Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp ( Dịch Full )

Chương 660 - Chương 660: Id Màu Vàng Kim (20/63)

Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp Chương 660: ID màu vàng kim (20/63)

Editor: Linh Tống

Thế nhưng trong lòng nhị đệ lại hơi rụt rè.

Một khi nói ra tình huống này, rất có thể sẽ đảo loạn kế hoạch của gia tộc.

"Hắn là... Khụ khụ..."

"Duy Ngã Độc Cuồng!"

Sau khi nói ra bốn chữ này, toàn bộ phòng nghị sự lâm vào yên tĩnh như chết...

Đông Phương Hùng không nhịn được mà lui về sau vài bước, lại lần nữa ngồi bịch xuống ghế.

"Duy Ngã Độc Cuồng... Cái tên, cái tên gia hỏa đã xông qua Thiên Trừng Tháp? Trước đây có tin đồn hắn đã vượt qua Thiên Trừng Tháp, nhận được chí bảo trong Thiên Trừng Tháp, dẫn phát thiên địa dị tượng. Khi đó hắn còn thiếu một cánh tay..."

"Nếu thật sự là hắn, vậy, chúng ta đây... Có nên đi cướp Tàng Bảo Đồ nữa không?"

Thấy đám lão gia hỏa trong tộc sợ đầu sợ đuôi, Tu La vốn đang tức sôi máu lại bùng nổ.

"Có gì phải sợ!" Tu La cao giọng nói, "Ta chắc chắn, Đoạn Tí Tử Thần không phải là Duy Ngã Độc Cuồng. Nếu hắn là Duy Ngã Độc Cuồng, hắn đã sớm mọc lại cánh tay đứt!"

"Không! Đẳng cấp của hắn không thể mua Chi Thể Tái Sinh Đan được! Ta nhớ hắn chỉ là dân binh." Một vị trưởng lão nói, "Duy Ngã Độc Cuồng đã cướp mất chí bảo trong Thiên Trừng Tháp, lại mất đi cánh tay phải, bản thân vốn đã bị trọng thương. Mà trước đây hắn còn lưu lại ID của mình, bị toàn bộ Tam Trọng Thiên truy sát, hắn có thể đi đâu được? Chỉ có Lưu Vong thành!"

"Không thể có chuyện trùng hợp như vậy. Chắc chắn Đoạn Tí Tử Thần là Duy Ngã Độc Cuồng!"

"Nếu là hắn thật, chúng ta lại càng không phải sợ!" Tu La kích động nói, "Các vị thúc bá, mỗi người đều nói không thể vào Thiên Trừng Tháp, nhưng đã có bao nhiêu người từng tiến vào Thiên Trừng Tháp thật? Cũng chỉ có tin đồn, một vị cường giả cấp Nguyên Soái tiến vào, sống không qua ba mươi giây. Nhưng bên trong có cơ quan hay không, có thông đạo ngầm hay không, không ai biết được!"

"Đúng là hắn có thực lực không tồi, nhưng không thể dọa chết người. Ở Chiến Trường Thí Luyện, nếu ta mở ra toàn bộ trạng thái có thể dễ dàng phá kỷ lục của hắn. Mà trong gia tộc, ta còn không phải người có thực lực mạnh nhất!"

"Chắc chắn các ngươi sẽ nói, hắn đang ở trạng thái gãy tay, thân thể bị hao tổn nghiêm trọng nên chỉ có thể đánh ra thành tích như vậy. Nhưng các ngươi đừng quên, có một câu gọi là nhân lúc ngươi bệnh mà lấy mạng ngươi!"

"Đừng quên, trên người hắn chẳng những có Tàng Bảo Đồ, hơn nữa còn có chí bảo Thiên Trừng Tháp! Nếu chúng ta có thể lấy được, muốn tiến vào ngũ đại thế lực tuyệt không phải nói chơi!"

Tu La ở Lưu Vong thành nhiều năm như vậy, trình độ diễn thuyết đã tăng lên không ít, hắn ta nói một phen có lý có cứ, vậy mà lại nói tới mức đám trưởng lão gia tộc ngơ người ra.

Ngay cả Đông Phương Hùng cũng rơi vào trầm tư.

Thế lực lớn thứ năm và lớn thứ sáu, nhìn như chỉ khác một chữ, nhưng sự chênh lệch trong đó lại dài cả ngàn dặm!

Mỗi lần ngũ đại thế lực mở đại hội luận võ, bọn họ có thêm một danh ngạch dự thi! Đó tương đương với có thêm một cơ hội đến Tứ Trọng Thiên!

