Editor: Linh Tống
Thoa Ông vỗ vai Lục Thần, “Được, đừng nói những lời buồn bã như thế nữa, cảm giác cánh tay mới thế nào? Ngươi phải làm quen hai ba ngày mới được.”
“Lão đại, còn có mấy đan dược cao cấp như Bát Chi Tức Phượng Đan và Đại Hoàn Huyết Đan, bởi dược hiệu rất mạnh, ta không dám cho ngươi dùng hết trong một lần, sợ ngươi lại xuất hiện tính kháng dược, có lẽ ba ngày sau ngươi mới có thể khôi phục hoàn toàn.”
Lục Thần gật đầu, “Ba ngày thì ba ngày, ta sẽ chờ ba ngày! Khốn kiếp, lần này lão tử rất khó khăn mới có cơ hội khỏi hẳn, không thể phóng túng nữa.”
Thoa Ông kỳ quái nhìn về phía Lục Thần, “Không phải chứ, tiểu tử, sao ta nghe ý của ngươi, ba ngày sau ngươi lại muốn làm gì?”
“Làm gì?” Lục Thần cười nhạt, “Đương nhiên là quay về tính nợ!”
Trong động ở dã ngoại, Lục Y Y phụ trách chăm sóc Lục Thần và Thoa Ông, nhưng tình hình hai người đều rất ổn định, lúc không có chuyện gì nàng lại đi ra ngoài hái thuốc, luyện đan.
Lúc đi ra cửa Lục Thần sẽ cố ý chạy đến, để Tiểu Mao Đoàn bảo vệ nàng, dặn nàng đừng đi xa.
Nằm trên giường cỏ được dựng tạm, Thoa Ông nhìn Lục Thần một chút, ánh mắt kỳ quái.
Lúc Lục Thần quay lại, thấy vẻ mặt cười ngây ngô của Thoa Ông, “Này lão đầu, cần gì phải cười bỉ ổi như thế?”
“Ta nói này, có phải ngươi thích Lục cô nương hay không? Ngươi xem hai người các ngươi có khác gì vợ chồng son không.”
Lục Thần lườm hắn ta một cái, “Ta nói này suy nghĩ của ngươi đừng bẩn thỉu như thế được không, nàng là Quỷ Sủng của ta, không biết người và quỷ khác đường sao?”
“Người và quỷ khác đường? Hắc hắc, tiểu tử, ta còn nói ngươi rất thông minh, sao đột nhiên đần như vậy? Từng thấy Vong Linh tộc không? Từng thấy U Quỷ tộc chưa? Sự tồn tại của bọn họ có nghĩa là gì?”
Lục Thần bị một chuỗi câu hỏi này đập đến không nghĩ ra được, “Điều này… Ngươi nói là, sau khi con người chết đi sẽ biến thành quỷ, tương đương với biến thành một chủng tộc khác?”
“Ta cũng không biết, nhưng lúc chúng ta mới đến Tam Trọng Thiên, nếu Cửu Thiên là một ngọn núi, bây giờ chúng ta chỉ có thể được coi là đứng dưới chân núi, không phải đứng ở đỉnh núi, sao ngươi có thể nhìn rõ được toàn cảnh.”
Lục Thần gật đầu.
“Tiểu tử, đối xử với Lục cô nương tốt một chút, e rằng sau này nàng không chỉ là Quỷ Sủng.” Nói một câu ý nghĩa sâu xa, Thoa Ông quay đi nghỉ ngơi.
Lục Thần trợn mắt lườm hắn ta một cái, kết quả chỉ thấy một bóng lưng, “Già mà không đứng đắn, cả ngày chỉ nghĩ cái gì thế…”
Lão nhân này rất xấu, nói mấy câu lại tự đi ngủ, Lục Thần đứng lên đi đến cửa động, thấy Lục Y Y đang phơi một vài loại dược liệu ở cửa động.
Tiểu Mao Đoàn nhảy tới nhảy lui đi theo bên cạnh Lục Y Y, hiếm khi nào lại nghe lời như vậy.
“Tiểu Mao Đoàn, ngươi đừng có ý tưởng với số dược liệu này!” Lục Thần liếc mắt đã nhận ra suy nghĩ của Tiểu Mao Đoàn, con hàng này ăn dược liệu lớn lên, thấy dược liệu không rung động mới là lạ.
Tiểu Mao Đoàn thấy Lục Thần đi đến đây, uất ức leo lên vai Lục Thần.
“Chi chi chi.”
