Editor: Linh Tống
Mặc dù những đan dược này không thể hoàn toàn chữa trị tổn thương nhục thân cho Lục Thần, nhưng đã khống chế vết thương chuyển biến xấu, đồng thời chữa trị vết thương của Lục Thần ở biên độ nhỏ.
Tình hình của Lục Thần cũng không quá tệ, đương nhiên điều kiện tiên quyết là Lục Thần không nên tùy tiện ra tay với người khác…
Mới đến Tứ Trọng Thiên, còn chưa kịp làm rõ ràng rốt cuộc Tứ Trọng Thiên là dáng vẻ gì, Lục Thần đã cảm nhận được Tứ Trọng Thiên khác xa những Thiên Vực trước đây.
Hắn biết được cảm giác lạnh lẽo, đói bụng, khát nước!
"Loại cảm giác được tạo ra từ hoàn cảnh bên ngoài đã rõ ràng hơn trước đây rất nhiều, đã không khác gì hiện thực… Nếu lại chiến đấu, sẽ càng dễ ảnh hưởng đến hiện thực…"
Vừa đến Tứ Trọng Thiên, tuy nói tạm thời không thấy ai, nhưng Lục Thần cũng không dám tùy tiện logout nghỉ ngơi.
Đến buổi tối nhân lúc bão cát nhỏ dần, Lục Thần lấy một ít cặn dược liệu từ chỗ Lục Y Y, lấy một tia lửa từ trên người Hỏa Kỳ Lân, đốt một đống lửa.
Đến tối lại dựa vào đám Đại Hoàng và Tiểu Mao Đoàn mơ màng ngủ một giấc.
“Hãy nhanh chóng để ta gặp được một người…" Trước khi Lục Thần ngủ thiếp đi đã cầu nguyện.
...
Sáng sớm hôm sau, nhân lúc bão cát còn chưa xuất hiện, Lục Thần thức dậy thật sớm, dẫn theo Đại Hoàng và Tiểu Mao Đoàn tiếp tục chạy đi.
Nói là chạy đi, nhưng Lục Thần cũng không biết phải đi đâu, chỉ có thể đi thẳng về một phía.
Đi tới trưa, cuối cùng Lục Thần thấy được phía trước có một rừng cây, tốn cả nửa ngày đi xuyên qua rừng rậm, đến đêm Lục Thần thấy một bó đuốc sáng ở trước mặt, suýt nữa vui mừng đến chảy nước mắt.
"Cuối cùng đã có người!"
Dù sao nơi đây cũng là Tứ Trọng Thiên, Lục Thần tạm thời triệu hồi Đại Hoàng và Tiểu Mao Đoàn, một mình tiến vào thôn trấn phía trước.
Trong trấn người còn rất nhiều, ăn mặc đủ loại trang bị, đi qua đi lại.
"Rõ ràng đều là nhân loại?"
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, từ Nhị Trọng Thiên đến Tam Trọng Thiên, tuy nói được sinh ra ngẫu nhiên, nhưng Lục Thần ngẫu nhiên đi đến trận doanh Nhân tộc, nhìn như vậy, Lục Thần sinh ra ở gần trận doanh Nhân tộc cũng rất bình thường.
Trải qua việc tiếp xúc với rất nhiều chủng loại Nhân tộc khác nhau ở Tam Trọng Thiên, hiện tại dù Lục Thần thấy Nhân tộc có dáng vẻ hơi ly kỳ cổ quái cũng cảm thấy rất thân thiết.
Lục Thần liên tục tìm mấy khách sạn, đều đã đầy khách, cũng không biết vì sao một trấn nhỏ tầm thường thế này lại có nhiều người như vậy.
Khó khăn lắm mới tìm được một khách sạn tầm thường, cuối cùng Lục Thần đã có chỗ để ở.
Ở phòng khách tầng hai, sau khi Lục Thần nghỉ ngơi một chút lại dựa vào cửa sổ nhìn ra xa, cánh cửa sổ này là cái loại cửa sổ gỗ hai cánh cổ kính đẩy ra bên ngoài.
Thôn trấn này hơi giống với trấn nhỏ thời cổ đại, đều là nhà ngói trệt, mấy tòa nhà cao tầng cũng chỉ có ba bốn tầng.
Thôn trấn dựa lưng vào một ngọn núi lớn, diện tích không quá lớn, trên đường phố ngoại trừ người chơi mặc đủ loại trang bị, còn có một vài người mặc trường bào màu xám thống nhất, tốp năm tốp ba đi về phía ngọn núi kia.
