Editor: Linh Tống
"Có, trước kia có tự nhiên Tinh Linh, còn có… Ôi chao, ta cũng không rõ lắm, phải đến tiên quân mới có thể biết được minh hữu."
Lục Thần hoảng sợ, hình như có rất nhiều tự nhiên Tinh Linh muốn giết hắn ở Tam Trọng Thiên, đến Tứ Trọng Thiên lại trở thành đồng minh.
Lại nói, có thể bỏ qua tranh đấu chủng tộc, trở thành minh hữu, xem ra tranh đấu tiên quân rất tàn khốc.
"Huynh đệ, ngươi đừng hỏi chuyện tiên quân nữa, tiên quân quá xa vời, vẫn nên nói đến môn phái đi."
Lục Thần gật đầu, tiểu ca nói không sai, "Tiểu ca, ta thấy có những người mặc áo bào xám thống nhất, có phải đệ tử Tiên Cực Môn không?"
"Coi là vậy đi, nhưng chỉ có thể coi là đệ tử ngoại môn, thường xuống núi mua đồ ăn và ít vật tư, chúng ta không thấy được đệ tử Tiên Cực Môn thật sự."
Lục Thần gật đầu, xem ra tài nguyên trong Tứ Trọng Thiên đã bị Tiên Môn lũng đoạn, mà Tiên Môn lại cung cấp người cho tiên quân, tùy tiện cướp đoạt có thể sẽ ảnh hưởng đến trận chiến của Nhân tộc ở tiền tuyến.
Trước kia ở trong Cửu Thiên, Lục Thần thấy tài nguyên gì cướp được là cướp, dù sao cũng là trò chơi, nhưng bắt đầu từ Tam Trọng Thiên, Lục Thần đã hiểu một đạo lý.
Bắt đầu từ Tam Trọng Thiên, nếu hắn không có việc gì lại tàn sát một thành, làm không tốt sẽ thật sự giết chết một đám người, đây chính là giết chết bản thể của những Nhân tộc này!
Dù sao cũng cùng một chủng tộc, Lục Thần cảm thấy vẫn nên khiêm tốn thì tốt hơn…
"Cái kia tiểu ca, làm thế nào mới có thể đi vào Tiên Môn?"
"Bọn họ có kiểm tra nhập môn, mỗi cuối tuần đều có một lần, tính ra còn có bốn năm ngày nữa là lần sau."
Lục Thần gật đầu, thời gian vừa đúng, hắn có thể ở lại đây khôi phục một đoạn thời gian.
Tiểu ca uống một chén rượu nữa, "Ôi, huynh đệ, có phải có cảm giác rất kỳ quái không?"
"Ừm? Cảm giác gì?"
Tiểu ca cười nói, "Thì ra, tu tiên trong truyền thuyết lại ở trong Cửu Thiên! Tiến vào Tiên Môn, đây là bước đầu tiên để thành tiên!"
"Tán Tiên, Tiên Tôn, chậc chậc chậc, những cường giả siêu cấp đã từng nghĩ cũng không dám nghĩ, đều bắt đầu từ nơi này!"
"Tuy Tứ Trọng Thiên vô cùng hung hiểm, thế nhưng cũng khiến người ta nhiệt huyết sôi trào!"
Dựa lưng vào đại thụ tiện hóng mát, sự phát triển của Tiên Cực trấn đã có chút quy mô.
Nơi này có đủ loại thương điếm, dược liệu, luyện khí, luyện phù các loại, cái gì cần có đều có.
Thời gian trong trấn khá thoải mái, ban ngày Lục Thần phải đi mua chút dược liệu, đệ tử Tiên Cực Môn sẽ dùng chút dược liệu hiếm có đổi lấy dược liệu cấp thấp, đúng lúc để Lục Thần mua đi.
Lúc không có chuyện gì làm còn đi dạo xung quanh.
Nơi đây cũng có mấy toà lôi đài và sân huấn luyện, bình thường đây là nơi náo nhiệt nhất trong trấn.
Mọi người đều luận võ ở nơi này, vì Tiên Cực Môn sắp thu đồ đệ.
Đã lâu rồi Lục Thần không kiếm kim tệ, hắn tiêu xài kim tệ trên người cực nhanh, chủ yếu vẫn là mua dược liệu cho Lục Y Y luyện đan.
Đôi khi chứng kiến một vài vũ khí mới cũng không chút do dự mua lại.
