Editor: Linh Tống
Tiêu Thiên kỳ quái, "Ta không nhớ trong Binh Khí Phổ ở gia tộc có đề cập tới Đạo Tâm."
Cửu Nhi trầm mặc đáp, "Binh Khí Phổ không nói, bởi vì nó không nằm trong Binh Khí Phổ, nó nằm trong ‘Tiên Khí Phổ’! Trước đây ta có xem qua Tiên Khí Phổ, nhớ kỹ trong đó có ghi chép về Đạo Tâm, đó là Tiên khí màu trắng ở Tam Trọng Thiên!"
Tiêu Thiên tất nhiên là học bá, nhưng Cửu Nhi lại được ủy thác trọng trách, trở thành người thừa kế món chí bảo đó của Mộc Phủ, chứng tỏ nàng còn học bá hơn cả Tiêu Thiên!
Trên thực tế, Cửu Nhi cũng không phải dựa vào chăm chỉ, mà là thiên phú. Nàng chỉ cần xem qua Tiên Khí Phổ một cái là có thể nhớ rõ, đây không phải là việc nỗ lực là có thể làm được.
"Nếu ta đoán không lầm, đây chính là hiệu ứng đặc biệt phát động khi thi triển Tam Thanh Kiếm Quyết bằng vũ khí dành riêng!"
Bây giờ mấy người Mộc Phủ mới hiểu được ngọn nguồn mọi việc!
"Thanh kiếm kia lại là vũ khí Tiên cấp, chẳng trách Thanh Lang không nỡ dùng ngay từ đầu!"
"Tiên khí thì cũng thôi đi, còn phối hợp công pháp dành riêng, tên... Tên Thanh Lang này quá mạnh mẽ!"
"Sự cường đại của Thanh Lang đã nằm ngoài của chúng ta, e rằng Vô Danh dữ nhiều lành ít."
Sau khi Cửu Nhi giải thích về hiệu ứng đặc biệt khi Tam Tuyệt Hợp Nhất, nàng vẫn nhìn chằm chằm chiến trường.
"Vô Danh, đây là tình thế rất nguy hiểm. Nhanh... Nhanh dùng Thiên Cấp công pháp của ngươi đi! Nếu không thật sự không có cơ hội!"
...
Lục Thần chưa bao giờ từng gặp phải trạng thái như bây giờ, trên người hắn có một debuff.
Tam Tuyệt Tỏa: Khóa nhục thân, không thể di chuyển nhục thân, khóa linh đan, không thể sử dụng linh đan, khóa linh khí, không thể di chuyển linh khí.
Khóa linh khí khác với khóa linh đan ở chỗ, khóa linh đan khóa lại linh đan của Lục Thần, trong khi khóa linh khí lại khóa linh khí trong người hắn. Nói một cách khác, nếu Lục Thần sớm chuẩn bị đạo cụ phù chú gì đó trên người thì cũng không cách nào sử dụng!
Lục Thần bây giờ thật sự không thể động đậy được!
Thanh Lang vẫn chưa sốt ruột công kích. Hắn ta nhìn qua Lục Thần không cách nào tránh thoát được, nở một nụ cười tàn nhẫn phách lối, "Ta đã sớm nói, ở trước mặt ta, ngươi không làm trái được ý trời!"
"Bây giờ hiểu chưa! Ngươi và ta kém nhau một tầng trời, muốn giết ta? Ngươi dùng cả đời này cũng không thể!"
Thanh Lang phủi bụi đất trên người một cái, sửa lại trang phục, đây là tổn thương do vừa rồi bị Liệt Địa Hồng Câu bắn trúng tạo thành.
"Có thể gặp được ta, cũng coi như ngươi sống không còn gì tiếc nuối, để báo đáp lại, ta sẽ cho ngươi cảm nhận cái gì gọi là tử vong chân chính!"
Thanh Lang khẽ động kiếm chỉ, "Tàn Bạo Ma quân. Thức tỉnh cảm giác đau, tỷ lệ 200%!"
Trên người Thanh Lang xuất hiện một trạng thái.
Tăng thêm 200% cảm giác đau, có thể đạt đến mức gấp ba lần bình thường!
Thì ra, Thanh Lang có thể điều chỉnh cảm thấy đau, điều kiện tiên quyết là, bản thân hắn ta cũng cần tiếp nhận tỷ lệ đau giống như vậy. Thế nhưng hình như hắn ta rất chắc chắn rằng, chỉ có hắn ta đả thương người, chứ không có ai tổn thương hắn ta!