Đúng vào lúc này, điếm tiểu nhị đẩy cửa phòng ra, đưa nước nóng và cơm nước vào.
Cảm giác Tứ Trọng Thiên không có sự khác biệt quá nhiều với hiện thực, những cảm giác này trực tiếp ảnh hưởng đến tình trạng khỏe mạnh của cơ thể, Lục Thần vừa đến đã chọn một đống lớn thức ăn.
"Tiên sinh, nhìn dáng vẻ phong trần mệt mỏi của ngài, ngài vừa đến Tứ Trọng Thiên à." Điếm tiểu nhị vừa bận rộn bày cơm nước ra, vừa đến gần nói.
"Đúng vậy, ngươi là NPC hay là người chơi?" Lục Thần không thể không hỏi thêm một câu.
"Hiện tại đâu còn NPC nữa, ta là người chơi, làm công kiếm tiền ở đây, cũng đang chờ Tiên Duyên." Người kia cười nói, "Nếu không làm gì hết chỉ chờ ở nơi này, tiêu phí quá cao."
Lục Thần ngồi vào trước bàn, "Tiểu ca, thuận tiện nói một chút, Tiên Duyên mà ngươi đang nói là Tiên Duyên gì?"
Người kia lại rất nhiệt tình, "Đều là Nhân tộc, có gì không thể nói chứ. Tiên Duyên chính là ngọn núi kia."
"Đó là môn phái ‘Tiên Cực Môn’ duy nhất ở quanh đây, trong Tứ Trọng Thiên, Tiên Môn điều khiển gần như tất cả phó bản, khu vực luyện cấp, hơn nữa chỉ có tiến vào Tiên Môn mới có thể đổi được quyển trục đưa thuộc tính ra ngoài hiện thực và quyển trục đưa vật phẩm ra ngoài hiện thực!"
Tiểu ca nói, "Có lẽ ngươi đến từ nơi đất nghèo, ngươi cũng đã thấy tình hình ở bên kia như thế nào rồi, đất cằn sỏi đá, không có gì cả! Ngoại trừ Tiên Môn, bên ngoài đều như vậy!"
Lục Thần nghe vậy hơi ngạc nhiên, "Tiên Môn? Tiểu ca, ngồi xuống ăn chung đi, một mình ta cũng không ăn được nhiều như vậy, hiện tại cũng không còn khách nhân nào nữa, đừng khách sáo."
Người nọ khách sáo một chút rồi cũng ngồi xuống, Lục Thần tự rót cho hắn ta một chén rượu, lần đầu tiên Lục Thần nhìn thấy thứ này đã gọi luôn, không biết mùi vị rượu trong Tứ Trọng Thiên như thế nào, bây giờ đúng lúc mượn hoa hiến Phật.
Có chút rượu vào bụng, tiểu ca cũng nói nhiều hơn, "Đúng, huynh đệ, ta rất thích tính cách này của ngươi, vậy để ta nói nhiều hơn cho ngươi biết đi."
"Người có thể đến Tứ Trọng Thiên đều là cao thủ trong Tam Trọng Thiên, thế nhưng ngươi đến Tứ Trọng Thiên sẽ phát hiện, Tam Trọng Thiên chỉ là thử thách lựa chọn đệ tử sơ cấp nhất của các đại môn phái trong Tứ Trọng Thiên."
"Ngay cả Tứ Trọng Thiên mà cũng không lên được, ngươi sẽ không có tư cách trở thành đệ tử của môn phái nào hết!"
Lục Thần cau mày, "Vậy còn tranh đấu chủng tộc trong Tứ Trọng Thiên thì sao?"
"Kịch liệt hơn! Trực tiếp hơn!" Tiểu ca trả lời rất ngắn gọn, "Trong Tứ Trọng Thiên quân đội không gọi là quân đội, mà gọi là tiên quân! Do bản tộc của các môn phái lớn lựa chọn ra đệ tử ưu tú nhất để hợp thành, nói như thế, gần như tiên quân tiền tuyến chiến đấu mỗi ngày!"
Tiểu ca nhấp một ngụm rượu, "Tiểu tử ngươi có rất nhiều kim tệ đấy, ta cũng không dám uống loại nữ nhi hương này."
"Đúng rồi, trong Tứ Trọng Thiên không còn tồn tại cách nói vạn tộc, nơi đây có tổng cộng chín đại chủng tộc, dưới sự đối đầu cường độ cao của rất nhiều huyết thống chủng tộc, cuối cùng đã sát nhập lại."
"Vậy Nhân tộc có minh hữu không?"