"Cho dù Đoạn Tí Tử Thần đã khỏi hẳn, chúng ta vẫn phải đánh trận này!" Tu La rèn sắt khi còn nóng.

"Nếu muốn để gia tộc tiến thêm một bước, đây tuyệt đối là cơ hội ngàn năm một thuở!"

Ngay lúc bọn họ nói chuyện, ngoài cửa có người đến báo.

"Tộc trưởng, cái kia, Duy... Duy Ngã Độc Cuồng... Đang đi về phía bên này!"

"Cái gì! Sao ngươi biết là Duy Ngã Độc Cuồng?" Đông Phương Hùng lớn tiếng hỏi. Bọn họ mới ngồi trong quân doanh thảo luận ra kết quả Đoạn Tí Tử Thần là Duy Ngã Độc Cuồng, còn chưa ai biết tin này.

"Hắn, đang hiện ID... ID kia màu vàng!"

Toàn server chỉ có một ID duy nhất màu vàng kim, đó chính là Duy Ngã Độc Cuồng!

Lần này, Lục Thần không tiếp tục ẩn giấu ID nữa. Hắn tháo mặt nạ lưu vong xuống, hiển thị ID đi về phía Lưu Vong thành.

"Đại bá!" Đã đến nước này, Tu La căng thẳng nhìn về phía Đông Phương Hùng. Lúc này là lúc nên đưa ra quyết định.

"Đại ca... Chúng ta có chiến không?"

Lồng ngực Đông Phương Hùng phập phồng kịch liệt, một lúc lâu sau hắn ta nuốt một ngụm nước bọt.

"Đông Phương gia làm tiểu đệ đã quá lâu, lần này... Nhất định phải cướp được chí bảo Thiên Trừng Tháp và Tàng Bảo Đồ!"

"Truyền lệnh xuống, toàn tộc chuẩn bị nghênh chiến!"

...

"Này, còn nói ngươi không quan tâm tới ID màu vàng kim của ngươi..." Thoa Ông đi theo sau lưng Lục Thần, nhìn Lục Thần với ánh mắt coi thường, "Ta nói tiểu tử thối ngươi, tới thì tới, ngươi có cần phải rêu rao như vậy không."

Lục Thần bất đắc dĩ lắc đầu, "Ta không quan tâm thật, có điều với một số người, ngươi càng khiêm tốn với hắn thì hắn lại càng thích giẫm lên mặt mũi ngươi."

"Lại nói, ta tới thu nợ, nếu ngay cả việc thiếu nợ ai mà bọn họ cũng không phân rõ thì không tốt lắm."

"Tu La sắp đánh với Duy Ngã Độc Cuồng một trận! Mau ra đây xem!"

Tin tức nhanh chóng lan truyền trong Lưu Vong thành, hàng vạn người tràn ra Lưu Vong thành.

Bên ngoài cổng Lưu Vong thành, Tu La đứng một mình ở phía trước đại trận, phía sau hắn ta là người Đông Phương gia.

Mấy vạn người vây xem trận chiến đấu của hắn ta, điều này khiến Tu La cảm thấy hăng hái, cuối cùng Tu La hắn ta cũng có thể đại xuất danh tiếng ngay trước mặt tộc nhân.

Người Đông Phương gia không đeo mặt nạ, không ít người Lưu Vong thành nhận ra bọn họ, không khỏi khiếp sợ với thân phận chân thật của Tu La.

"Thì ra Tu La là người Đông Phương gia? Lấy thế lực của Đông Phương gia, sao hắn phải tới Lưu Vong thành?"

"Nghe nói là bị gia tộc vứt bỏ. Hiện tại Tu La đã trở nên nổi bật, người Đông Phương gia tới mời hắn trở về... Những năm qua Tu La đã thể hiện rõ thực lực, chỉ còn cách danh hiệu Nguyên Soái một bước ngắn, hôm nay cuối cùng gia tộc cũng công nhận hắn."

"Ngươi nghe được từ đâu vậy?"

"Chính miệng người Đông Phương gia nói, ta cảm thấy Tu La quá cố gắng."

Đông Phương gia nghe theo ý kiến của Tu La, vẫn đang giúp hắn ta duy trì danh vọng của hắn ta ở Lưu Vong thành. Theo lời đồn, hình tượng một thiếu niên nằm gai nếm mật, chịu tủi chịu nhục càng truyền càng thần.

Đồng thời cũng tìm ra một lời giải thích hợp lý cho việc bọn họ trú đóng bên ngoài Lưu Vong thành, bọn họ đến để đón Tu La trở về.

Bình Luận (0)
Comment