"Kế tiếp, hình như là thời gian ta giết heo, vừa rồi bằng hữu của ngươi rất có cốt khí, hiện tại ta muốn xem thử xương cốt của ngươi có cứng như vậy hay không!" Thanh Lang mỉm cười.
"Tam Thanh Kiếm Quyết. Nhất Hóa Vạn!"
Vô số phi kiếm nhỏ như ngân châm đảo qua một cái, trên người Lục Thần xuất hiện vô số lỗ thủng, toàn thân rướm máu.
-474, -491, -428...
Đã rất lâu rồi Lục Thần chưa thấy sát thương có ba chữ số, tuy nhiên khi một lượng lớn sát thương bình thường có thể bị bỏ qua này xếp chồng lên nhau, vậy thì sát thương chỉ có thể dùng từ khủng bố để hình dung.
Cột máu của Lục Thần lập tức báo động đỏ!
Lý Mộc Hoa phẫn nộ nhìn một màn này! Không ai rõ ràng cảm giác đau đớn này hơn hắn ta, đó là một loại đau khổ khó có thể chịu đựng được.
Nói thật, nếu không phải bởi vì có nhiều người nhìn như vậy, khiến cho Lý Mộc Hoa tuyệt đối không thể làm mất mặt quân nhân Trung Quốc, vậy hắn ta tuyệt đối đã nhịn không được rồi.
Mà vào giờ khắc này, Lục Thần còn đau đớn mãnh liệt hơn cả hắn ta vừa rồi! Gấp đôi cảm giác đau, loại thống khổ này, ngay cả hắn ta cũng không dám tưởng tượng!
"Chết tiệt, tên biến thái kia! Vì sao lại lấy hành hạ người khác đến chết làm vui, vì sao tâm lý của hắn lại biến thái như vậy! Vô Danh!"
Lục Thần cắn răng chống đỡ được, mặc dù hắn không phải là quân nhân, nhưng hắn lớn lên từ trong nghịch cảnh, cho nên hắn có tính nhẫn nại và sức chịu đựng người thường không cách nào sánh được!
Chết tiệt, đây là trạng thái dị thường gì! Lẽ nào phải làm bao cát để cho hắn ta đánh?
Kỹ năng này cũng quá biến thái!
Tam Trọng Thiên, rốt cuộc là dạng tồn tại gì mà lại có thể sinh ra kỹ năng làm cho hắn cảm thấy bó tay không có cách nào như vậy!
"Ha ha ha ha, ta thích vẻ mặt hiện tại của ngươi!" Thanh Lang đột nhiên cười ha hả, "Phẫn nộ đến nghiến răng nghiến lợi nhưng lại không làm gì được ta, có phải rất không cam tâm hay không?"
"Ở trước mặt thực lực tuyệt đối, phẫn nộ chẳng có tác dụng gì!"
"Ngươi muốn bảo hộ những kẻ phế vật kia thật sao? Chẳng lẽ ngươi không biết, ở trước mặt ta, chính ngươi cũng chỉ là một tên phế vật. Ngươi lấy cái gì để bảo vệ bọn họ? Lấy mạng sao?"
"Đáng tiếc, mạng của ngươi không thuộc về ngươi, mạng của ngươi nằm trong tay ta!"
"Đệ nhất cường giả của Luyện Tâm viện thì sao, ngươi ở trước mặt ta, ngay cả cứt chó cũng không bằng! Vừa rồi đã cho ngươi cơ hội dùng Thiên cấp công pháp, hiện tại được rồi, sau này ngươi ngay cả dùng cơ hội cũng không có!"
Đúng lúc này, ở bên ngoài đại trận, đột nhiên có người hô lớn, "Vô Danh! Nhanh sử dụng Thiên cấp công pháp!"
Lục Thần nhìn ra bên ngoài trận pháp, người đang hô to chính là Mộc Phủ Cửu Nhi!
"Một thanh kiếm cuối cùng của hắn là vũ khí Tiên cấp! Tam Tuyệt hợp nhất của hắn là hiệu quả đặc biệt của ba món vũ khí dành riêng cho công pháp, cũng không phải là không thể giải!"
"Chỉ cần công kích vật lý của ngươi có thể đột phá hạn mức phong tỏa cao nhất của hắn, vậy thì ngươi sẽ có thể phá được Tam Tuyệt trận!"
Cửu Nhi liều lĩnh nói.