Editor: Linh Tống
"Mặc chơi chút thôi, đợi tới khi có phó bản lại đổi."
"Tiểu tử này thật lười biếng, ngay từ đầu ngươi còn đánh quái một hồi, hiện tại lại trực tiếp để phân thân đi xoát!"
Lục Y Y đi tới, "Thoa lão, để ta chọn cho, ngươi nghỉ ngơi đi." Vừa nói tới đây, dưới chân Lục Y Y có một tia sáng trắng bốc lên, nàng lại tăng thêm một cấp.
Chỉ có điều hiện tại nàng đã chết lặng, không còn hưng phấn như trước.
Ba người hoàn toàn không giống như đang cày quái, một người nằm bên cạnh, hai người còn lại ngồi phía sau sửa sang trang bị, cảm giác như bọn họ đang bươi đống rác tìm kiếm.
Hình ảnh xung quanh cũng dần rõ ràng.
Hơn ba mươi phân thân đang không ngừng bắn tên về phía đám dã quái, mà đám dã quái xung quanh đồng thời bị một đám kỹ năng như Vô Quang Thiên Viêm Trụ, Hắc Quan Tử Vực, Mạn La Thiên Chứng, Siêu Viễn Xạ Kích làm khổ máu, HP đều đều giảm xuống...
Sau khi thấy hình ảnh, ở đây hoàn toàn yên tĩnh.
Đã từng có người nghi ngờ bọn hắn gian dối, có người nghi ngờ bọn hắn dùng thẻ quái, tuy dựa vào hình ảnh trực tiếp cho thấy hai người không làm vậy, nhưng hình ảnh này vẫn nằm ngoài dự liệu của mọi người.
Mấy người này đang nghỉ ngơi!
"Nghỉ ngơi ở, ở Loạn Chiến Bình Nguyên? Có lầm hay không!"
"Tên kia có nhiều phân thân như vậy sao? Lực công kích của phân thân còn cao tới mức ấy?! Vậy chẳng phải bản thể của hắn sẽ càng mạnh hơn sao!"
"Những trang bị kia cứ được chất chồng ở đó như vậy? Bên trong cũng không thiếu trang bị thiểm kim!!"
Số liệu trên cửa sổ số liệu còn đang tăng lên một cách nhanh chóng, việc bọn hắn nghỉ ngơi không hề ảnh hưởng tới tiến độ xoát dã.
Sau bốn tiếng, chỉ thấy người trẻ tuổi kia ngáp một hơi, xoay người, "Tiểu Mẫn, dùng phân thân giúp ta, đừng để chúng nó chết mất, ta logout ngủ một giấc."
Quan trong chiến trường yên tĩnh không tiếng động.
Đang ở trong Loạn Chiến Bình Nguyên mà con hàng này lại logout đi ngủ...
12 tiếng đồng hồ sau, cuối cùng tên gia hỏa đã logout kia cũng login lại.
Trang bị sau lưng đã chồng chất như núi.
"Lão đầu, lựa thiểm kim ra đi, hai chúng ta mỗi người một nửa, đến lúc đó lão để dành chia cho người của lão."
"Không cần không cần, đây đều do ngươi đánh được, ta chỉ cần một bộ là đủ."
"Khách khí cái gì, khi nào muốn có trang bị thì cứ đi đánh là được. Ngươi chỉnh lý giúp ta lâu như vậy, tính ít phí dịch vụ cũng không quá đáng." Lục Thần nhướng mày nhìn Lục Y Y, đã cấp 82.
Bản thân mình cũng đã tăng bốn năm cấp, hiệu suất hôm nay cũng không tồi lắm.
Lớp quái hiện tại đều là Boss, khi dùng quần công xoát hơi lao lực, đám phân thân đã đổi thành cận chiến, quần ẩu với Boss.
"Boss có rơi trang bị mới không?" Lục Thần hỏi.
"Không có, nhưng xác suất rơi cực phẩm lớn hơn một chút."
"Vậy không xoát nữa, thăng cấp quá chậm, muốn đánh trang bị vẫn nên đi đánh phó bản, trang bị nơi này chẳng ra sao. Thu hết trang bị, đi ra ngoài."
"Sau khi ra ngoài, vừa lúc ta muốn tới hỏi Phong Diệp gia tộc gì đó kia một hồi..." Lục Thần đứng lên, ánh mắt dần trở nên âm trầm lạnh lẽo, "Ai cho các ngươi có quyền lợi giám thị lão tử luyện cấp!"
