Editor: Linh Tống
"Tính chất may rủi quá nặng, đánh trúng thì có thể miểu đối thủ, không đánh trúng thì mình sẽ ‘chết’. Tuyệt chiêu như vậy, chắc là trông được mà không dùng được, ta đoán kỹ năng này tối đa là Thiên Cấp hạ cấp."
"Sư đệ, loại kỹ năng này còn không lên được Thiên Cấp! Chắc các ngươi cũng thấy được chiêu tuyệt sát đó của hắn, chiêu thức không có bất kỳ biến hóa nào, giống như công kích phổ thông, cứ đánh một quyền như vậy, ngươi nói ai lại đứng cho hắn đánh. Một chiêu này cũng chỉ có thể đánh đá kiểm tra, nếu thực chiến, ta có thể đùa giỡn hắn đến mức không tìm thấy nam bắc!"
"Vừa rồi thoạt nhìn đúng là bị hắn làm cho chấn động, nhưng nghe sư thúc và các sư huynh phân tích xong, ta cũng đã hiểu ra."
Mọi người càng nghĩ càng cảm thấy như vậy.
Tích lũy lực lượng toàn thân đánh ra một quyền trí mạng, kết quả bị người ta nhẹ nhàng né tránh. Trong thực chiến, loại tuyệt chiêu này là thể loại trông được mà không dùng được.
"Chả trách hắn lại dám lên đài, thì ra có tuyệt chiêu chuyên môn đối phó bài kiểm tra của chúng ta. Hừ, dân binh chính là dân binh, không trải qua sự thanh tẩy của chiến tranh, đi học một số kỹ năng vô dụng."
"Nhưng sư thúc, hắn đã đạt đến tiêu chuẩn của chúng ta, ngươi xem..."
Người đàn ông áo bào tím lắc đầu: "Lúc nào cũng có người lợi dụng sơ hở, nhưng điểm chuẩn là do chưởng môn đề ra, nếu không nhận sẽ bị người khác nói Tiên Cực Môn chúng ta bất công."
"Haizz, thật sự bị hắn chui vào sơ hở này!"
"Này tiểu tử, không cần đánh nữa, ngươi đã hợp cách, hiện tại ngươi đã là đệ tử ngoại môn của Tiên Cực Môn chúng ta." Dứt lời, người đàn ông áo bào tím không thèm liếc nhìn Lục Thần cái nào, chờ các đồ đệ thu hồi đá kiểm tra, hắn ta dẫn cả đám trở về Tiên Cực Sơn.
Trước khi đi, người đàn ông áo bào tím để lại một câu nói.
"Đệ tử Tiên Cực Môn phải ra chiến trường, tuy tuyệt chiêu kia của ngươi có sát thương cao, nhưng không dùng được, dùng phương pháp đầu cơ trục lợi này tiến vào Tiên Cực Môn, cuối cùng cũng chỉ gieo gió gặt bão! Tự giải quyết cho tốt đi!"
"Tự ngươi trở về đưa tin cho Tiên Môn."
Cuối cùng Lục Thần cũng thở phào một hơi, dù sao hắn cũng đã tiến vào Tiên Môn.
Nhưng tên kia nói cái gì mà "tuyệt chiêu" hay không "tuyệt chiêu", ta dùng kỹ năng khi nào?
Đám người kia đều đi theo nam nhân áo bào tím, chỉ còn lại một mình Lục Thần.
Mấy câu nói của người đàn ông áo bào tím khiến mọi người có nhận thức mới với "tuyệt chiêu" của Lục Thần, nên bọn họ cũng không chấn động như trước.
"Thì ra là đầu cơ trục lợi vào Tiên Cực Môn."
"Ý nghĩ này thật ra không tệ, đi Thư Điếm tìm xem có công pháp tương tự hay không."
"Chiêu thức hơi ngu xuẩn một chút, nhưng đánh ra sát thương là được, đi, đi dạo Thư Điếm."
Khán giả xung quanh lập tức giải tán, chỉ có tiểu ca đưa đồ ăn còn ở lại, bước nhanh đến trước mặt Lục Thần.
"Ca, đừng để ý đến bọn họ, bọn họ biết cái gì!" Tiểu ca đưa đồ ăn thần bí nói: "Cái này gọi là kế hoạch! Đều là hướng về Tiên Cực Môn, chỉ cần có thể vào Tiên Cực Môn, sao lại không dùng loại công pháp này được? Đúng không ca?"
