Editor: Linh Tống
"Vừa rồi coi như ngươi may mắn, chúng ta còn chưa thi triển trào phúng ngươi. Hiện tại chúng ta sẽ chơi đùa thật vui với ngươi!"
Lục Thần lạnh lùng cất tiếng, "Ta còn đang nói nếu danh hiệu Nguyên Soái chỉ có thực lực như các ngươi, làm sao có thể đánh một trận với vạn tộc... Hiện tại xem ra, các ngươi cũng không khiến ta quá thất vọng."
"Kiêu ngạo! Ta lập tức khiến ngươi chết không toàn thây!"
Đúng lúc này, một mũi tên bắn ra từ trong sương mù tím, bắn thẳng đến trái tim Lục Thần.
"Phân thân!" Nghĩ là làm, ngay lúc ngàn cân treo sợi tóc, Lục Thần phát động phân thân Ác Ma. Trong quá trình phân thân, Lục Thần đồng thời rút Thâm Uyển Cung, hướng mũi tên về một phía bắn nhanh ra!
"Thiểm Xạ! Tối Cường Chi Cung!"
Vù một tiếng, xa xa phát ra một tiếng vang nhỏ, trị số sát thương bay lên.
-88 vạn (gấp đôi bạo kích)!
"Thất Tinh Truy Nguyệt!" Lục Thần nhanh chóng duy nhất, vừa duy nhất vừa liên tục bắn ra Hắc Tinh Tiễn.
Trong thời gian ngắn, lại liên tục bắn trúng mục tiêu hai mũi tên!
-92 vạn (gấp đôi bạo kích), -97 vạn (gấp đôi bạo kích).
Lúc này kẻ địch đang phối hợp tác chiến, một thanh phi kiếm bay lướt qua trước mặt Lục Thần. Lục Thần nhanh chóng dùng di chuyển vị trí vội tránh ra, xoay người lại bắn thêm một mũi tên nữa.
Năm phân thân Ác Ma cũng đồng thời xuất tiễn!
Phốc phốc phốc, ba tiếng vang trầm đục, sáu mũi tên trúng ba mũi tên!
-300 vạn sát thương!
Lục Thần hãm sâu trong sương mù tím, không cách nào thấy rõ tình huống xung quanh. Nhưng người bên ngoài sương mù tím cũng không nhìn thấy ngũ đại danh hiệu Nguyên Soái, lại có thể nhìn thấy Lục Thần.
Dường như đây là hiệu quả của vũ khí màu tím, chỉ có thể ẩn tàng ngũ đại danh hiệu Nguyên Soái.
Không nhìn thấy ngũ đại danh hiệu Nguyên Soái, nhưng bọn họ có thể thấy sát thương tung bay vừa nãy!
Dưới tình huống Duy Ngã Độc Cuồng vốn không biết kẻ địch đang ở chỗ nào, lại có thể liên tục đánh kẻ địch bị thương nặng, xung quanh đã hoàn toàn yên tĩnh!
"Gia hỏa này... Căn cứ đường đạn của đối phương để công kích ngược?!"
"Đây là thao tác thần tiên gì! Dựa vào đường đạn của đối phương đã có thể tìm tới vị trí của kẻ địch, chuyện này cũng quá không thể tưởng tượng nổi."
"Áp sát vô địch, nhưng so đánh tầm xa Duy Ngã Độc Cuồng cũng có thể mạnh mẽ như vậy sao? Rốt cuộc nghề chính của gia hỏa này là gì? Cung Tiến Thủ cận chiến? Hay là Đấu Sĩ đánh tầm xa?"
"Đột nhiên ta phát hiện, rất có thể Duy Ngã Độc Cuồng xông qua Thiên Trừng Tháp được không phải nhờ may mắn... Công kích của người này khủng bố như thế cũng thôi đi, nhưng phản ứng, ý thức và tâm lý đều không chê vào đâu được như thế, thật đáng sợ."
Sau khi Lục Thần liên tục đánh hai người bị thương nặng, đột nhiên trong sương mù màu tím yên tĩnh trở lại.
Đối mặt với đối thủ đáng sợ này, ra tay sẽ bị phản kích, lúc này không ai trong ngũ đại danh hiệu Nguyên Soái dám tùy tiện ra tay.
Lục Thần nghĩ, đối phương muốn chờ sau khi hai người khôi phục rồi mới ra tay.
Nếu cứ hao tổn như thế mãi thì quá lãng phí thời gian.
Nghĩ tới đây, Lục Thần trực tiếp thi triển "Thất Tinh Truy Nguyệt", nhanh chóng di chuyển không có quy tắc giữa sân.