“Hừ, đừng nói dễ nghe như vậy, ta còn không hiểu ngươi sao? Không phải ngươi muốn lột xác sao, không ngủ được lại chạy khắp nơi, không phải vì ăn mới là lạ!”
Lục Y Y bận rộn xong việc ở trên tay, mỉm cười đi tới, “Lão đại, đừng nói Tiểu Mao Đoàn, trong những dược liệu này có một vài loại không thường dùng, để đó cũng vô dụng, ta chỉ dùng thứ này để luyện dược tăng đẳng cấp, đến lúc đó luyện chế xong lại cho Tiểu Mao Đoàn ăn được chứ?”
Lục Thần mỉm cười, đương nhiên hắn sẽ không quan tâm những thứ này, “Chẳng trách Tiểu Mao Đoàn lại thích ngươi như thế, hóa ra đã tìm được áo cơm cha mẹ.”
Tiểu Mao Đoàn kêu vài tiếng về phía Lục Y Y, xem ra thật sự rất thích Lục Y Y, Lục Y Y cười một tiếng, nhẹ nhàng vuốt ve Tiểu Mao Đoàn ở trên vai Lục Thần.
Trong lúc trò chuyện, Lục Thần đột nhiên hỏi, “Tiểu Lục, ngươi biết binh giải không?”
“Lão đại, ngươi muốn hỏi đến Mộc Huyền sao?” Lục Y Y suy nghĩ một chút, “Tán Tiên là nhân vật nghịch thiên ở Tam Trọng Thiên, thông thường không thế thấy ‘Tiên’ ở Tam Trọng Thiên, dù là Chân Tiên hay là Tán Tiên, phần lớn thời gian ta đều ở Quỷ Cốc, vì vậy cũng không biết rõ.”
“Thế nhưng, lão đại cũng biết đấy, Thiên Vực càng cao hơn, cái giá khi chết đi lại càng lớn hơn, vì vậy… Ta cũng không thể nói chính xác.” Lục Y Y hơi không dám nhìn Lục Thần.
Lục Thần thở dài một hơi.
“Lão đại, ngươi không sao chứ?”
Lục Thần lắc đầu, “Ta không sao… Cái đó, ta đi ra ngoài rèn luyện một chút, phải làm quên với cánh tay mới.”
“Ừm, được, lúc luyện tập đừng động đến nguyên khí, còn có buổi trưa phải quay về uống thuốc.”
“Đã biết.”
…
Cuộc sống ở trong động đặc biệt thanh thản rảnh rỗi, dưới tác dụng của dược dan cao cấp và sự chăm sóc hết lòng của Lục Y Y, tổn thương trên cơ thể Lục Thần đã nhanh chóng khôi phục.
Ngày thứ ba, cuối cùng vết thương của Lục Thần đã khỏi!
“A!” Trong rừng, Lục Thần quát to một tiếng, dọa Lục Y Y và Thoa Ông hoảng sợ.
“Tiểu tử thối, ngươi làm gì thế, tiểu tổ tông của ta ơi, đây là Chiến Trường Vạn Tộc đấy!”
Lục Thần thư giãn cơ thể của mình, trong cơ thể tràn đầy lực lượng, thật sự đã rất lâu rồi không được trải nghiệm cảm giác này.
“Lão nhân, không cần sợ, ai qua đây là người đó không may! Ta đã không phải là ta trước kia nữa, hừ hừ! Đã khiến lão tử nhịn hỏng.”
“Lại khoác lác…”
Lục Thần vẫn còn đang đắc ý, đột nhiên trong động phát ra tiếng kêu kỳ quái.
“Chi chi chi, gào gào, chi chi chi…”
Trong động chỉ còn Tiểu Mao Đoàn đang ngủ, hơn phân nửa là nó đang hét lên, chỉ là trong đó xen lẫn tiếng gầm rú chấn động trầm thấp, dường như là tiếng kêu của Tiểu Mao Đoàn sau khi biến thân.
Lục Thần, Thoa Ông và Lục Y Y nhìn nhau, đã phát hiện tình hình không đúng, vội vàng đi vào sơn động.
Vừa đến gần cửa động, đột nhiên trong động vang lên tiếng ầm ầm, toàn bộ mặt đất đều đang rung lên, rất nhiều đá lớn lăn xuống từ trên đỉnh núi!
“Tiểu Lục, về đi!” Lục Thần nhanh chóng triệu hồi Lục Y Y, “Lão đầu, không biết bên trong xảy ra chuyện gì, ngươi chờ ở đây đi!” Nói xong, Lục Thần dùng một cái Thất Tinh Truy Nguyệt, lao vào trong sơn động trước khi cửa động bị bịt kín.