Editor: Linh Tống
"Không phải ngươi chỉ có mỗi một bộ màu đỏ sao?"
"Ta còn một bộ khác, có điều nó là trang phục đôi, chờ sau này khi tìm được đối tượng lại mặc."
Thoa Ông trừng to mắt, đồ đôi thời trang? Đến hiện tại lão ta chưa từng nghe nói tới...
Lúc Thoa Ông mặc đồ thời trang Hắc Dạ Chi Chủ còn rất phấn chấn, mà Lục Thần lại vội vàng thôn phệ một đống trang bị Thoa Ông cho hắn.
【 Đang thôn phệ Ngự Thú sáo trang... 】
【 Đang thôn phệ miếng lót vai Thần Vương, thôn phệ ủng da Cự Ngạc, thôn phệ bảo vệ đùi Dạ Thú Chi Tâm... 】
【 Kế thừa thuộc tính và hiệu ứng đặc biệt... 】
【 Dựa vào đẳng cấp thôn phệ trước mắt, chỉ có thể kế thừa tối đa 30 hiệu ứng đặc biệt của trang bị. Hiện tại đã vượt quá hạn mức cao nhất, phần hiệu ứng đặc biệt đã vượt quá sẽ được giữ lại, nhưng không thể kích hoạt, không thể thay đổi. Sau khi đẳng cấp thôn phệ tăng lên lại kích hoạt. 】
30 hiệu ứng đặc biệt? Lục Thần không nghĩ tới, chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi như vậy, trang bị của mình đã có thêm một đống hiệu ứng đặc biệt.
Thoa Ông là Ngự Thú Sư, rất nhiều hiệu ứng đặc biệt của trang bị đều thêm thuộc tính ngự thú. Thật ra Lục Thần cũng có thể dùng nó, dù sao thì hắn cũng có rất nhiều chiến sủng.
"Hơi khó chọn... Lão đầu, hiệu ứng đặc biệt của lão cũng không tồi. Cái này thêm hạn mức sinh mệnh cao nhất của chiến sủng, còn cái này cường hóa lực công kích của chiến sủng... Ahhh, mạnh thật!"
Thoa Ông đang nhìn hình tượng mới của mình, tương đối thỏa mãn, "Đó là đương nhiên, lăn lộn lâu như vậy, không có Tiên Khí cũng thôi đi. Nhưng nếu ngay cả thiểm kim của ta cũng kém người khác, không phải là uổng công lăn lộn sao? Một thân trang bị của ta đều được lựa chọn cẩn thận, ngươi cứ từ từ chọn đi, ta creenshot lại làm kỷ niệm, bộ y phục này quá đẹp trai."
Lục Thần chỉ có thể buồn bực bắt đầu tuyển chọn. Nhìn hồi lâu, lưu lại bảy tám bị động tốt, những cái khác cứ giữ lại trước.
"Tranh thủ thời gian cho Vô Cực Kiếm ăn nhiều một chút, để nó tăng đẳng cấp thôn phệ lên, nếu không sau này ăn được nhiều trang bị hơn lại càng khó lựa chọn."
Làm trễ nãi một hồi, cuối cùng Lục Thần cũng chuẩn bị xong. Đứng bên cạnh vách núi, Lục Thần hít sâu một hơi, "Lão đầu, ta đi xuống đây!"
Vực sâu còn sâu hơn nhiều so với tưởng tượng của Lục Thần.
Tới giữa sườn núi, Lục Thần phát hiện cương phong càng ngày càng mạnh.
"Vô Cực, có thể chống đỡ được không?"
"Chút gió nhẹ này thì tính là gì, đứng vững!"
Trong Vô Cực Kiếm có sương mù màu đen bốc lên, bao phủ Lục Thần, giúp hắn không bị cương phong ảnh hưởng.
Không lâu sau, Lục Thần đã đến đáy cốc.
Có lẽ là do cương phong ảnh hưởng, trong đáy cốc không có bất kỳ thảm thực vật gì, thổ nhưỡng ở tầng nham thạch ngoài đều bị thổi tan, chỉ lộ rõ nham thạch màu xám đen dưới đất.
Trên mặt đất có một khe nứt rất lớn, cương phong đang thổi ra từ bên trong, xông thẳng tới chân trời.
Vì khí lưu phun thẳng lên trên, Lục Thần đứng dưới đáy cốc lại rất an toàn.
