Editor: Linh Tống
Chỉ có điều số lượng huyết mạch đã bị tinh cấp hạn chế, trừ khi mình có thể thăng tới nhất chuyển nhất tinh, nếu không hiện tại mình không thể dung hợp càng nhiều huyết mạch hơn.
Nhất chuyển nhất tinh cần phải tăng 10 giai đoạn nhỏ, trước mắt Lục Thần còn thiếu 3 giai đoạn nhỏ là có thể thăng tinh.
"A, nhiệm vụ nát gì vậy, lãng phí vài ngày của ta. Ta có thời gian rảnh như vậy còn không bằng đi xoát quái."
"Tiểu Mẫn, xem giúp ta, ta ngủ một giấc..."
Đêm khuya, vừa qua 12 giờ, Lục Thần đang ngủ say cảm giác được có người đang gọi tên mình, khiến hắn tỉnh lại.
"Lão đại, Phệ Thử xuất hiện!"
Lục Thần mơ màng nhìn về phía dược điền.
Dưới ánh trăng, một bóng người vàng óng nhanh chóng chớp động trong dược điền. Cẩn thận quan sát, cái bóng màu vàng óng kia là một con vật nhỏ giống chuột chù, lúc này nó đang ăn uống như vũ bão trong dược điền, đông gặm một miếng, tây gặm một miếng.
"Cuối cùng cũng xuất hiện!" Lục Thần như trút được gánh nặng nói.
Nhiệm vụ chỉ yêu cầu hắn bắt được, cho nên sống hay chết gì cũng có thể.
Con vật này có vẻ ngoài vô cùng đáng yêu, bộ lông màu vàng, lấm la lấm lét, cứ lâu lâu nó lại đứng bằng hai chi sau, đôi mắt nhỏ cảnh giác nhìn bốn phía.
Gia hỏa này cũng rất thông minh, Dược Lão bố trí rất nhiều cơ quan trong dược điền nhưng nó chưa bao giờ đạp trúng. Dựa theo giải thích nhiệm vụ, ba trăm năm nay nó vẫn luôn nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật!
Quả nhiên là kẻ tái phạm, kinh nghiệm phong phú.
Nhưng tiểu gia hỏa này không ngờ, lúc này có một người đang ẩn thân lơ lửng trên bầu trời.
"Tơ nhện quấn quanh!" Lục Thần bắt đúng thời cơ, đột nhiên ra tay!
Tuy tơ nhện quấn quanh là một kỹ năng bất nhập lưu, nhưng dùng nó để bắt chuột là thích hợp tới không thể thích hợp hơn.
Một đoạn tơ nhện màu trắng nhanh chóng quấn lấy tiểu gia hỏa, cho dù nó giãy giụa thế nào cũng không thể giãy thoát.
Lúc này Lục Thần mới yên tâm hiện thân. Hắn cười ha hả đi tới, "Ha ha, chạy không thoát đúng không, ai kêu ngươi trộm đồ, bắt được ngươi rồi."
Đôi mắt nhỏ của tiểu gia hỏa hoảng sợ nhìn Lục Thần, thấy hắn đi từng bước tới, nó càng lúc càng kinh hoảng, trong miệng không ngừng kêu chít chít.
"Yên tâm đi, ta không định giết ngươi, chỉ cần bắt ngươi nộp nhiệm vụ là được." Trên mặt Lục Thần hiện lên nụ cười đắc ý, hắn đang định khom lưng bắt lấy Phệ Thử.
Đột nhiên, hai móng vuốt nhỏ của Phệ Thử ôm lấy tơ nhện nhét vào trong miệng, hai ba miếng đã ăn sạch sẽ tơ nhện.
"CMN! Thật hay giả, ăn cả kỹ năng của lão tử!" Lục Thần không dám tin vào hai mắt mình, "Không tốt, nó muốn chạy! Tơ nhện quấn quanh!"
Lại một đoàn tơ nhện bắn ra, nhưng lần này, trong mắt Phệ Thử đột nhiên thoáng qua một tia sát ý.
Chỉ nháy mắt, thân thể vốn chỉ cần dùng một tay đã có thể nhấc lên của Phệ Thử đột nhiên tăng vọt, biến thành cao bốn mươi, năm mươi mét...
Ở trước mặt Phệ Thử, Lục Thần nghiễm nhiên biến thành một chấm đen nhỏ.
"CMN! Cái quỷ gì!" Lục Thần sợ ngây người, "Này ĐKM, nhiệm vụ này lại là một cái hố! Này, gia hỏa này lớn như vậy?!"
Phệ Thử nhào thẳng về phía Lục Thần. Lục Thần vội vàng thu hồi tâm trạng nhàn nhã, xem ra nếu hắn còn không nghiêm túc, không cẩn thận sẽ bị gia hỏa này chơi ngược.
