Editor: Linh Tống
Đồng thời còn là thời kỳ thanh niên!
Lục Thần đến Luyện Tâm viện, một mặt là đến tìm công pháp cao cấp, một mặt khác là hắn đã từng nghe đại gia gác cửa nói bên này có rất nhiều nhiệm vụ, không làm lỡ chuyện hắn tới Yêu Thú sâm lâm đánh thú hạch.
Số linh khí thuần của Lục Thần hoàn toàn đủ dùng, tinh phách cũng có không ít, duy chỉ thiếu thú hạch.
Giờ khắc này, dường như Lục Thần đã phát hiện mục đích của đối phương có hơi giống với mình, rất có thể nàng cũng đến xoát thú hạch.
Nàng đến Luyện Tâm viện đã được một thời gian, Long Hoàng tiến hóa đến thời kỳ thanh niên cũng rất bình thường.
Thần thú chiến sủng, thần thú chân thực, không phải tàn phách mà là một con Long Hoàng kỳ thanh niên. Lục Thần lập tức cảm giác được khí thế khủng bố của Chung Cực Hung Thú!
"Gào!" Hắc Viêm Long Hoàng gào lên một tiếng, dẫn động cuồng phong xung quanh gào thét, đại thụ che trời ở xung quanh như gặp phải bão, cành cây điên cuồng lắc lư, gần nhưmuốn bẻ gãy!
"Này... Đây là Hắc Long Vương thời kỳ thanh niên?" Hai mắt Lục Thần trợn tròn.
Nói cách khác, trong số lũ tiểu gia hỏa bản thân mình đang nuôi kia sẽ có mấy con nhanh chóng trở nên mạnh như vậy sao!
Sự khiếp sợ của Lục Thần lọt vào mắt Trấn Quốc Yên Nhiên lại biến thành "kinh hoảng".
Trấn Quốc Yên Nhiên cười lạnh một tiếng, "Ta đã sớm nghe nói tới thực lực của ngươi, nếu ta dám chặn ngươi ở chỗ này, đương nhiên phải có chút thủ đoạn mới được."
...
Cách chiến trường không xa, mọi người thấy được hắc sắc long ảnh giữa không trung, được nghe lại tiếng Hắc Long khẽ gào, chỉ chớp mắt đã hiểu rõ.
"Cuối cùng tên kia cũng gặp được lão đại! Nhanh, đi xem!"
"Cuối cùng Yên Nhiên lão đại cũng có cơ hội ra tay!"
"Là chiến sủng của Yên Nhiên, xem ra tên kia đã đến, đi, chúng ta cũng đi xem." Vài tên đạo sư cũng nói.
Một đám người mới hoảng sợ nhìn con cự long cách đó không xa, cho rằng mình hoa mắt.
"Kia, kia là chiến sủng của ai vậy? Là Hắc Long!"
"Ôi trời, đây là lão đại tổ 7 trong miệng bọn họ sao? Thật mạnh! Nhanh, mau đi xem một chút!"
"Có người nói rất hiếm người có thể nhận được Hắc Long, phải đi nhìn xem... Ah, còn có người mới kia, không biết hắn trông thế nào."
...
Đột nhiên, từ lối ra Hộ Lâm có lượng lớn người chơi dũng mãnh tràn vào.
Vào lúc này, Lục Thần đang đánh cờ với Trấn Quốc Yên Nhiên và Hắc Long Vương.
"Ha ha ha, tiểu tử này sắp bị dập tắt thật rồi. Trước mặt Yên Nhiên nào có cường giả gì!"
"Ngự Thú Sư khắc chết Cung Tiễn Thủ, lần này có trò hay để nhìn."
"Tên kia còn tưởng chúng ta nói chuyện giật gân, bây giờ thấy Hắc Long Vương, cuối cùng cũng đàng hoàng lại, một hồi nữa chơi chết hắn!"
Lục Thần hơi híp mắt lại. Hắn vẫn rất hiểu thuộc tính của Hắc Long, cho dù tiến hóa đến kỳ thanh niên, hắn cũng không sợ Hắc Viêm Long Hoàng.
Vấn đề duy nhất là... Hiện tại hắn đã hơi mệt mỏi thật, không muốn vận động mạnh.
Vậy vấn đề hiện tại là, Mao Đoàn và Tiểu Nguyên, nên phái ai đi lên đây?
Suy nghĩ một hồi, Lục Thần quyết định để Mao Đoàn lên sân khấu.
"Mao Đoàn, ngủ nguyên một ngày, ta còn không được thoải mái như ngươi, đứng lên làm việc!" Vừa dứt lời, Lục Thần nhấc tay, trong tay xuất hiện thêm một con chuột nhỏ màu bạc.
