Editor: Linh Tống
Quy định ở Phong Diệp thành là muốn xoát dã phải xếp hàng, từng đội ngũ đều đang đợi để tiến vào khu xoát dã.
Lục Thần đã hiểu được đại khái về mấy dã khu, phụ cận có ba phó bản đoàn đội, phó bản Hiên Viên, phó bản Minh Kính Hồ, phó bản Tà Ác Động Quật, trong đó phó bản Hiên Viên là khó nhất, có xác suất cực thấp rơi ra ba Tiên Vũ.
Nếu đổi lại trước kia, Lục Thần coi thường thuộc tính Tiên Vũ của Hiên Viên. Có điều hiện tại Lục Thần dùng Thần Ma Vô Cực Kiếm, miễn là tân trang đều có thể thôn phệ, đương nhiên Lục Thần sẽ xoát hết tất cả.
Minh Kính Hồ và Tà Ác Động Quật rơi mấy món thiểm kim, cũng phải xoát sạch sẽ.
Ngoại trừ phó bản còn có một Loạn Chiến Bình Nguyên, xoát đủ loại dã quái thăng cấp. Boss dã ngoại sẽ rơi trang bị và thú hạch màu cam, có thể cho đám thần thú trưởng thành.
Tam đại phó bản được tính toán theo thời gian, một lần tiến vào có thể xoát nửa tiếng. Mặc kệ ngươi đã xoát xong hay chưa, đến thời gian đều phải đi ra.
Loạn Chiến Bình Nguyên không hạn chế số lần và thời gian, bởi có một loại tiểu quái có thể ăn trộm dược vật có hiệu quả khôi phục, cho nên sử dụng dược vật khôi phục tương đương với muốn chết. Các đoàn đội hao hết linh khí thuần sẽ tự động rời đi.
Nói chung, trong Loạn Chiến Bình Nguyên, tổ đội 10 người thường đánh quái 30 phút, đội lợi hại một chút có thể xoát đến 50 phút.
"Hiệu suất của phó bản hơi thấp." Lục Thần gãi gãi đầu, "Lão đầu, ngươi có cần thăng cấp không?"
Thoa Ông nói, "Ta không cần, mặc dù ở Tam Trọng Thiên ít dã quái, nhưng mỗi một con đều có rất nhiều kinh nghiệm, tốc độ thăng cấp cũng không chậm. Bình thường hạn mức đẳng cấp cao nhất là cấp 150, cộng thêm Thiên uy nhị trọng của ta tăng thêm 30% hạn mức cao nhất, hiện tại ta tới cấp 195 là max cấp."
Ở Tam Trọng Thiên, người có Thiên uy nhị trọng là bình thường, không có gì đáng ngạc nhiên, Thoa Ông đã lăn lộn ở Tam Trọng Thiên rất nhiều năm, max cấp cũng rất bình thường.
Lục Thần là song Thiên uy, tăng 60% hạn mức đẳng cấp cao nhất, lúc ở Nhị Trọng Thiên Vực hắn đã xoát max cấp, cấp 160, đến Tam Trọng Thiên hắn có thể xoát đến cấp 240.
Lúc này, ở trước tam đại phó bản và Loạn Chiến Bình Nguyên đều xếp một hàng đội ngũ thật dài.
Lục Thần nhìn một vòng, lại nhìn những người xếp trước, phát hiện nếu xếp hàng theo trình tự, hẳn phải đợi vài ngày mới tới phiên mình!
Phía trước có người đang chuyển nhượng vị trí phía trước, đều lấy điểm quân công để trao đổi.
Lục Thần và Thoa Ông đã dùng hết quân công, trước mắt không thể mua được.
"Có phương pháp sao không cần xếp hàng không?" Lục Thần nhíu mày.
Thoa Ông nhớ lại, giọng nói không quá chắc chắn, "Ta nhớ trước đây ở nơi thế này sẽ có hoạt động phá kỷ lục, không biết hiện tại có còn hay không. Cũng đã rất lâu rồi ta không ra ngoài."
Vừa lúc có mấy người bên cạnh nghe được câu nói của Thoa Ông, bọn hắn nhìn về phía một già một trẻ này.
"Còn phá kỷ lục? Hừ hừ, hoạt động thì có, nhưng các ngươi có thể phá sao?"
