Editor: Linh Tống
Đương nhiên, hiện tại đây đã không còn là tiêu điểm chú ý của mọi người, hiện tại mọi người đang mong đợi Duy Ngã Độc Cuồng!
"Duy Ngã Độc Cuồng là ai, vì sao lại có nhiều người đang bàn tán về hắn như vậy?"
"Các ngươi ở Lưu Vong thành quá lâu, ngay cả Duy Ngã Độc Cuồng cũng không biết! Tên kia đã xông qua Thiên Trừng Tháp!"
"Cái gì? Xông qua Thiên Trừng Tháp? Không thể nào."
"Ngay từ đầu ta cũng không tin, sau đó thấy toàn bộ thế lực phát lệnh truy nã hắn thì ta mới tin tưởng. Không chỉ có nhân loại đang truy nã hắn, mỗi đại chủng tộc trong Tam Trọng Thiên cũng đang truy nã hắn! Chỉ cần giết hắn sẽ danh chấn toàn bộ Tam Trọng Thiên!"
"CMN... Chúng ta chỉ bị mấy thế lực phát lệnh truy nã, mà tên kia lại bị toàn bộ Tam Trọng Thiên phát lệnh truy nã? Này, thế này thì quá mức rồi!"
"Chẳng phải Tu La đánh không lại tên kia sao?"
"Một mình Tu La đánh không lại thật, nhưng ngươi đừng quên, vừa lúc Đông Phương gia cũng đang ở đây, bọn họ là thế lực xếp thứ sáu, có người nói chỉ riêng danh hiệu Nguyên Soái bọn họ đã có tới năm người!"
"Năm danh hiệu Nguyên Soái? Ôi trời ơi!"
Lúc này, lão hán ở chung túc xá với Lục Thần cũng chen chúc trong đám người.
Nghe người xung quanh bàn tán về Duy Ngã Độc Cuồng, hắn ta cũng thấy khiếp sợ.
"Cừ thật, bị toàn bộ Tam Trọng Thiên phát lệnh truy nã?! Không nói những thứ khác, chỉ riêng lực ảnh hưởng này, cho dù cuối cùng hắn rơi vào kết cục thế nào cũng không uổng công tới Tam Trọng Thiên một chuyến."
Nghe được có người nhắc tới, khi Duy Ngã Độc Cuồng chạy thoát khỏi tay vạn tộc đã bị đứt cánh tay phải, lão hán thoáng sửng sốt, không khỏi nhớ lại người trẻ tuổi cùng túc xá kia.
Mấy ngày nay tiểu tử kia vẫn luôn mất tích, có thể là khi làm nhiệm vụ đã toi rồi, thật đáng tiếc.
"Ôi, tiểu tử, cùng người không cùng mệnh. Nếu ngươi còn sống, lại đến xem Duy Ngã Độc Cuồng, biết đâu ngươi còn tìm được gợi ý."
Đúng lúc này, xa xa có hai bóng người dần xuất hiện từ đường chân trời.
Một người vác trường côn trên vai, hai cánh tay khoác lên hai bên trường côn, phía sau hắn là một người mang theo mặt nạ lưu vong, vẫn luôn đi theo sau lưng hắn.
Còn chưa thấy rõ người đã thấy được bốn chữ ID màu vàng kim "Duy Ngã Độc Cuồng".
"CMN, đúng là ID màu vàng kim thật! Đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy có người có ID màu vàng kim."
"Bị Tam Trọng Thiên truy nã, còn treo ID trên đầu... Gia hỏa này đúng là người cũng như tên."
Hai mắt Tu La xuyên thấu qua mặt nạ nhìn chằm chằm hai người kia.
Một người là Duy Ngã Độc Cuồng, cũng chính là Đoạn Tí Tử Thần đã trêu chọc hắn ta, một người khác lại là Thoa Ông đã khiến mình phải đau khổ tìm kiếm mấy năm, trên người Tàng Bảo Đồ.
Hai người kia tuyệt đối là thân mang trọng bảo, tùy tiện giết chết bất kỳ người nào cũng đủ để hắn ta dương danh lập vạn.
Dường như cánh tay phải của Duy Ngã Độc Cuồng đã mọc ra, nhưng phía sau hắn ta cũng có gia tộc làm chỗ dựa!
Hai người này là mấu chốt để thay đổi vận mệnh mình!
Lục Thần đi phía trước, Thoa Ông nhìn chiến trận bên ngoài Lưu Vong thành, nhỏ giọng nói với Lục Thần, "Vì sao bên kia lại có nhiều người như vậy?"