"Ở đây có thể tính là an toàn, chỉ có điều không thể vào trong cái khe kia. Hiện tại cấp của ta còn thấp, không thể bảo đảm an toàn cho ngươi." Khí linh của Thần Ma Vô Cực Kiếm nói.
Lục Thần xuống đây là để kiểm tra rõ ngọn nguồn cương phong, kết quả ngọn nguồn lại ở trong lòng đất, không có Vô Cực Kiếm bảo vệ hắn không dám đi xuống.
Nhưng nếu đã xuống rồi, Lục Thần quyết định đi xung quanh kiểm tra.
"Không có gì cả..."
Tỉ mỉ tra xét, Lục Thần vẫn chưa phát hiện dị thường gì, ngược lại hắn phát hiện một đường hầm trong núi đi sâu vào trong.
"Hình như là đi đường thông tới một đầu khác của Cương Phong Đái... Cũng tốt, nếu đã tới đây thì cứ đi xem thử đi."
Dưới đáy khe sâu rất thông suốt, Lục Thần kiểm tra từng nơi một.
"Không có gì cả sao?" Lục Thần hơi thất vọng, phía trước là khe sâu cuối cùng tới gần phía ngoài Thiên Vũ Thai, hẳn cũng sẽ không có gì đặc biệt.
"Vô Cực, ngươi biết phía dưới có thứ gì không?"
"Là hiện tượng được bố trí khi ta hàng thế, cụ thể là gì, nó hình thành như thế nào, ta cũng không rõ."
"Được rồi, dù sao chúng ta cũng rảnh rỗi, đến cũng đến rồi, dứt khoát kiểm tra cẩn thận luôn đi." Lục Thần thu hồi Vô Cực Kiếm, lắc đầu, tiếp tục đi vào trong.
Vốn dĩ Lục Thần cũng không ôm hy vọng gì, nhưng mới vừa đi tới đáy đường hầm, thấy cảnh tượng trước mắt, Lục Thần lập tức ngơ ngác.
Nơi tận cùng, trong một khe sâu Cương Phong Đái có một người đang đứng!
Người nọ mặc bộ quần áo tả tơi, tóc tai bù xù, đang ngồi xếp bằng bên cạnh thạch bích, gần như đã hòa làm một thể với thạch bích. Nếu không phải Lục Thần có thị lực kinh người, thấy được lồng ngực người nọ đang phập phồng nhẹ nhàng đều đặn, còn hô hấp, sợ rằng hắn cũng không phát hiện được nơi đó có một người đang ngồi.
Ở nơi mà ngay cả Long tộc viễn cổ cũng không tới được lại có người? Có hai khả năng, một là cao thủ bị vây ở chỗ này, một khả năng khác là... NPC!
Đương nhiên, hiện tại Lục Thần đã biết, thật ra NPC cũng chỉ là người chơi ở tầng càng cao hơn, bọn họ có chức trách tới Thiên Vực thấp hơn làm NPC.
Dù là khả năng nào, Lục Thần cũng phải cẩn thận.
Hắn thận trọng đi qua, giữ vững khoảng cách nhất định, thời khắc cảnh giác, "Này! Ngươi là ai! Vì sao lại ở chỗ này?"
Người nọ hơi mở mắt, dưới mái tóc hoa râm lộ ra hai ánh mắt khiếp sợ.
"Lại có người có thể xuống đây... Còn là Nhân loại? Có người tới rồi! Cuối cùng cũng có người tới rồi!"
Lục Thần chớp mắt, quả nhiên là người sống, có điều trông tinh thần người này có vẻ không được bình thường lắm.
"Rốt cuộc ngươi là ai?" Lục Thần hỏi lại lần nữa.
"Cuối cùng cũng có người đến, ta..." Dường như người kia hơi mất khống chế, hoàn toàn không nghe thấy câu hỏi của Lục Thần, lẩm bẩm, "Trước đây khi rút nhiệm vụ NPC, lão tử rút trúng giải thưởng lớn siêu cấp, bọn hắn đều nói ta quá may mắn, có thể tới Tam Trọng Thiên này tuyên bố nhiệm vụ mạnh nhất."
"Ta cho rằng từ nay thời cơ của ta sẽ xoay chuyển, từ một người đi đường không có tiếng tăm gì biến thành thiên chi kiêu tử. Nhưng mà ai biết, đợi lâu như vậy, ngay cả một người tới nhận nhiệm vụ cũng không có!"