Trong lúc nhanh chóng di chuyển, Lục Thần không ngừng bắn tên, công kích sương mù.
Nhưng lần này mấy mũi tên không bắn trúng bất kỳ người nào, dù sao thì hiện tại hắn cũng không nhìn thấy gì hết.
Trong mắt người khác, lúc này Lục Thần chỉ đang công kích lung tung không mục đích, bắn tên khắp nơi.
"Hắn đang làm gì vậy? Hắn sợ bị tập trung cho nên mới chạy khắp nơi sao?"
"Mỗi lần người khác công kích hắn, hắn đều có thể công kích ngược kẻ địch. Theo lý thuyết, hắn không sợ người khác ra tay mới đúng... Ta hơi không hiểu hắn đang làm gì."
"Hắn đang dùng Hắc Tinh Tiễn đúng không, mũi tên kia rất đắt, tiêu xài như thế cũng quá lãng phí đi."
Trong lúc mọi người nghi ngờ, đột nhiên Lục Thần phát động kỹ năng.
"Trí Chi Tử Địa!" HP của Lục Thần trực tiếp giảm 80%!
"Cấp Tốc Mãnh Công!" Lại thêm thẻ đánh bạc!
Thiểm Xạ, Lục Thần, Cấp Tốc Mãnh Công, cộng thêm bị động "Cuồng", tốc độ đánh của Lục Thần đã nhanh đến mức cực hạn.
Vô số mũi tên đã sắp nhanh đến không thể thấy rõ.
"Tam Trọng Môn!"
Tuy Lục Thần tự hạ 80% HP, nhưng lúc này vậy mà ngũ đại danh hiệu Nguyên Soái lại không dám ra tay đánh hắn.
"Ý chí Ma Vương · Đổi Mới!"
"Tam Trọng Môn!"
Một đám người bên ngoài đã hoàn toàn ngây người. Duy Ngã Độc Cuồng không chỉ điên cuồng xạ kích, hơn nữa hắn còn không ngừng phát động kỹ năng...
Đúng lúc này.
Phốc phốc phốc phốc, tiếng trầm đục liên tục truyền đến từ các phương hướng, từ trong sương mù tím liên tiếp có năm bóng người té ngã.
Khi hư ảnh Nguyên Soái trực tiếp bị mấy mũi tên miểu sát, cuối cùng sương mù xung quanh cũng tiêu tán đi.
HP của Xạ Thủ, Ngự Kiếm, Đấu Sĩ, Thích Khách kém xa Hòa Thượng, lúc ngã xuống bọn họ đã bị miểu sát, chỉ có Hòa Thượng còn thừa lại 300 vạn HP.
Khi sương mù tan hết, Hòa Thượng nhìn thi thể của đồng bạn xung quanh với ánh mắt không thể tưởng tượng nổi. Sau đó hắn ta lại nhìn về phía Duy Ngã Độc Cuồng đứng đối diện, trong mắt đầy hoảng sợ.
"Không thể nào, ngươi, sao ngươi có thể tìm thấy chúng ta!"
Lục Thần cũng cảm thấy khá thịt đau, hắn đã bắn ra ngoài vài trăm mũi tên, đó chính là vài trăm kim tệ.
"Đừng sống lại nữa, quá đốt tiền." Lục Thần lắc đầu.
Bồ Đề Nguyên Soái vẫn đang khiếp sợ, "Ngươi bắn lung tung chỉ vì mèo mù vớ được chuột chết, ngươi không thể thấy chúng ta thật!"
"Ngươi đã bị bắn trúng bằng cách nào, chẳng lẽ trong lòng ngươi không rõ sao?" Lục Thần thu hồi Thâm Uyên Cung, đổi lại Cửu Long Trụ đi về phía Hòa Thượng.
Chỉ còn lại một mình hắn ta, đã không đáng lo lắng.
Bồ Đề Nguyên Soái nhíu mày.
Hắn ta bị bắn trúng bằng cách nào? Vừa nãy trông như tên điên kia chỉ mù quáng bắn phá xung quanh, bản thân mình vẫn luôn dựa vào thân pháp liên tục né tránh.
Mũi tên của tên kia vô cùng quỷ dị, không có đường bắn, hoàn toàn dùng phương thức nhảy không gian tiến lên. Biện pháp duy nhất để phán đoán quỹ tích là dựa vào phương hướng hắn ra tay để dự đoán quỹ tích phi hành của mũi tên.
Dù sao thì mũi tên cũng không cách nào chuyển hướng trên không trung, chỉ cần nhìn thấy phương hướng tay là có thể phán đoán được vị trí mũi tên công kích.