Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp ( Dịch Full )

Chương 669 - Chương 669: Đúng Là Một Tên Vô Lại (29/63)

Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp Chương 669: Đúng là một tên vô lại (29/63)

Editor: Linh Tống

Sau một kích này, cuối cùng thiên lôi cuồn cuộn trên bầu trời đã chấm dứt, đủ loại điện tích trong không gian đều biến mất toàn bộ.

Lục Thần cũng thở phào một hơi, xem ra Đông Phương Kỵ không có sống lại.

Lục Thần đứng bên cạnh thi thể của Đông Phương Kỵ, lắc đầu, “Tiểu tử này cũng hơi mạnh mẽ…”

“Lão tử vẫn sơ suất, rõ ràng đã mạnh mẽ trở lại, kết quả thiếu chút nữa bị người ta đánh mất một mạng… ĐM, thật sự mất mặt.”

Cũng may có Tiểu Mẫn bảo vệ “mặt mũi” của Lục Thần.

Nghe được câu này, sắc mặt người Đông Phương gia trắng bệch…

Người này đã mạnh như vậy, lại không chỉ có một cái mạng này!

Lục Thần khom lưng túm lấy cổ áo của Đông Phương Kỵ, nhấc cả người hắn ta lên, sau đó quay đầu nhìn về phía người Đông Phương gia.

“Các ngươi có thể không quan tâm mạng của tiểu tử Tu La kia, nhưng chắc người này vẫn có chút giá trị với các ngươi.”

“Ta chỉ hỏi một lần, mạng của hắn quan trọng hay là bản đồ trên tay các ngươi quan trọng hơn?”

Nghe được câu nói này, Đông Phương Hùng suýt hỏng mất…

“Có chút” giá trị? Đông Phương Kỵ là mạng của Đông Phương gia!

Tu La không thể nào so sánh với tầm quan trọng của Đông Phương Kỵ, chắc chắn đây là điểm căn bản để đặt chân ở Tam Trọng Thiên.

Sắc mặt Đông Phương Hùng trắng bệch, hoàn toàn không ngờ ngũ đại danh hiệu Nguyên Soái đứng trước mặt Duy Ngã Độc Cuồng, gần như bị nghiền ép hoàn toàn, ngay cả Đông Phương Kỵ cũng bị một điểm máu giết ngược lại.

Đối mặt với sự uy hiếp của Lục Thần, suy nghĩ của Đông Phương Hùng nhanh chóng xoay chuyển, đến khi Lục Thần ném thi thể của Đông Phương Kỵ đến trước mặt mọi người, hắn hít sâu một hơi đi ra.

“Duy Ngã Độc Cuồng, ngươi vừa đến khu vực Tam Trọng Thiên đã kiêu căng như thế, cướp đoạt bảo vật của Đông Phương gia ta, ngươi không sợ bị quần công sao?!”

Lục Thần đột nhiên cảm thấy buồn cười, hắn ngước mắt nhìn Đông Phương Hùng, “Huynh đệ, đừng đùa có được không, không phải ngay từ đầu các ngươi đã có ý đồ cướp bảo vật Thiên Trừng Tháp của ta sao? Bây giờ đánh thua còn cắn ngược lại một cái? Sao đám người các ngươi lại thích lật ngược phải trái như thế chứ.”

“Đây vốn là đồ của Đông Phương gia ta! Ngươi giết tộc nhân của ta, cướp đoạt bảo vật của tộc ta ở trước mặt nhiều người như vậy, ngươi không sợ bị người trong thiên hạ cười nhạo sao!”

“Ồ ồ ồ, thì ra là đồ của nhà các ngươi, đúng vậy, cái gì cũng là của nhà các ngươi!” Lục Thần lắc đầu, phát hiện Đông Phương Hùng vẫn có ý đồ xấu, “Nếu ngươi đã nói như vậy, vậy ta cũng không cần phải nói nhảm nhiều với ngươi.”’

“Duy Ngã Độc Cuồng ta đang cướp đoạt bảo vật của Đông Phương gia ngươi, cũng giết tộc nhân của ngươi, có vấn đề gì không?”

Đông Phương Hùng suýt nữa phun ra một ngụm máu tươi.

Hắn ta cũng biết sự tích của Duy Ngã Độc Cuồng, trước đó không tiếc bị trọng thương ở trong Thiên Trừng Tháp cũng muốn giúp đỡ đồng đội, lúc rời đi còn để lại ID tránh đám đồng bạn bị truy nã, cái tên này lại liều mình chạy về cứu giúp lúc Vân Thanh chuẩn bị truy nã Thoa Ông, đủ loại dấu hiệu như đang nói rõ hắn là người trọng tình trọng nghĩa.

