Editor: Linh Tống
Trước khi đi, Thanh Sam kéo Lục Thần hỏi, “Tiểu huynh đệ, ta phải suy nghĩ việc ngươi nói hôm nay thêm mấy ngày nữa, thế nhưng nếu phải đề cử ngươi, ít nhất ngươi phải để ta biết ngươi tên gì.”
Lục Thần mỉm cười, “Chắc có trong lệnh truy nã của các ngươi đấy.”
“Hả? Ngươi bị Phong Diệp thành chúng ta phát lệnh truy nã sao?”
Lục Thần gật đầu, “Duy Ngã Độc Cuồng.”
Thanh Sam hơi ngạc nhiên, kiểm tra lại ở trong đầu một lượt, lập tức trợn to mắt nhìn Lục Thần, “Ngươi, ngươi là Duy Ngã Độc Cuồng đã vượt qua Thiên Trừng Tháp?! Không đúng, Duy Ngã Độc Cuồng dùng cung tiễn, Cửu Long Trụ và một cây đao, ngươi lại dùng kiếm!”
Lục Thần cũng không giải thích nhiều, trực tiếp thể hiện ID của mình.
Khác với ID màu trắng của tất cả mọi người, ID của Lục Thần là màu vàng, điều này đã đủ để nói rõ vấn đề.
“Thật sự là ngươi! Nhưng ngươi cứ nói cho ta biết như vậy, không sợ ta truy nã ngươi sao?”
Lục Thần mỉm cười, “Thành chủ, ta bị toàn bộ Tam Trọng Thiên truy nã, liền coi ta là con rùa đen rụt đầu hả? Lại nói, không phải chỉ muốn cướp bảo vật của ta sao, có bản lĩnh cứ đến cướp là được.”
Thanh Sam cau mày, nhìn Lục Thần một chút, hơi do dự, “Quên đi, ta không cướp được.”
“Nếu là Duy Ngã Độc Cuồng, ngươi thật sự có khả năng thắng đại hội luận võ, đến lúc đó ngươi sẽ đi vượt Thông Thiên Tháp chứ?”
Thoa Ông nói xen vào, “Hắn chắc chắn sẽ đến Thông Thiên Tháp, nhưng trước lúc đó hắn còn muốn làm một việc, đó là phải lấy được hạng nhất đại hội luận võ.”
Thanh Sam kỳ quái hỏi, “Chuyện gì?”
Ánh mắt Lục Thần hơi thu lại, nghiêm nghị nói, “Đại hội luận võ vạn tộc!”
“Đại hội luận võ vạn tộc?!” Thanh Sam hoảng sợ nhìn Lục Thần, “Mục tiêu của ngươi là đại hội luận võ vạn tộc?! Đây là địa bàn tranh tài tranh đoạt mà các tộc phái ra chiến lực mạnh nhất trong tộc, Nhân tộc đã vắng mặt rất lâu.”
Lục Thần nhìn về phía Thanh Sam, “Trước đây vắng mặt thì thôi, lần này ta sẽ đến tham gia!”
“Thế nhưng, ta phải chứng minh bản thân trong đại hội luận võ Nhân tộc, vậy mới có người bằng lòng để ta đại diện Nhân tộc đi tham gia trận đấu.”
“Cuồng huynh…” Thanh Sam nhìn về phía Lục Thần, “Ngươi cũng đã biết vì tranh đoạt lãnh địa, rất nhiều cường giả của chủng tộc khác đều đặt nặng thực lực, không vội vàng tiến vào Tứ Trọng Thiên? Thật ra những người đó đã đủ thực lực tiến vào Tứ Trọng Thiên!”
Lục Thần gật đầu.
“Vậy Cuồng huynh có biết, đại hội luận võ vạn tộc là trận chiến tính mạng không?!”
Lục Thần hít sâu một hơi, gật đầu, “Ta cũng biết rõ!”
Đồng hành với Thoa Ông lâu như vậy, hắn đã biết rất nhiều việc trước kia không biết.
Đại hội luận võ Nhân tộc là tuyển chọn người có tiềm lực đến Thông Thiên Tháp, là chuyện cá nhân. Còn đại hội luận võ vạn tộc lại là việc chủng tộc, mỗi nửa năm các chủng tộc lớn đều cử hành đại hội luận võ vạn tộc một lần.
Mỗi chủng tộc phái ra một gã đại diện dự thi.
Bởi vì liên quan đến quyền lợi chủng tộc, rất nhiều siêu cấp cao thủ do dị tộc bồi dưỡng ra được, không tiếc trì hoãn việc tiến vào Tứ Trọng Thiên, cũng phải đại diện tộc của mình tham chiến, thực lực của bọn họ đã là trình độ Tứ Trọng Thiên.
