Editor: Linh Tống
Sau khi đảo ngược tọa độ trên Tàng Bảo Đồ, Lục Thần và Thoa Ông lên đường đi tới địa điểm tàng bảo mới.
"Tiểu tử, tọa độ mới không nằm trong lãnh địa nhân loại, liệu hai ta có gặp vấn đề gì không?" Thoa Ông vẫn còn hơi lo lắng.
"Cố hương của ta có một câu nói, không vào hang cọp thì làm sao bắt được cọp con, chúng ta cẩn thận một chút là được."
Dọc theo con đường này, bọn họ rất nhiều lần bắt gặp đại chiến chủng tộc. Nhưng Lục Thần có thị lực kinh người, cộng thêm việc Thoa Ông có một con Tiểu Sơn Miêu dò đường, cho nên hai người tránh được chiến trường, không ngừng tiến tới mục tiêu.
Những việc như tầm bảo tất nhiên là càng ít người biết càng tốt, hai người cũng đủ khiêm tốn, về sau, bọn họ nghỉ ban ngày đi buổi tối.
Mọi người đều nói Chiến Trường Vạn Tộc vô cùng hung hiểm, nhưng mặt khác, gần như không thấy người nào lạc đàn trong Chiến Trường Vạn Tộc. Chỉ cần tránh được đại bộ đội, trên đoạn đường này, cuối cùng chỉ có hai người bọn họ đang chạy đi.
Ban ngày trốn trong động nghỉ ngơi, hai người thay phiên logout ăn cơm, để cho đám Tiểu Mao đoàn trông coi cửa hang. Nhưng mà bọn họ cũng chỉ dám vội vã ăn bữa cơm, còn ngủ thì vẫn ngủ trong trò chơi.
Hằng ngày Lục Di sẽ chuẩn bị xong cơm nước để chờ lão ca xuống dùng cơm.
Lại nói, tuy Lục Thần đã gặp phải mấy biến cố lớn ở Tam Trọng Thiên, nhưng khi tính toán thời gian, hắn cũng chỉ mới đến Tam Trọng Thiên chừng một tháng mà thôi.
Lúc ăn cơm, Lục Di cũng cực kỳ tò mò với Tam Trọng Thiên, hai người sẽ vừa ăn vừa nói chuyện vài câu.
"Ca, hình như gần đây ngươi đặc biệt bận rộn Tam Trọng Thiên rất nguy hiểm sao?"
Lục Thần ăn một miếng lớn, lẩm bẩm nói: "Nguy hiểm cả đống... Các ngươi hãy rèn luyện thật tốt ở Nhị Trọng Thiên, không cần vội vã tới Tam Trọng Thiên."
"Chúng ta muốn đi cũng đi không được, Linh Vũ Dược Tôn đã bị ngươi giết, nhưng chúng ta còn lâu mới vượt qua được Boss độ khó địa ngục."
Lục Thần gật đầu, người chơi Trái Đất tạm thời không đến Tam Trọng Thiên cũng là chuyện tốt, hiện tại hắn cũng không có biện pháp để chiếu cố nhiều người như vậy.
"Sau khi ta đi, có người nào gây phiền phức cho các ngươi không?"
"Không có, bây giờ chúng ta đều tranh thủ thời gian luyện cấp. Hiện tại các nước đều đã thành lập bộ ngành chuyên môn để phụ trách mua trang bị và những thứ khác, có cảm giác giống như bọn họ đang chuẩn bị toàn dân chiến đấu."
Lục Thần mỉm cười: "Trạng thái này vô cùng tốt, Trái Đất quá nhỏ bé, phải đoàn kết lại, nếu không... Sau này không thể lăn lộn được."
"Ca, trong Tam Trọng Thiên cũng có người ngoài hành tinh sao?"
"Có! Đâu chỉ có người ngoài hành tinh, đa số đều không phải là người..."
"Không phải người? Nghĩa là sao? Bọn họ không phải Nhân tộc sao? Ta đã sớm nghĩ đến điều này, phân khu Nhị Trọng Thiên là "Tinh hệ nhân loại khu 19", nếu như đến Tam Trọng Thiên vẫn phải hợp khu, vậy thì chưa chắc không có những chủng tộc ly kỳ cổ quái khác." Lục Di lập tức hứng thú: "Ca, bọn họ có lợi hại không?"
Lục Thần suy nghĩ một chút, hắn cũng không thể nói quá nhiều, nếu không thì Lục Di sẽ chịu áp lực rất lớn.