"Có bản lĩnh thì đừng mặc đồ thời trang, lộ trang bị ra cho chúng ta xem. Để ta xem các ngươi có bao nhiêu món Tiên Vũ mà dám nghĩ tới chuyện phá kỷ lục?"
"Kỷ lục 7 năm không ai phá được, các ngươi lại dám nói phá? Biết kỷ lục nơi này do ai sáng tạo không? Ta khuyên các ngươi tốt nhất nên đi hỏi thăm thử!"
"Kỷ lục hiện tại đã đạt tới mức gần như không phá được. Các ngươi chỉ có hai người như vậy mà muốn xoát phó bản cũng không làm được, còn dám nói tới chuyện phá kỷ lục? Đúng là không đặt chúng ta vào mắt."
Lục Thần cũng không hiểu vì sao hai người chỉ nói chuyện với nhau lại kích thích đến đám người thần kinh này.
Có điều hắn cũng không đếm xỉa tới những người ấy, bởi hắn nghe được tin tức trọng yếu, ở đây vẫn có hoạt động phá kỷ lục!
"Lão đầu, đi, đi xem."
Ở đoạn trước nhất mấy hàng dài, có mấy người "Phong Diệp gia tộc" đang duy trì trật tự.
Lúc này, có hai người một già một trẻ đi tới.
Trong mấy người này phần lớn là người hầu màu xám của gia tộc, có một người là người hầu màu trắng, xem ra dường như bọn họ có địa vị không giống nhau.
ID của hắn ta là "Phong Diệp Lưu Tô", lúc này hắn ta đang ngồi khoanh chân ở đó tu luyện linh khí.
"Đứng lại, chạy lung tung cái gì?!" Lập tức có người tiến lên ngăn cản Lục Thần và Thoa Ông, "Đến phía sau xếp hàng đi!"
"Ta muốn hỏi, có phải chỉ cần ta phá vỡ kỷ lục bên phía các ngươi sẽ không cần xếp hàng không?"
Đột nhiên Phong Diệp Lưu Tô mở mắt ra, hắn ta hơi híp mắt lại nhìn người nói chuyện.
Người này mặc một bộ đồ thời trang màu đỏ phách lối, nhưng lại không lộ vẻ ẻo lả, trái lại còn có khí huyết sát.
"Phá kỷ lục?" Phong Diệp Thị Vệ hừ lạnh một tiếng, "Ngươi có biết kỷ lục bên phía chúng ta là bao nhiêu không? Còn đòi phá kỷ lục? Tốt nhất là ngươi nên hỏi thăm thử rồi hãy trở lại! Xuống xếp hàng đi!"
Lục Thần mỉm cười, "Hình như ngươi không hiểu câu hỏi của ta?"
Người nọ cau mày, "Ta kêu ngươi xuống xếp hàng, ngươi còn được đà lấn tới?"
Lục Thần hơi mất kiên nhẫn, "Thế nào, chẳng lẽ các ngươi không muốn cho người khác phá kỷ lục chỗ các ngươi sao?"
"Cho, nhưng ngươi không phá được!"
"Không thử một chút làm sao biết?"
Đúng lúc này, Phong Diệp Lưu Tô đứng lên, "Tiểu Minh."
Thị vệ kia thấy người sau lưng đứng lên, lập tức câm miệng lui qua một bên.
Phong Diệp Lưu Tô chậm rãi đi về phía Lục Thần, "Người trẻ tuổi, đương nhiên ngươi có thể khiêu chiến kỷ lục phía chúng ta, chỉ có điều vì phòng ngừa có người mượn danh nghĩa nhận khiêu chiến kỷ lục mà chen ngang, chúng ta sẽ căn cứ thành tích khiêu chiến của ngươi để quyết định hình thức xử phạt với ngươi."
Lục Thần bĩu môi, "Xử phạt? Nói không chừng ta có thể khiêu chiến thành công cũng nên?"
Lưu Tô mỉm cười, "Ngươi có biết kỷ lục của Phong Diệp thành chúng ta do ai sáng tạo không?"
"Không biết."
"Ngươi không cần biết danh hiệu của đoàn thể kia, ngươi chỉ cần biết trong đoàn đội kia có... Năm Thiên Mệnh Nguyên Soái, năm Xưng Hào Nguyên Soái!"
Xung quanh có một số người không hiểu rõ chuyện này, vừa nghe thấy lời Lưu Tô mà nói, lập tức có vô số tiếng hô kinh ngạc vang lên.