Lục Thần có cảm giác không biết nói gì.
Đó là công kích phổ thông của lão tử!
Cũng được, bọn họ thích nói như thế nào thì nói thế đó đi, dù sao mục đích Lục Thần đi tới Tiên Cực Môn là đi đánh phó bản, đổi công pháp.
"Ca, sau này ngươi đã là người của Tiên Cực Môn, nếu có đồ vật gì tốt muốn bán ra thì nhớ nói cho ta biết một tiếng. Ta ở bên ngoài mười ba năm, đến bây giờ vẫn chưa tiến vào môn phái, ta..."
Lục Thần cười vỗ vai của hắn ta: "Đừng nản chí, nếu ta có nhu cầu đổi đồ sẽ tới tìm ngươi."
"Tốt, cảm ơn ca! Ngươi nhanh đi về đi, hình như bọn họ không thích ngươi lắm, cũng không dẫn ngươi đi cùng. Ngươi đi thẳng theo con đường này, trước tiên báo cáo ở nơi đưa tin, sau này sẽ có thể ở lại Tiên Cực Sơn."
Lục Thần gật đầu: "Tốt, vậy sau này gặp lại."
...
Lục Thần đi dọc theo đường núi, không lâu sau đã nhìn thấy một số kiến trúc, cũng không ai ngăn hắn lại, hắn liền đi đưa tin, đăng ký, nhận vật tư tân thủ.
Lục Thần còn muốn đi lên, nhưng lại bị quan vật tư gọi lại: "Tiểu tử, đừng đi lên, đệ tử ngoại môn không thể tiến vào trong núi, trước tiên đi tới khu dừng chân để nhận chỗ ở của mình, ngày mai qua đây làm nhiệm vụ hằng ngày."
Lục Thần liền xoay người đi tới khu dừng chân.
Tiên Cực Sơn chiếm diện tích cực lớn, ngay cả đệ tử ngoại môn như Lục Thần cũng có một căn nhà gỗ riêng cho mình, cái này tốt hơn Lưu Vong Thành nhiều.
Đồ trang trí trong phòng Lục Thần cực kỳ đơn giản, một giường lớn, một tủ treo quần áo, một bàn một ghế.
Mở bọc đồ của người mới ra, bên trong có đệm chăn, chén đũa, hai chậu nước, ba bộ trường bào làm từ vải thô màu xám.
Nhìn một cái liền biết loại trang phục này do may vá sư cấp thấp làm, không có bất kỳ thuộc tính nào. Thế nhưng người trong Tiên Cực Môn mặc trang phục thống nhất của môn phái, chỉ có người ra ngoài thời gian dài mới được mặc trang phục của mình.
Trong bọc còn có một tấm lệnh bài, là mộc bài đệ tử Tiên Cực Môn, Lục Thần thấy có đệ tử treo nó bên hông.
"Cái này chắc là CMND!" Lục Thần nhìn mộc bài của mình nhiều lần, trên đó viết hai chữ "ngoại môn".
Ngoại trừ cái đó ra, trong bọc còn có một tấm bản đồ và một quyển sách nhỏ.
【 Nhận được bản đồ Tiên Cực Sơn, đồng bộ vào bản đồ cá nhân. 】
Tác dụng của hệ thống trong Tứ Trọng Thiên càng ngày càng nhỏ, cũng may chức năng bản đồ vẫn còn sử dụng được, hệ thống nhanh chóng nhập bản đồ Tiên Cực Sơn vào trong bản đồ cá nhân.
Phóng lớn bản đồ, ngoại trừ một số kiến trúc ra, Lục Thần phát hiện trên bản đồ còn ký hiệu đại khái vị trí của 50 phó bản.
Mỗi phó bản đều được đánh số, đồng thời việc tiến vào mỗi phó bản cũng hạn chế.
Tiến vào phó bản không yêu cầu thân phận, trên lý thuyết đệ tử ngoại môn có thể tiến vào bất kỳ phó bản nào. Có điều mỗi phó bản cần phải giao nộp lượng cống hiến môn phái khác nhau, từ số 41 đến số 50 cần 1 điểm cống hiến môn phái, 31 - 40 cần 2 điểm, cứ thế suy ra.