Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp ( Dịch Full )

Chương 644 - Chương 644: Tiểu Mao Đoàn Ăn Cơm (4/63)

Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp Chương 644: Tiểu Mao Đoàn ăn cơm (4/63)

Editor: Linh Tống

Xem ra gần ba trăm điểm quân công cũng không đủ cho hắn đổi. Lục Thần lại dựa theo trình tự dược liệu, đầu tiên góp đủ tất cả dược liệu trong danh sách, sau đó lần lượt mua thêm.

Sau khi đưa dược liệu cho Lục Y Y, Lục Thần nhớ tới Tiểu Mao Đoàn.

Đã lâu không xem trạng thái của gia hỏa này, kết quả ngay cả chuyện nó có thêm một kỹ năng hắn cũng không biết.

"Có thêm Huyết Mạch Liên Tiếp, có thể cung cấp hồi máu của mình cho đồng đội dùng chung, hơn nữa thuộc tính còn cao gấp đôi trước đây?! Gia hỏa này tăng lên thật nhanh!" Thoáng cái Lục Thần đã cảm nhận được sự kinh khủng của Tiểu Mao Đoàn.

Cẩn thận nghĩ lại, trước đây khi ở Luyện Tâm viện, hắn kêu Tiểu Mao Đoàn giết đám Thiện Độc quái, chẳng lẽ nó đã trưởng thành từ lúc đó?

Khi kiểm tra thú lan, Lục Thần phát hiện Tiểu Mao Đoàn còn đang ngủ.

"Hình như gần đây gia hỏa này rất thích ngủ." Lục Thần lắc đầu, nâng Tiểu Mao Đoàn lên, xoa nhẹ.

Trong lúc vuốt ve, Lục Thần cảm thấy dường như bộ lông của Tiểu Mao Đoàn không còn trơn trượt như trước, "Ừm, vì sao chỗ này hơi đâm tay?"

Cẩn thận búng bộ lông sau lưng Tiểu Mao Đoàn, Lục Thần phát hiện bên trong có hai nơi kết vảy.

"Này? Bị thương?" Lục Thần vội vàng kiểm tra trạng thái của Tiểu Mao Đoàn.

Lúc này, trong bảng kỹ năng của Tiểu Mao Đoàn có thêm một thanh trạng thái.

【 Lột Xác: Biểu hiện là thích ngủ, rất cần lượng lớn thức ăn. 】

Lục Thần trừng to mắt, mặt mũi tràn đầy kinh ngạc, Tiểu Mao Đoàn muốn lột xác?

Tiểu Mao Đoàn muốn lột xác! Nó cần thức ăn! Mà trước mắt thức ăn của nó chỉ có hai loại, đan dược và... Những sinh vật khác!

Hiện tại đan dược trong người Lục Thần còn chẳng đủ cho bản thân hắn dùng, loại trừ lựa chọn này, vậy chỉ còn lại một lựa chọn khác.

"Không được, không biết phải chờ tới lúc nào mới có nhiệm vụ!" Lục Thần hơi gấp gáp, trong thuyết minh nhắc tới "lượng lớn" thức ăn. Lấy khẩu vị của Tiểu Mao Đoàn, không biết rốt cuộc "lượng lớn" là lớn tới cỡ nào.

"Hình như chỗ phân phát nhiệm vụ còn một nhiệm vụ khu tự do, đi xem."

Lục Thần vội vàng đứng dậy, chạy vội tới khu nhiệm vụ tự do.

Cái gọi là "nhiệm vụ tự do", trên ý nghĩa nghiêm ngặt, nó không được tính là nhiệm vụ. Một số người khát vọng có thể kiếm được điểm công trạng càng nhanh hơn sẽ tới nơi này tìm "nhiệm vụ tuần hoàn", nhu cầu nhiệm vụ rất lớn nhưng khen thưởng lại rất ít.

Ví dụ như đánh chết 100 kẻ địch cấp dân binh cũng chỉ khen thưởng 5 điểm quân công.

Tuy khen thưởng rất ít, nhưng bản thân việc đánh chết kẻ địch cấp dân binh đã thu được điểm quân công, những nhiệm vụ này có thể tính là một loại phúc lợi, khen thưởng nhiều thêm một ít điểm quân công.

Cần phải chú ý, những nhiệm vụ này không xếp chồng với những nhiệm vụ đánh chết khác. Đánh chết mục tiêu trong những nhiệm vụ khác không được tính vào nhiệm vụ tuần hoàn.

Lục Thần chỉ nhìn thoáng qua nhiệm vụ đã một hơi nhận lấy cả năm nhiệm vụ tuần hoàn.

