Editor: Linh Tống
Các đội viên vất vả đánh vài tuần, tất cả nỗ lực đều uổng phí, cơn tức này không có chỗ phát tiết... Cũng vì vây khu quyết đấu bên cạnh mới có nhân khí cao như thế!
Lục Thần thật vất vả chen chân vào khu nhiệm vụ, sau đó liền thấy 10 nhiệm vụ thải kim, phía sau mỗi nhiệm vụ đều có một chuỗi tên tiểu đội vô cùng dài.
Lục Thần cũng không để ý những thứ này, một tia ý thức bắn ra, hắn lựa chọn nhận cả 10 nhiệm vụ...
Khi cái tên "học viên số 440312" đồng thời xuất hiện ở phía sau cả 10 nhiệm vụ thải kim, khu nhiệm vụ liền xôn xao hẳn lên.
"Con bà nó! Ai mà điên cuồng như thế? Nhận hết tất cả nhiệm vụ thải kim luôn sao?"
"312... Nghe có hơi quen tai."
"Đầu óc không tốt, một người nhận nhiều như vậy, hắn ăn được sao!"
"Có mấy tiểu đội đã sắp hoàn thành nhiệm vụ!"
"Nhận nhiệm vụ thải kim, bình thường đều là cường giả top 50 trên bảng xếp hạng thi đấu, người này dám ngăn cản bọn họ, thật đúng là chán sống."
Lục Thần đang chuẩn bị rời khỏi Luyện Tâm viện, đột nhiên phía sau có người gọi lại hắn.
"Này, này... Người điên kia!"
Lục Thần cũng không biết mình có nên quay đầu hay không, nếu mình quay đầu chẳng phải thừa nhận mình là người điên? Nhưng hình như đối phương đang gọi mình.
Được rồi, lòng tò mò vẫn chiến thắng lòng hư vinh không có tác dụng, Lục Thần quay đầu lại nhìn về phía sau.
"Là ngươi?"
Trong đám người, người này vẫn có vẻ nổi bật như cũ, khiến người ta không nhịn được mà tập trung hết lực chú ý lên người nàng.
Cảm giác này... Tựa như người khác đều có màu xám tro, một mình nàng có màu sắc rực rỡ... Giá trị nhan sắc cao sẽ có đãi ngộ khác biệt.
Người tới là Trấn Quốc Yên Nhiên.
Nàng đi tới trước mặt Lục Thần, "Ngươi nhận hết cả 10 nhiệm vụ thải kim? Ngươi cũng quá cuồng vọng, ngươi không biết ở Luyện Tâm viện, hành vi này của ngươi cũng là một loại khiêu khích sao?"
Lục Thần không quan tâm, "Ta có thể tuân thủ quy định học viện của Luyện Tâm viện, nhưng nếu các ngươi muốn đưa ra quy củ nhàm chán như vậy, ta không có hứng thú quản."
Gia hỏa này vẫn cuồng vọng như trước!
"Vậy tùy ngươi, ta chỉ tới nhắc nhở ngươi một tiếng, nếu ngươi hoàn thành những nhiệm vụ này nhất định sẽ có người tới làm phiền ngươi."
Lục Thần gật đầu, "Không sao cả. Đúng rồi, vì sao ngươi phải nói cho ta biết những chuyện này?"
"Ta không muốn ngươi chết quá nhanh!" Trấn Quốc Yên Nhiên lạnh lùng nhìn Lục Thần, "Chắc chắn Hắc Long Vương của ta sẽ đánh bại chiến sủng của ngươi!"
Lục Thần bĩu môi, có lẽ Hắc Long thời kỳ thành niên có hy vọng đánh bại Mao Đoàn, nhưng Tiểu Mao Đoàn cũng không phải loại chiến sủng không thể tăng cường thực lực.
Lục Thần không nói lời này ra, tốt xấu gì cũng phải giữ cho người ta một tia hy vọng.
"Vậy tốt nhất là ngươi nên nhanh một chút, ta sẽ không ở lại nơi này quá lâu."
"Sẽ không ở lại quá lâu? Ngươi cho rằng đám quái phía ngoài Yêu Thú sâm lâm rất dễ xoát sao? Ta có Hắc Long nhưng một khi xoát cũng không nhanh được. Ngươi không thể miểu sát bọn nó, nhưng khi bọn nó vây công ngươi lại có thể nhẹ nhõm miểu sát ngươi."
Lục Thần mỉm cười, "Ngươi còn rất quan tâm ta nhỉ, yên tâm đi, có mỹ nữ ngày ngày nhớ ta, ta không nỡ chết."