Cũng giống như khi ngươi mới cấp 1 lại đột nhiên biết quái phía sau đều là cấp 100. Không có quá trình tiến lên tuần tự, ngược lại sẽ khiến người ta mất đi động lực.
Huống hồ độ khủng bố của Tam Trọng Thiên hoàn toàn không chỉ đơn giản là thêm vào vài ngoại tộc.
Vạn tộc tranh bá, nhân tộc yếu thế, rút ra thuộc tính, tổn thương thân thể, lòng người hiểm ác đáng sợ, các đại thế lực, các loại đan dược tăng lên thuộc tính. Tam Trọng Thiên có càng nhiều kỳ ngộ, nhưng cũng có hung hiểm mà Nhất Nhị Trọng Thiên không cách nào so sánh được.
Lục Thần không hy vọng muội muội sớm hiểu rõ những thứ này, thậm chí hắn còn không hy vọng muội muội sẽ đi tới Tam Trọng Thiên.
Chỉ có điều, chỉ tính riêng hạng mục rút ra thuộc tính này, sợ là sẽ không cách nào ngăn cản mọi người điên cuồng ước mơ về Tam Trọng Thiên.
Dù sao Lục Di cũng là muội muội của hắn, hai huynh muội đều có tính cách rất mạnh mẽ. Muội muội cũng đã trưởng thành, hắn cũng không thể quyết định những việc này thay muội muội.
Nói chung, đợi thực lực của Lục Di tăng lên rồi tính.
“Cũng không tồi, đừng suy nghĩ nhiều như vậy, dáng vẻ của Tam Trọng Thiên ra sao, tự ngươi đến xem sẽ biết. Hiện tại các ngươi cứ thăng cấp đánh trang bị cho tốt."
"Ồ, biết rồi..." Lục Di mất hứng bỉu môi: "Thật ra ngươi không nói thì ta cũng biết, có thể đến được Tam Trọng Thiên thì chắc chắn là rất lợi hại. Nhưng ngươi cứ yên tâm, ta chắc chắn sẽ đến Tam Trọng Thiên để tìm ngươi!"
Tiếp đó, Lục Thần hỏi thăm sự phát triển của Cuồng Lãng, hiện tại Cuồng Lãng đã trở thành thế lực lớn nhất Trái Đất. Lãnh Nhu đã triệt để buông bỏ sự nghiệp diễn xuất, chuyên tâm quản lý Cuồng Lãng.
Hiện tại sức ảnh hưởng của Cửu Thiên đã sớm vượt xa lĩnh vực điện ảnh, Lãnh Nhu cũng coi như bất ngờ trở thành nhân vật phong vân ở một lĩnh vực khác.
Mặt khác, cao thủ Trái Đất cũng khiêm tốn học tập những người chơi già dặn kinh nghiệm ở Nhị Trọng Thiên, thực lực đều đang vững bước tăng lên.
Nhìn thấy Trái Đất phát triển không quá tệ, Lục Thần cũng không còn gì phải lo lắng.
Đám người Lý Mộc Hoa vẫn ở gần nhà Lục Thần, nhân lúc hắn ăn cơm, bọn họ còn cố ý gọi điện thoại qua đây.
Bên đồng minh Trung Quốc muốn biết một số tin tức về Tam Trọng Thiên. Lục Thần cũng không nói mình hiểu rõ Tam Trọng Thiên, nhưng hắn vẫn có thể cung cấp cho bọn họ mấy tin tức trọng yếu nhất.
Tin thứ nhất, Tam Trọng Thiên sẽ càng trắc trở, tàn khốc hơn, thân thể sẽ có ảnh hưởng trực tiếp đối với người chơi, nhưng cụ thể ảnh hưởng tới mức nào thì bản thân Lục Thần cũng không quá rõ ràng.
Tin thứ hai, hoàn cảnh tổng thể ở Tam Trọng Thiên là vạn tộc tranh bá, nhân tộc chỉ chiếm một phần vạn lãnh địa. Hơn nữa trong nội bộ nhân loại, các thế lực lớn chiếm cứ một phương.
"Mộc Hoa, còn có chút chuyện ta phải nói với lão đại của các ngươi." Giọng điệu của Lục Thần không hề bông đùa, trong khi Lý Mộc Hoa vẫn còn đang đắm chìm trong nỗi khiếp sợ vào hai giờ trước.