100 kẻ địch dân binh, 50 kẻ địch cấp tiểu đội, 30 kẻ địch cấp trung đội, 20 kẻ địch cấp đại đội và 10 kẻ địch cấp "hạ sĩ", khen thưởng thêm đều là 5 điểm quân công.

Nhận nhiệm vụ xong, Lục Thần cần dựa vào điểm truyền tống đặc biệt để truyền tống. Hắn sẽ được truyền tống ngẫu nhiên đến chiến khu nào đó trong Chiến Trường Vạn Tộc, tự động gia nhập vào một trận chiến đấu không biết tên nào đó.

"OK, Tiểu Mao Đoàn, đừng ngủ nữa, chuẩn bị ăn cơm!" Lục Thần đánh thức Tiểu Mao Đoàn, theo ba mươi, bốn mươi người cùng nhau tiến vào điểm truyền tống.

Cảm giác choáng váng quen thuộc ngắn ngủi chỉ chớp mắt đã qua. Khi lại mở mắt ra, Lục Thần đã ở trong một quân doanh.

Xung quanh còn có mấy chục cổng truyền tống giống nhau, thỉnh thoảng lại có nhân loại được truyền tống tới.

Người tới đều là binh sĩ nhân loại, trên vai có nón trụ áo giáp. Vừa truyền tống tới bọn họ có hơi ngơ ngác, không ít người đang làm quen với hoàn cảnh.

Cũng có rất nhiều người đã biết rõ tình huống, lúc này bọn họ đang không ngừng phóng từ nơi này tới chiến trường phía trước.

"Nhanh nhanh nhanh, giết cho lão tử, đại bản doanh của chúng ta đã không còn nhiều, không thể đánh mất cả nơi này nữa!" Người nào đó mang cấp bậc hô to thúc giục.

"Những người mới tới đừng ngây người, các ngươi đã lựa chọn tham chiến thì đừng ngẩn người, nhanh xông lên cho lão tử!"

Người nọ đẩy mấy người mới, vừa lúc đi tới trước mặt Lục Thần. Hắn ta nhìn thoáng qua Lục Thần, "Lưu Vong thành? Sao lại là người tàn phế... Tiểu tử, ta không quan tâm ngươi là ai, ta cũng không để ý trước đây ngươi đã làm gì, hiện tại là lúc để ngươi chuộc tội!"

Lục Thần liếc nhìn người nọ, hắn cũng không giải thích nhiều, trực tiếp đi về phía chiến trường.

Ra khỏi quân doanh, Lục Thần mới nhìn thấy trận chiến ở phía trước.

Người ở khắp nơi, hơn nữa tộc nào cũng có.

Một nam nhân mặt báo thân người nhào về phía một nam tử nhân loại, giữa đường đột nhiên thân thể hắn ta tăng vọt gấp mấy lần, vừa nhào lên đã đè nhân loại kia ngã trên mặt đất.

Xa xa có một tên phù thủy mặc hắc bào, mơ hồ có thể thấy được đầu lâu xương trắng, là một Vong Linh Pháp Sư. Hắn ta phóng một chùm sáng ra, bắn trúng một tên Đấu Sĩ Thú Nhân.

Xa xa, một đầu sư tử to lớn mạnh mẽ gào một tiếng, lao vào chém giết với một con Hỏa Long phương Tây, xem ra là chiến đấu giữa hai gã Ngự Thú Sư.

Trên bầu trời có khôi lỗi phi hành điên cuồng phóng ám khí, nhưng bị một đạo kiếm khí trực tiếp đâm thủng bụng, lộ ra một đống cấu tạo linh kiện.

Mũi tên xạ thủ của Cung Tiến Thủ, Ngự Thú Sư đột nhiên bắn nhanh ra từ nơi nào đó, xuyên thủng chiến giáp của người khác.

Trên bầu trời có một lớp đạn rơi xuống, trên sườn núi, một Hỏa Thương Thủ lùn ngậm xì gà, nhắm vào đầu lâu của người nào đó, chuẩn bị một súng bắn bể đầu đối phương.

Phù Trận Sư tạo ra động tĩnh lớn nhất, đạo phù bay ngang, trận pháp rộng lớn...

Đây là đại hỗn chiến của hàng chục vạn cường giả siêu cấp! Mục tiêu của bọn họ là tiêu diệt càng nhiều người của chủng tộc khác hơn. Ở đây, chín chức nghiệp lớn, mấy chục loại nhánh, mỗi đại chủng tộc đều sử dụng tất cả thủ đoạn của mình dấn thân vào trận chiến đấu không chừng mực này!

Bình Luận (0)
Comment