Editor: Linh Tống
"Hắc Viêm Liệu Nguyên, đây là kỹ năng quần công siêu cường, sát thương cao, bỏ qua kháng tính hỏa diễm bình thường, còn có thể duy trì sát thương liên tục, không hổ là Chung Cực Hung Thú."
"Đây là Hắc Viêm sao? Có người nói nó có thể bỏ qua hỏa kháng và linh kháng bình thường, gần như tương đương với sát thương Thiên Uy!"
"Không mạnh sao có thể được xưng là Chung Cực Hung Thú? Trên mặt huyết mạch, con chuột lớn kia không cùng một cấp bậc với Hắc Long Vương, chắc chắn không phải đối thủ."
Mặc dù thân thể của Tiểu Mao Đoàn rất lớn nhưng hành động lại vô cùng linh hoạt.
Sau khi tránh được sát thương ban đầu của Hắc Viêm Liệu Nguyên, gia hỏa này bắt đầu tham lam thôn phệ ngọn lửa màu đen trên mặt đất!
Nơi Tiểu Mao Đoàn đi qua, toàn bộ hắc viêm đều bị nó hút vào... Một lát sau, ngọn lửa màu đen khắp xung quanh đã biến mất sạch!
"Này... Đây là cái quỷ gì! Vì sao nó có thể cắn nuốt sạch kỹ năng của người khác!"
"CMN, tên kia có thể thôn phệ Hắc Viêm của Hắc Viêm Long Hoàng? Điều đó là không có khả năng!"
Trấn Quốc Yên Nhiên cũng ngây dại. Nàng đối địch vô số, cũng đã gặp không biết bao nhiêu chiến sủng mạnh mẽ quý hiếm, nhưng nàng chưa bao giờ thấy tình huống này.
"Này... Vì sao chiến sủng của ngươi có thể thôn phệ Hắc Viêm!? Ngươi rất quá đáng!"
Lục Thần buồn bực, Tiểu Mao Đoàn có thể ăn Hắc Viêm thì liên quan gì tới hắn... Rõ ràng là Tiểu Mao Đoàn quá đáng, vì sao đến trong miệng Trấn Quốc Yên Nhiên lại trở thành mình quá đáng?
Đúng lúc này, Tiểu Mao Đoàn đã ăn uống no đủ lại đánh về phía Hắc Long.
Hắc Long Vương thời kỳ thanh niên đã có long lân hộ giáp, vật phòng linh phòng đều cao vô cùng. Nhưng sau khi ăn tiên thảo ba trăm năm, thuộc tính của Tiểu Mao Đoàn cực kì khủng bố, công kích cực cao, vật phòng linh phòng cũng rất kinh khủng. Trước đây Lục Thần đã hiểu rõđiểm này, cũng biết rất rõ.
Nhưng lần công kích này Tiểu Mao Đoàn lại không dùng móng vuốt!
"Thịnh yến!"
Nó... Cắn về phía Hắc Long Vương.
Hắc Long Vương kinh hãi!
Này ĐKM, lão tử và ngươi đang đánh nhau yên lành, ngươi lại muốn ăn lão tử!
Hắc Long tức giận, một trảo quào qua!
"Hắc Viêm Long Trảo!"
Một trảo có bình thường lại sinh ra công kích cùng loại với kiếm khí, khiến công kích cận chiến lại có hiệu quả tổn thương tầm xa. Đồng thời trong công kích còn mang thêm sương mù màu đen rất rõ ràng, rõ ràng nó có liên quan với công kích thuộc tính Hắc Viêm.
"Là Hắc Viêm Long Trảo!" Một học viên cũ trợn to hai mắt.
"Học trưởng, chiêu này rất mạnh sao? Ta cảm thấy bìnhthường không có gì lạ."
"Bình thường không có gì lạ? Lần trước Hắc Long của Yên Nhiên tới kỳ thanh niên đã tìm chiến sủng của ta thí nghiệm, chỉ một trảo này đã đánh Lưu Kim Huyền Vũ của ta mất 45 vạn máu!"
"Cái gì, có thể đánh 45 vạn máu của Lưu Kim Huyền Vũ? Lưu Kim Huyền Vũ có phòng ngự siêu cao."
"Điểm kinh khủng nhất của Hắc Viêm Long Hoàng là công kích Hắc Viêm, đây là một loại công kích nguyên tố, nhưng vì tính khan hiếm nên rất khó có thể tăng kháng tính tương ứng. Ngươi gần như có thể coi nó là công kích thuộc tính Thiên Uy! Trong mỗi công kích của nó đều mang theo loại công kích này. Ngươi suy nghĩ thử một chút, công kích bình thường mang sát thương có thể sánh với công kích Thiên Uy, đối thủ như vậy có phải rất khủng bố không?!"