"Chiến Thần phụ thân, Ác Ma biến thân!"
"Phân thân!"
Phệ Thử vỗ một vuốt về phía một phân thân trong đó.
-66 vạn!
Lục Thần hít sâu một hơi, "Có lầm hay không, sát thương cao như vậy?"
Lục Thần vội vàng điều khiển phân thân lại phân thân tiếp, bản thân mình thì nhân cơ hội phát động kỹ năng, "Liệt Địa Hồng Câu!"
"Địa Hỏa Dung Nham!"
Tuy Phệ Thử có vóc dáng to lớn, nhưng tốc độ di chuyển lại không chậm chút nào, nó có thể tránh thoát cả hai kỹ năng, đồng thời tìm được chân thân của Lục Thần, lao mạnh về phía đầu gối của Lục Thần.
"Thất Tinh Truy Nguyệt! Hổ Tiếu! Vô Quang Thiên Viêm Trụ!"
Cuối cùng Vô Quang Thiên Viêm Trụ đã đánh trúng Phệ Thử, cũng tạo thành mê muội ngắn ngủi.
-6 vạn.
Linh phòng thật cao! Dưới tình huống Lục Thần phát động Hổ Tiếu lại sử dụng Thiên Viêm Trụ, linh công hiện tại của hắn phải khoảng 26 vạn+, kết quả chỉ đánh ra một số lẻ.
Không có bất kỳ đề kháng, hoàn toàn là hiệu quả miễn dịch, nói cách khác, Phệ Thử dựa vào linh phòng cứng rắn chống đỡ Vô Quang Thiên Viêm Trụ của Lục Thần!
Debuff: Mê muội 0.5 giây.
"Ngay lúc này!" Chính trong chốc lát mê muội này, Lục Thần nào dám lãng phí, hắn dẫn dắt một đám phân thân sử dụng Hắc Dạ Thuấn Ảnh, chỉ chớp mắt đã xuất hiện trước mặt Phệ Thử.
Phệ Thử còn chưa biết sự lợi hại của Lục Thần, chưa biết bị hắn áp sát sẽ không có kết quả tốt, vào lúc nó còn muốn công kích Lục Thần, phân thân đánh ra mê muội!
"Cấp Tốc Mãnh Công! Mãnh Hổ Xuống Núi! Cấp Tốc Mãnh Công! Dồn nó vào tử địa! Đừng cho nó chạy!"
HP của Phệ Thử cao tới 11 ức, đồng thời nó còn có kháng tính mê muội rất cao. Vì không để mê muội bị gián đoạn, Lục Thần đổi mới tiết kiệm năng lượng, tái tạo ra 5 phân thân Ác Ma. Phân thân Ác Ma lại phân thân, một đám phân thân điên cuồng tấn công Phệ Thử.
-21 vạn, (miễn dịch) (miễn dịch) -19 vạn, (miễn dịch) (miễn dịch) -20 vạn, (miễn dịch) (miễn dịch)...
Vậy mà nó lại miễn dịch độc công!
Cũng may vật công của Lục Thần còn có hiệu quả. Bị một đám phân thân liên hợp công kích, Phệ Thử có 11 ức HP cũng phải giảm một cách nhanh chóng.
Mấy phút đồng hồ sau, HP của Phệ Thử cực lớn đã thấy đáy. Đột nhiên thân hình nó cấp tốc thu nhỏ lại, lại biến thành chuột chù nho nhỏ, chạy trốn trong đống thảo dược.
"Muốn chạy? Thật xin lỗi ngươi, thị lực của ta đặc biệt mẫn cảm với loại vật thể di chuyển như ngươi, ngươi chạy không thoát! Thất Tinh Truy Nguyệt, tơ nhện quấn quanh!"
Kỹ năng của Lục Thần đánh trúng mục tiêu, tiểu gia hỏa lại bị nhốt.
Nó có ý đồ ăn tươi tơ nhện, nhưng lần này Lục Thần sẽ không cho nó có cơ hội chạy trốn, hắn bắt được Phệ Thử.
"Hừ hừ, ta đã nói ngươi chạy không thoát, ngươi còn không tin, đi, đi giao nhiệm vụ với ta đi!"
Sau khi dùng tơ nhện trói gô Phệ Thử, Lục Thần dẫn theo Phệ Thử tìm Dược Lão.
"Không ngờ ngươi lại bắt được nó? Hơn nữa còn bắt sống?" Lão nhân nhìn Lục Thần với ánh mắt không thể tưởng tượng nổi, "Nó không biến lớn sao?"
Lời editor: Trong đêm nay muội sẽ bạo 40c nhaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!!!