Lời này vừa ra, đám người Phong Diệp đang ngồi trước cửa sổ số liệu cảm thấy trái tim thắt chặt.
"Gia chủ, này... Hình như hắn đã tức giận..."
Lỗ đen mở ra, Lục Thần và Thoa Ông cùng đi ra ngoài.
Ánh mắt của mọi người đều tập trung trên người Lục Thần, ở trong Loạn Chiến bình nguyên đều là hắn đánh, hiển nhiên Thoa Ông là trợ thủ.
Lục Thần quay đầu nhìn thoáng qua, có rất nhiều người trong Phong Diệp gia tộc đến đây, trong đó có mấy người tuổi tác khá lớn, trên quần áo đều khảm viền vàng.
Giọng nói của hắn lập tức trở nên lạnh lẽo, “Các ngươi cấm trang bị của ta, ta cũng không có ý kiến, nhưng chưa được ta cho phép đã phát sóng trực tiếp hình ảnh luyện cấp của ta, điều này không hợp quy củ.” Lục Thần nhíu mày, quay đầu nhìn về phía tộc nhân Phong Diệp, hừ lạnh một tiếng, “Lúc khiêu chiến kỷ lục, các ngươi nói nếu chúng ta không chống đỡ được 60 phút sẽ đánh chết ngay tại chỗ, đồng thời truy nã toàn thành, hiện tại ta cũng cho các ngươi một cơ hội, nếu lời giải thích của các ngươi không thể khiến ta thỏa mãn, ta sẽ san bằng Phong Diệp thành của ngươi!”
Phong Diệp Thanh Sam sợ hãi khẽ run rẩy.
Người này thật sự là gậy ông đập lưng ông, trở tay liền muốn san bằng Phong Diệp thành…
“Tiên sinh, xin, xin bớt giận!” Lập tức có người tiến lên khuyên bảo.
Phong Diệp Thanh Sam vội vàng tiến lên, “Hai vị bớt giận, sát thương của các ngươi thật sự quá cao, chúng ta, chúng ta thật sự nghĩ mãi mà không rõ, vì vậy mới tự tiện mở tiếp sóng trong tình huống chưa bàn bạc với ngài.”
“’Đúng vậy, vị tiên sinh này, Phong Diệp thành của chúng ta đã sắp được trăm năm, nhưng chưa từng thấy số liệu không hợp thói thường như thế, lúc đó thật sự không tin được, vì vậy mới…”
“Hai vị, có chuyện gì cứ từ từ nói, chúng ta đã được thấy thực lực của các hạ, cảm thấy vô cùng khâm phục, nói thật có thể sở hữu kỷ lục kinh khủng như vậy, Phong Diệp thành chúng ta cũng rất có mặt mũi, chúng ta chỉ muốn bảo đảm tính công bằng của việc cạnh tranh.”
Lục Thần nhìn tộc nhân Phong Diệp một chút, thái độ nói xin lỗi của những người này cũng không tệ, hơn nữa mình cũng nhận được tin tức ở Loạn Chiến bình nguyên, có thể là bọn họ gửi đến.
Tuy bọn họ tự ý quan sát Lục Thần đánh quái, nhưng ít nhất cũng thông báo từ trước, cũng coi như đền bù chút việc không hợp quy định.
Lục Thần cũng không phải người hẹp hòi, nếu đám người này bằng lòng nhận lỗi, hắn cũng không muốn thật sự san bằng tòa thành của người ta.
Dù sao gia tộc nhị tinh cũng không thể so sánh với các loại thế lực hắc đạo của Đông Phương gia tộc, chỉ có mấy danh hiệu Nguyên Soái trấn thủ.
Kỷ lục của Lục Thần gấp ba lần tiểu đội Thiên Mệnh kia, tất nhiên đám người này không dám đắc tội.
“Tiểu tử, quên đi, bọn họ đều nhận sai.” Thoa Ông nói.
Lục Thần gật đầu, thở ra một hơi, “Được, thấy thái độ của các ngươi cũng không tệ lắm, lần này ta không so đo với các ngươi.”
“Đa tạ tiên sinh.”
“Kỷ lục phó bản kia…”
Phong Diệp Thanh Sam vội vàng nói, “Tiên sinh, ngài vừa xoát Loạn Chiến bình nguyên hai tiếng, cũng mệt mỏi rồi, hay là nghỉ ngơi một chút lại khiêu chiến.”