"Giao con rồng kia cho ngươi, ta đi đối phó chủ nhân của nó, ok không?"
"Ok chi chi."
"Ừm rất tốt, đừng lãng phí quá nhiều thời gian, nhanh giải quyết chuyện này, ta muốn ngủ một giấc."
Nghe được đoạn đối thoại của Lục Thần và tiểu gia hỏa, đám người thiếu chút nữa cười tới điên mất.
"Ha ha ha ha, ôi đm, đúng là cười chết ta rồi. Không phải tên kia muốn dùng con chuột gì đó để đánh một trong tứ đại Chung Cực Hung Thú Hắc Viêm Long Hoàng chứ!"
"Cười gãy răng, lực chiến đấu của lão thử kia sẽ không vượt quá 1, so với Hắc Long Vương, miểu sát đã là nhẹ."
"Hắn tưởng hắn đang chơi cờ sao? Dùng yếu nhất đánh mạnh nhất, vì sao đột nhiên gia hỏa này lại biến thành kẻ nhược trí vậy. Đoán chừng hắn phải dựa vào mấy công pháp cao cấp mới có thể trâu như thế."
Tiểu Mao Đoàn tức giận nhe răng trợn mắt với người xung quanh, phát ra tiếng gầm gừ cảnh cáo. Đáng tiếc bộ dáng của nó thật quá xuẩn manh, không có chút lực uy hiếp nào.
Lục Thần cũng không còn cách nào khác. Hắn sờ sờ Tiểu Mao Đoàn, "Tiểu gia hỏa, không cần quan tâm tới người khác nói thế nào, bọn họ chỉ là người không quan trọng, ta tin tưởng ngươi là được rồi."
Tiểu Mao Đoàn ngoan ngoãn cọ vào tay của Lục Thần, sau đó nhảy khỏi bàn tay Lục Thần, đi tới trước mặt Hắc Nham Long Hoàng.
Trấn Quốc Yên Nhiên hơi híp mắt lại, "Ngươi muốn dùng vật nhỏ kia đối phó với Hắc Long Vương của ta? Ta sợ ngay cả long uy của Hắc Long Vương nó cũng chịu không nổi!"
Lục Thần mỉm cười, "Ngươi quá lo lắng, Tiểu Mao Đoàn nó..."
Lục Thần nhớ rõ ràng, Tiểu Mao Đoàn là chiến sủng duy nhất toàn server, là chiến sủng duy nhất không giới hạn đẳng cấp cao nhất!
Chỉ cần nó nguyện ý, nó có thể thôn phệ mãi, thậm chí là thôn phệ... Cửu Thiên!
Dược Lão từng để Lục Thần suy nghĩ cẩn thận xem có nên mang Tiểu Mao Đoàn ra ngoài không. Có thể thấy tiểu gia hỏa có tiềm lực phá vỡ thế giới này!
"Siêu cường!" Lục Thần tự tin nói.
Cùng lúc đó, Hắc Long gào lên một tiếng, uy áp toàn trường.
Nhưng Tiểu Mao Đoàn đối diện nó lại hồn nhiên không sợ, cũng rít lên một tiếng đáp lại!
"Gào!" Thân thể nho nhỏ của Tiểu Mao Đoàn tăng vọt, đạt tới con số 50m kinh người!
Một khắc trước còn là một con chuột ngốc nghếch đáng yêu, chỉ chớp mắt, Tiểu Mao Đoàn đã biến thân cự thú!
"Gào!" Tiếng rít của Tiểu Mao Đoàn cũng trở nên trầm thấp hơn rất nhiều. Nó phát ra một tiếng nộ hống kinh thiên, tiếng rống càng lấn át Hắc Long Vương.
"Ngươi, tiểu gia hỏa ngươi lại có thể lớn như vậy!" Trấn Quốc Yên Nhiên khiếp sợ nói.
Lục Thần hơi ngạc nhiên.
Ừm? Nàng nói... Hẳn là Tiểu Mao Đoàn...
Dường như Hắc Nham Long Hoàng có tự tin trời sinh với huyết thống của mình, thấy loại dã thú bất nhập lưu như Tiểu Mao Đoàn lại dám rít gào với mình, nó lập tức vô cùng tức giận.
Một ngụm "Hắc Viêm Liệu Nguyên" phun về phía Tiểu Mao Đoàn, toàn bộ chiến trường lập tức bị ngọn lửa màu đen bao trùm, nhiệt độ siêu cao khiến đám người chơi vây xem xung quanh túa mồ hôi.