Lục Y Y muốn luyện đan tăng đẳng cấp chế thuốc, Tiểu Mao Đoàn muốn ăn đan dược, Vô Cực Kiếm muốn ăn trang bị, loại thổ hào như Lục Thần cũng sắp nuôi không nổi đám người này.
Chưa tới hai ngày Lục Thần liền từ phòng khách chữ "thiên", chuyển đến phòng chữ “địa”…
"ĐM, còn hơn 2000 kim tệ, hai ức kim tệ của ta!"
Cũng may được Lục Y Y điều dưỡng một chút, cuối cùng Lục Thần đã bình phục.
Một ngày sau, lôi đài tỷ võ lớn nhất trong trấn đã bu đầy người, thương điếm đã vẽ mẫu thiết kế từ trước, người đi đường đều tụ tập ở xung quanh lôi đài.
Từ rất xa đã thấy mấy chục người đi xuống từ Tiên Cực Sơn, những người này mặc áo bào trắng, trong đó có bốn năm người mặc áo bào trắng khảm viền vàng, có lẽ địa vị phi phàm.
Người dẫn đầu mặc tử y kim bào, ngay từ đằng xa, hắn chắp hai tay một cái, hơn mười người đã đến khoảng đất trống trước lôi đài.
Lục Thần khẽ nhíu mày, "Đây là kỹ năng di chuyển vị trí gì? Di chuyển theo nhóm?! Hơi mạnh mẽ."
Lục Thần chú ý đến, hình như vũ khí của những người này không giống nhau, có đao kiếm thương côn, cũng có Thủy Tinh Cầu, lá bùa, hỏa khí… Có thể tu tiên trong Cửu Thiên không hoàn toàn giống với "tu tiên" trong ấn tượng của Lục Thần.
Cửu Thiên có đủ loại chức nghiệp, xem ra sự phát triển sau này vẫn có đủ loại khả năng, đồng thời sợ rằng thực lực không kém.
Nam nhân trung niên mặc tử y kim bào kia tiến lên một bước, lớn tiếng nói, "Hôm nay là thời gian thu nhận đệ tử của Tiên Cực Môn, xem ra hôm nay có khá nhiều người có mặt, thời gian không nhiều lắm, vậy chúng ta cũng không cần nói nhảm quá nhiều, quy củ cũ, căn cứ kết quả kiểm tra để phán đoán."
Dứt lời, người nọ lấy ra một viên đá lạ từ balo, để đệ tử của mình chuyển lên lôi đài.
"Muốn kiểm tra có thể lên kiểm tra, nhớ kỹ, dùng trạng thái mạnh nhất của các ngươi để đánh một kích mạnh nhất, không nên cảm thấy mình rất lợi hại ở Tam Trọng Thiên, đến đây còn muốn giữ thực lực, sau này vì kết quả kiểm tra không phản ánh chính xác thực lực của các ngươi, không cách nào tiến vào Tiên Cực Môn, đừng trách ta không nhắc nhở các ngươi." Nói xong, người nọ khoanh hai tay lại, không hề lên tiếng.
Bây giờ Lục Thần hơi khẩn trương, đã nói Cửu Thiên là trò chơi bối cảnh tiên hiệp, nhưng đây là lần đầu tiên hắn có cảm giác rõ ràng như thế.
Lại nói, Mộc Huyền và người trong núi, bao gồm cả Lăng Thiên Tiên Tôn đánh cờ với trời để lại Thiên Uy Kỳ Cục, đều bắt đầu từ nơi này sao?
Không biết hòn đá kia kiểm tra thứ gì, đương nhiên Lục Thần sẽ không là người đầu tiên đi lên, xem người khác kiểm tra trước lại nói.
Rất nhanh đã có người lên đài.
Người lên đài là một Nhân tộc ngoài hành tinh, ôm quyền hành lễ với đám người Tiên Cực Môn, "Chào các vị tiền bối Tiên Cực Môn, ta tiến vào Tứ Trọng Thiên từ 5 năm trước, quân hàm ở Tam Trọng Thiên là Thiên Mệnh Nguyên Soái!"
Người Tiên Cực Môn gật đầu với hắn ta, ý bảo hắn ta có thể bắt đầu.
Sau đó người nọ xoay người đối mặt với đá kiểm tra.
"Thú Vương phụ thể!"
"Thú Huyết tiến hóa!"
"Bách Thú Chi Vương. Dã Tính Lực Lượng!"