"Là người của Đông Phương gia." Lục Thần tiếp tục đi lên phía trước, "Bằng hữu của ta đã gửi tin nhắn cho ta, nói Đông Phương gia đang phái lượng lớn nhân mã chạy về Lưu Vong thành."
"Chắc Tu La là người Đông Phương gia."
"Không cướp được Tàng Bảo Đồ, tộc nhân lại bị ta tàn sát, bọn họ không đến mới là lạ."
Thoa Ông nhíu mày, "Ngươi đã biết trước bọn họ sẽ đến?"
"Cũng không quá sớm, hôm qua mới biết. Này, lão đầu, ngươi ở đây chờ ta, nhiều người, ta sợ ngươi tới quá gần sẽ có sơ suất."
"Này... Ngươi đi một mình sẽ không sao chứ?"
Lục Thần mỉm cười, "Chờ ta ở đây."
Không lâu sau, một mình Lục Thần đi tới trước mặt Tu La. Hắn nhìn Tu La, mỉm cười, "Ngươi đã mang vật ta muốn tới chưa?"
Tu La híp mắt lại, "Mang thì có mang, chỉ sợ ngươi không có mạng cầm!"
"Chuyện này không cần ngươi quan tâm, kế tiếp chúng ta sẽ đánh thế nào? Mở quyết đấu sao?"
"Quyết đấu? Ha ha ha ha, Duy Ngã Độc Cuồng, ngươi nghĩ quá dễ rồi. Chẳng lẽ ngươi không biết hiện tại giá trị của ngươi đã cao tới mức nào rồi sao? Dám lấy thân phận này hiện thân!"
Lục Thần nhướng mày, "Xem ra ngươi không chỉ muốn bản đồ trên người ta rồi."
"Nói nhảm, bản đồ ta muốn, chí bảo Thiên Trừng Tháp ta muốn, mạng của ngươi, ta cũng muốn!"
Lục Thần hừ lạnh, "Ỷ vào Đông Phương gia các ngươi nhiều người, khi nói chuyện rất có lòng tin."
"Ta vốn không định tiêu diệt Đông Phương gia các ngươi, nhưng hiện tại xem ra, giữ các ngươi lại cũng vô ích."
"Diệt Đông Phương gia ta? Giọng điệu thật ngông cuồng!" Phía sau Tu La, Đông Phương Hùng hừ lạnh một tiếng, "Chỉ bằng ngươi, ngươi tưởng mình vô địch thật sao?"
Lục Thần lắc đầu, gỡ Cửu Long Trụ trên cổ xuống. Hắn hất tay một cái, Cửu Long Trụ xoay tròn vài vòng trên không trung, cuối cùng rơi xuống giữa hắn và Tu La, cắm vào mặt đất!
Xoạt một tiếng, Cửu Long Trụ chẻ dọc ngay trước mặt Đông Phương gia, đuôi thương còn đang kịch liệt run rẩy!
"Này... Tên kia còn không cần dùng vũ khí? Hắn muốn trực tiếp đưa đồ cho Đông Phương gia sao?"
"Có ý gì? Hắn muốn nhận thua? Không thể nào."
Đông Phương Hùng và Tu La nhìn Thiên Trừng Cửu Long Trụ cách đó không xa, trong mắt hiện lên vẻ không chắc chắn, kinh ngạc nhìn về phía Lục Thần.
Lục Thần mỉm cười, "Biết món vũ khí này không?"
"Thiên Trừng Cửu Long Trụ!" Tu La híp mắt lại, đây là Tiên Vũ thanh danh hiển hách trong Tam Trọng Thiên!
Rất nhiều người nói, món vũ khí này là chí bảo Thiên Trừng Tháp, uy lực của nó hơn xa rất nhiều Tiên Vũ khác, tuyệt đối phải nằm trong top 3 Thần Binh của Tam Trọng Thiên.
Lục Thần mỉm cười, "Muốn, thì tới lấy!"
Lời này vừa phát ra, sắc mặt đám người Đông Phương gia tộc lập tức tái nhợt.
Ném loại Tiên Vũ cấp bậc này tới trước mặt bọn họ? Trên đời này còn có người cuồng vọng tới cực điểm như vậy sao?
"Kiêu ngạo!" Tu La quát lớn một tiếng, không nhịn được, "Lão tử sẽ khiến ngươi hối hận!"
"Đông Lai Thái Hư Quyết · Thái Hư Huyễn Ảnh!" Tu La hóa thành một bóng đen bắn về phía Thiên Trừng Cửu Long Trụ.