Vốn hắn ta cho rằng Duy Ngã Độc Cuồng là một người hiệp can nghĩa đảm hiếm thấy, một hiệp sĩ gặp chuyện bất bình rút đao trợ giúp, hắn ta chỉ muốn dùng đạo nghĩa dư luận để tạo áp lực cho hắn, để hắn không thể tiếp tục uy hiếp bọn họ.

Ai biết con hàng này đâu phải là hiệp sĩ gì, căn bản là một tên vô lại! Một câu nói trực tiếp khiến hắn ta nghẹn chết…

Lục Thần hừ lạnh một tiếng, “Người trong thiên hạ chế nhạo? Bị tất cả tấn công? Ngươi đang nói chuyện cười à, ngươi cảm thấy ta sợ những điều này sao?”

“Ta cho ngươi ba giây quyết định, hoặc là đưa bản đồ, ta sẽ thả Đông Phương Kỵ ra, tiểu tử này cũng có chút tiềm lực, cũng không có thù hận lớn đến mức nào với ta, thả ra cũng không sao cả. Hoặc là đừng trách ta không khách sáo.”

“Duy Ngã Độc Cuồng! Ngươi, ngươi vừa đến Tam Trọng Thiên, ngươi có công pháp hủy cơ thể sao!” Nhị trưởng lão Đông Phương gia cố gắng chống đỡ.

Lục Thần mỉm cười, “Ngươi cũng hỏi đúng chỗ rồi, ta thật sự không có…”

Người của Đông Phương gia vừa thở phào một hơi, Lục Thần vung tay, trong tay xuất hiện thêm một con chuột nhỏ lông xù.

“Tiểu Mao Đoàn, ta biết ngươi không thích ăn vật chết, nhưng lần này ngươi chịu thiệt thòi một chút.”

Cơ thể của Tiểu Mao Đoàn lập tức bành trướng đến năm mươi, sáu mươi mét, trong chớp mắt biến thành một con cự thú.

Tiểu Mao Đoàn vừa xuất hiện, đoàn người đến từ Lưu Vong thành lập tức sôi sùng sục.

“Trời ạ, là, là con chuột lớn kia!” Trong đám người đã có người nhận ra Tiểu Mao Đoàn.

“Gia hỏa này suýt nữa ăn Hàn Băng Cốt Long ở trong Chiến Trường Thí Luyện!”

“Hắn, hắn là Tử Thần cụt tay?! Duy Ngã Độc Cuồng là Tử Thần?! Trời ạ, hắn… Thì ra Duy Ngã Độc Cuồng vẫn luôn ở trong Lưu Vong thành!”

“Thủ đoạn giết người của con chuột lớn kia vô cùng tàn nhẫn, trực tiếp mở ngực mổ bụng, tạo thành tổn thương nhục thân! CMN, lần trước chứng kiến ở Chiến Trường Thí Luyện xong, quay về vẫn mơ thấy ác mộng…”

Tiếng bàn tán xung quanh truyền đến khiến sắc mặt Đông Phương Hùng buồn vui thất thường.

Bọn họ đã xác nhận Duy Ngã Độc Cuồng là Tử Thần cụt tay, chỉ là cũng không biết Tử Thần cụt tay đã chiến đấu như thế nào ở trong Chiến Trường Thí Luyện, nghe đám người xung quanh nói như vậy, trong lòng lập tức lạnh lẽo.

Duy Ngã Độc Cuồng không có công pháp hủy thân thể, nhưng hắn có chiến sủng có thể hủy thân thể!

Thấy Tiểu Mao Đoàn chạy rầm rập về phía Đông Phương Kỵ, trong lòng Đông Phương Hùng như có lửa đốt, “Dừng tay! Ta, ta cho ngươi!”

Lục Thần mỉm cười, “Tiểu Mao Đoàn.” Hắn gọi Tiểu Mao Đoàn quay về.

Một tay giao bản đồ, một tay giao Đông Phương Kỵ, thành giao…

“Duy Ngã Độc Cuồng, ngươi, ngươi chờ đó, Đông Phương gia ta tuyệt đối không bỏ qua cho chuyện ngày hôm nay!”

Lục Thần như không nghe thấy hợp lại một phần Tàng Bảo Đồ cuối cùng, sau khi phát hiện không có vấn đề mới cất vào balo, ngẩng đầu cười ha hả nhìn về phía Đông Phương Hùng, “Cuối cùng đã kiếm đủ, lão Hùng, cảm ơn.”

Đông Phương Hùng giận sôi máu, e rằng người này có da dày đến mức có thể trần truồng hứng chịu Lôi Động Cửu Thiên.

“Đi!”

Bình Luận (0)
Comment