Trước đây bên Nhân tộc cũng sẽ giữ Thiên Mệnh Nguyên Soái tham gia đại hội luận võ vạn tộc, thế nhưng từ đầu đến cuối vẫn không nhận được thành tích gì.
Ngược lại những thế lực phái ra cường giả đó lại tổn thất siêu cấp cao thủ của mình, thực lực giảm đi rất nhiều!
Nội bộ Nhân tộc cạnh tranh dữ dội, lâu ngày cũng không có ai muốn phái người tham gia nữa.
Đại hội luận võ vạn tộc áp dụng cách “liều mạng tranh đấu”, vừa ra tay là đủ loại sát thương để tổn thương nhục thân, người chết trong trận chiến đã là nhìn lắm thành quen chuyện.
Lúc lại nhìn Lục Thần, ánh mắt Thanh Sam đã khác với trước đó, trong mắt lại có thêm vẻ khâm phục.
“Cuồng huynh, ta sẽ suy nghĩ kỹ việc ngươi đã nói, trong khoảng thời gian này ta vẫn ở trong Phong Diệp thành, có việc gì cần cứ đến tìm ta.” Nói xong, Thanh Sam lấy ra một tờ Truyền Âm Phù, “Đây là Truyền Âm Phù cá nhân của ta.”
Lục Thần nhận lấy Truyền Âm Phù rồi cất đi, quay về khách sạn với Thoa Ông.
Sáng sớm hôm sau, Lục Thần và Thoa Ông dậy thật sớm để khiêu chiến kỷ lục phó bản.
Tam đại phó bản đã không còn chút độ khó nào với Lục Thần, có thể xoát ba đến bốn lần trong nửa tiếng, lại phá vỡ kỷ lục.
Kinh nghiệm đẳng cấp của hắn nhanh chóng tăng lên, Thoa Ông lại góp đủ bộ trang bị, đẳng cấp của Lục Y Y cũng tăng lên cực nhanh…
Buổi sáng đánh quái, buổi tối Lục Thần để Thần Ma Vô Cực Kiếm thôn phệ trang bị mới.
Bởi vì Vô Cực Kiếm chỉ có thể dùng 30 hiệu ứng đặc biệt, Lục Thần nhiều lần lựa chọn, hắn phát hiện mình vẫn giữ những hiệu ứng đặc biệt ban đầu, phần lớn hiệu ứng đặc biệt đều không thay đổi.
“Tiên Vũ ‘Lạc Hà Sương Mai’ thật thú vị, đổi phân thân của thanh Như Ý kia đi.”
Đẳng cấp Như Ý phân thân kém hơn Ác Ma phân thân, phân thân ra ảo giác không thể sử dụng kỹ năng, tuy tác dụng không nhỏ, nhưng nói một cách tương đối lại là tác dụng lặp lại.
Sau khi cắn nuốt rất nhiều trang bị, thuộc tính của Vô Cực Kiếm càng kinh khủng hơn…
“Trong mấy món bảo vật quan trọng của Tam Trọng Thiên, ta đã lấy được hai món.” Lục Thần suy nghĩ một mình, “Còn thiếu quyển trung của Thiên Ma Cửu Biến, không biết đang ở nơi nào.”
…
Người Phong Diệp phủ vẫn không cho Lục Thần câu trả lời thuyết phục, hắn cũng không vội, sau khi xoát hết trang bị của tam đại phó bản, vẫn đang thăng cấp Loạn Chiến bình nguyên.
Ngày hôm nay, Lục Thần đột nhiên nhận được một bưu kiện.
“Là đám người Sơn ca!” Lục Thần vội vàng mở bưu kiện ra.
【 Người điên, chúng ta nhận được tình báo đáng tin, Yêu tộc muốn tấn công địa bàn Nhân tộc với quy mô lớn, bọn họ nói ngươi trộm bảo vật của bọn họ, Nhân tộc phải gọi ngươi ra, nếu không ba tháng sau sẽ huyết tẩy lãnh địa Nhân tộc! 】
【 Bọn họ đang triệu tập chủng tộc khác, chuẩn bị mượn đề tài để nói chuyện của mình, phát động công kích với Nhân tộc. 】
【 Người điên, dù ngươi đang ở đâu thì bây giờ cũng không an toàn, nhất định phải cẩn thận nhiều hơn! 】
Lục Thần khẽ nhíu mày, trộm bảo vật của Yêu tộc? Cái kia có thể tính là trộm sao?