Khuôn mặt Trấn Quốc Yên Nhiên đỏ lên, mồm miệng gia hỏa này quá gợi đòn, mình chỉ muốn tự tay giết hắn nên mới nói như vậy, thế mà lọt vào miệng hắn lại đổi vị.
Vậy mà hắn lại dám lên tiếng khinh bạc mình. Tên không biết giữ mồm giữ miệng trước đó đã bị mình giết phục... Nhưng hiện tại mình đánh không lại hắn...
Nỗi căm hận của nàng với Lục Thần lại càng tăng thêm một bậc.
Trước khi đi, dường như đột nhiên Lục Thần nghĩ tới điều gì đó, quay đầu hỏi, "Ôi, ngươi xếp hạng bao nhiêu trên sân thi đấu?"
"Thứ 21." Yên Nhiên nói thứ hạng của mình, có chút kiêu ngạo.
Có thể xếp thứ 21 trong mấy vạn cường giả siêu cấp đã vô cùng kinh khủng.
Xếp hạng ở Luyện Tâm viện gần như có thể tính là xếp hạng cuối cùng trong tất cả server Tinh Hệ. Trong vô số người chơi, có thể có xếp hạng đã không tệ rồi, huống chi còn là xếp hạng cao như vậy. Đúng là nàng có tư cách để kiêu ngạo.
"21 sao... Không phải ngươi là tổ trưởng tổ 7 à, ta còn tưởng ngươi có thể lọt vào top 10! Như vậy... Cũng không tệ, cố lên!" Lục Thần nhận ra mình vừa biểu đạt suy nghĩ theo bản năng, nhưng có thể sẽ tổn thương lòng tự trọng của người khác, bèn vội vàng nói thêm một câu "cố lên".
Nhưng dường như sự cứu vãn của hắn không có hiệu quả gì, trái lại càng khiến người nghe cảm thấy hắn thật ngông cuồng.
Yên Nhiên thiếu chút nữa hộc máu. Vốn liếng bản thân mình vẫn lấy làm kiêu ngạo, đặt trong mắt tên kia lại biến thành miễn cưỡng "cũng không tệ"?
"Ngươi! Ngươi có biết top 20 toàn là loại người nào không!" Yên Nhiên thở phì phò trừng Lục Thần.
"Chờ ta làm nhiệm vụ xong trở về, hẳn sẽ biết được." Lục Thần mỉm cười, "Được rồi, ta đi làm nhiệm vụ, tạm biệt!" Lục Thần xoay người, vẫy tay lên tiếng chào tạm biệt với Yên Nhiên rồi rời đi.
"Gia hỏa này!" Yên Nhiên hận đến nghiến răng nghiến lợi, "Quá ngông cuồng!"
Nhưng trong lòng Yên Nhiên lại không nhịn được nghĩ, nếu hắn đi đánh sân thi đấu sẽ xếp hạng bao nhiêu đây?
20? Thậm chí 15?
Nghĩ đến khả năng đáng sợ này, Yên Nhiên cố gắng lắc đầu, "Ta đang suy nghĩ gì, hắn chỉ có một con chiến sủng mạnh mẽ mà thôi, chưa chắc thực lực của chính hắn đã mạnh mẽ hơn ta! Lòng tin của ta đâu, ta nhất định phải chiến thắng hắn!"
"Đúng rồi, không biết tên kia muốn hoàn thành nhiệm vụ thải kim này bằng cách nào... Ta cũng phải tới xem thử."
...
Lục Thần cũng không ngờ mình đã khiến lòng tin của người khác bị dao động. Hắn lợi dụng hung chương của Luyện Tâm viện truyền tống đến Yêu Thú sâm lâm, đã bắt đầu tìm quái.
Trong Yêu Thú sâm lâm có rất nhiều phó bản, khu vực cũng rất lớn, nhưng nhiệm vụ thải kim lại không liên quan gì tới phó bản.
"Đánh chết ba con Thực Nhân Bạch Trệ (4 tiếng)... Trệ không phải dị thú trong Sơn Hải Kinh sao... Hình như là thân hổ đuôi trâu, ăn thịt người..."
Lục Thần nhìn những nhiệm vụ khác thử, đại khái đều giống vậy, đánh chết một lượng dị thú đặc biệt nhất định.
"Quá nhiều nhiệm vụ, mở theo dõi nhiệm vụ một chút." Tiến độ hoàn thành của 10 nhiệm vụ đều biểu hiện ở góc ngoài cùng bên phải trong giao diện thị giác của Lục Thần.