Người mới kia khiếp sợ quay đầu, lại nhìn về phía cự long, hoảng sợ nói, "Được rồi, hy vọng ta không có cơ hội gặp phải gia hỏa này..."
Công kích của Hắc Long Vương đã đến trước mặt Tiểu Mao Đoàn. Cũng không biết Tiểu Mao Đoàn không kịp tránh né hay cố ý không né, ít nhất dưới cái nhìn của Lục Thần, gia hỏa này cũng có thể tránh được mới đúng.
Nói ngắn lại, Tiểu Mao Đoàn cứng rắn ăn một công kích.
-4 vạn (công kích phổ thông), -8 vạn (công kích Hắc Viêm) (12 vạn trung hòa).
Hắc Long chỉ đánh ra 4 vạn sát thương ở công kích phổ thông, ngay cả công kích Hắc Viêm khó có thể phòng ngự cũng bị triệt tiêu 12 vạn, sát thương cuối cùng... 12 vạn!
Còn không đợi mọi người kịp phản ứng, Tiểu Mao Đoàn đã nhảy lên thật cao, hai móng vuốt gắt gao nắm lấy Hắc Long Vương.
Sau đó... Nó cắn một cái trên thân thể Hắc Long Vương!
Người chơi đang quan chiến, kể cả Trấn Quốc Yên Nhiên và Lục Thần đều trừng tới thiếu chút nữa rơi tròng mắt ra ngoài!
"Ta ĐKM! Nó, nó đang làm gì thế! Điên rồi sao! Nó thực sự đang, đang... Ăn Long Vương!"
"Vừa rồi nó cố ý không né sao? Con hàng này vì ăn mà liều lĩnh!"
"Này mẹ nó, quả nhiên là có dạng chủ tử gì sẽ có dạng chiến sủng đó, chủ tử là một kẻ điên, chiến sủng cũng là kẻ điên!"
Lục Thần cũng rất buồn bực, tại sao đám người kia lại kéo tới hắn.
Hắn cũng rất khiếp sợ có được không! Hắn không phải Ngự Thú Sư, không có liên hệ chặt chẽ với chiến sủng, phương án tác chiến hoàn toàn do bản thân Tiểu Mao Đoàn quyết định!
"Tiểu Mao Đoàn, có phải bình thường ta bạc đãi ngươi không, ngươi, sao ngươi vừa ra đã đánh ra tình thế như vậy... Đây là cuộc chiến sinh tử..." Đột nhiên Lục Thần nhớ tới lời Dược Lão nói.
Nếu trở lại quá khứ, khi Dược Lão hỏi lại hắn lần nữa, có nên mang Tiểu Mao Đoàn ra ngoài không, chắc chắn hắn sẽ suy nghĩ nhiều thêm một phút đồng hồ.
Đương nhiên, mang là vẫn phải mang, thế nhưng cuối cùng Lục Thần cũng kiến thức được độ biến thái của gia hỏa này.
"Trước đây khi gặp phải ta, đoán chừng nó đã ăn no trong dược điền rồi, nếu không chắc chắn sẽ không dễ đối phó như vậy." Sau lưng Lục Thần túa mồ hôi lạnh.
So sánh với Lục Thần, Trấn Quốc Yên Nhiên đã hoàn toàn điên mất.
"Này, chiến sủng của ngươi đang làm gì thế! Nó... Đây là phương thức công kích gì vậy! Trong Nhị Trọng Thiên không thể nào có loại công kích này!"
Lục Thần đỡ trán, tạm thời mình vẫn nên ẩn giấu thân phận của Tiểu Mao Đoàn thì tốt hơn, duy nhất toàn server, hơn nữa còn có năng lực thôn phệ Cửu Thiên, nói ra rất có thể người ở trên trọng thiên cũng muốn xuất hiện!
Đây vốn là quái vật đã thoát khỏi quy tắc...
Bất đắc dĩ, Lục Thần cứng rắn giải thích, "Cái... Thịnh Yến này tương đương với công kích loại trừ bỏ sinh mệnh, đây là bản lĩnh sở trường của Tiểu Mao Đoàn."
"Này, Tiểu Mao Đoàn, ngươi, ngươi đánh nhau thật tốt cho ta!" Lục Thần vội vàng lớn tiếng nhắc nhở Tiểu Mao Đoàn.