tên, thường xuyên ăn cắp dược thảo do Dược Lão nuôi trồng, điều này khiến Dược Lão rất buồn bực. 】
【 Nội dung nhiệm vụ: Bắt được “Phệ Thử” 】
【 Phần thưởng nhiệm vụ: Một ít tiên đan. 】
Lục Thần vô cùng cảm động, cuối cùng bản thân đã nhận được một nhiệm vụ có vẻ bình thường.”
Phần thưởng là tiên đan cũng không tệ lắm, hơn nữa nhiệm vụ cũng không khó, tính ra lợi ích cũng không tệ.”
“Nhận nhiệm vụ.”
Đối với Lục Thần, nhiệm vụ này không có gì khó khăn. Hắn để Tiểu Mẫn mở ẩn thân, ngồi xổm bên cạnh dược điền trông coi.
Cộng thêm thị lực của hắn, một khi Phệ Thử xuất hiện, tuyệt đối không thể chạy thoát khỏi pháp nhãn của hắn.
Nhưng hắn có nghĩ thế nào cũng không ngờ, lần này ngồi canh lại canh nguyên một ngày!
"CMN, Dược Lão đùa ta sao, nguyên một ngày cũng không ra ngoài?" Lục Thần suýt nữa hỏng mất. Hiện tại đã mười một mười hai giờ nhưng hắn không thể làm được gì khác, chỉ có thể đứng ngẩn người ở bên ngoài dược điền.
"Không được, ta vẫn muốn tiên đan, chờ thêm một chút."
Liên tục hai ngày, Lục Thần vẫn ngồi xổm rất cô đơn.
"Này ĐKM, thật muốn qua đời! Đã chờ hai ngày, nếu hiện tại từ bỏ thì thật đáng tiếc." Lục Thần dứt khoát vừa treo máy tu luyện vừa sửa sang lại balo, xem thuộc tính.
Rất nhiều tài liệu, trang bị của Lục Thần đều bị ném vào Tự Do Thành. Hiện tại trong balo của hắn rất sạch sẽ.
Chỉ có điều đã lâu rồi Lục Thần không dung hợp huyết mạch mới.
Không phải hắn không muốn dung hợp, Huy Nguyệt Lang Nhân là huyết thống Lang Nhân, không thể dung hợp lặp lại cũng thôi đi. Nhưng lúc ở Muôn Đời Sinh Tử Môn hắn đã đánh rất nhiều Thâm Uyển Ác Long, số lượng đánh chết đủ nhiều.
Lời editor: Xuất hiện đúng hẹn, hôm nay muội bạo 100c rải rác trong ngày cầu Kim Phiếu, hỡi các đại thần, xin hãy vùng lênnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnn!!!!