Editor: Linh Tống
Ở trong núi còn có một nơi đổi trân bảo, Lục Thần đoán các loại đạo cụ hiếm có như rút ra thuộc tính đều được đổi ở nơi đó.
Bên trong sách nhỏ ghi chép môn quy của Tiên Cực Môn, nơi đây cho phép tranh đấu, cho phép luận võ, nhưng mỗi người đều phải tích cực cống hiến cho việc xây dựng môn phái.
Còn có một môn quy đặc biệt, cấm yêu đương trong môn phái...
"Cấm yêu đương là cái quỷ gì!" Lục Thần lắc đầu.
Điều trọng yếu nhất trong Tiên Cực Môn vẫn là tăng thực lực của đệ tử, bổ sung máu mới cho tiên quân, vì vậy phần lớn số trang trong sách nhỏ đều đề cập tới yêu cầu tu luyện.
Tuy Tiên Cực Môn không can thiệp vào việc sắp xếp tu luyện của mỗi đệ tử, thế nhưng thời gian tu luyện mỗi ngày của mỗi đệ tử không được ít hơn 8 giờ! Phương thức tu luyện bao gồm lý thuyết trên lớp, thí luyện diễn võ đài, xông phó bản, tu luyện linh lực ở khu linh lực. Những khu vực này đều có "hệ thống quẹt thẻ", thời gian tu luyện của mỗi người đều được yêu cầu nghiêm khắc.
Mỗi ngày đệ tử ngoại môn ít nhất cần hoàn thành một "nhiệm vụ hằng ngày", cũng chính là làm đủ loại việc vặt. Đây là phương pháp kiếm cống hiến môn phái ổn định nhất.
Ngoại trừ cái đó ra, trong môn phái định kỳ tổ chức đủ loại thi đấu, bao gồm thi đấu trong nội bộ môn phái, ngoài ra còn có thi đấu hữu nghị giữa các môn phái. Sau khi thắng lợi sẽ được thưởng không ít cống hiến môn phái, thi đấu nội bộ thường thưởng ít, nhưng phần thưởng khi đại diện Tiên Cực Môn thi đấu với các môn phái bình thường đều vô cùng phong phú.
Mà khâu trọng yếu nhất, tất nhiên vẫn là tuyển chọn tiên quân.
【 Tuyển chọn tiên quân tổ chức ba tháng một lần, từ ngày hôm nay, quy tắc tuyển chọn tiên quân sẽ có điều chỉnh, phương thức chọn lựa thay đổi từ Tiên Môn ta tuyển chọn, đệ tử do Tiên Môn ta đề cử nội bộ phải lựa chọn chiến đấu với tiền bối tiên quân, sau khi thắng lợi sẽ có thể vào tiên quân. 】
Lục Thần khẽ nhíu mày, trước đó nghe nói gần đây Tiên Cực Môn chọn người khắt khe hơn trước, có lẽ do quy tắc tuyển chọn này được sửa lại.
Ý tứ đại khái của Chưởng môn là: Được thôi, các ngươi cảm thấy ta chọn người không được, vậy các ngươi tự chọn.
"Chưởng môn Tiên Cực Môn cũng là một người tính tình nóng nảy." Lục Thần mỉm cười.
Sau khi hiểu rõ sơ lược về Tiên Cực Môn, Lục Thần rửa mặt lên giường.
Bóng đêm bao trùm, Lục Thần nằm trên giường gỗ, nhìn qua cửa sổ gỗ được chống lên, ngắm nhìn ánh trăng ngoài cửa sổ.
"Thật không ngờ, ta lại tu tiên... Cảm giác này cũng giống như thật sự tiến vào môn phái tu tiên... Nhưng chắc tu tiên ở nơi này không giống như những gì ta thấy trên TV trước đây."
Có phó bản, có rút ra thuộc tính, có sát thương, có bạo kích, có debuff cùng buff, có chín nghề nghiệp lớn... Đúng là tu tiên ở Cửu Thiên rất khác so với những gì trước đây Lục Thần biết về tu tiên.
"Rút ra thuộc tính ở Tứ Trọng Thiên chắc không chỉ giới hạn ở 100 điểm, vậy ta cũng không cần gấp gáp đến Ngũ Trọng Thiên, cứ xoát đầy thuộc tính rồi đi... Tiện thể rút ra Thái Toa, không biết sử dụng Thái Toa ở hiện thực sẽ có cảm giác như thế nào."
"Sổ tay đệ tử đã nói, ngủ lại bảy ngày đầu không cần tiêu hao cống hiến môn phái, sau này mỗi ngày cần tiêu hao 1 điểm cống hiến môn phái, cho nên chắc chắn phải nhanh làm quen với Tiên Cực Môn trong bảy ngày này."
Tới Tứ Trọng Thiên được một tuần, tuy Lục Thần vẫn chưa thể hiểu rõ Tứ Trọng Thiên, hắn chỉ thấy được một góc băng sơn của Tứ Trọng Thiên, nhưng hắn đã bắt đầu dần đi vào quỹ đạo.
Mỗi lần đến một Trọng Thiên Vực mới đều là một lần mạo hiểm hoàn toàn mới, đều cần hắn tự đi thăm dò, Lục Thần rất thích cảm giác này.
Cuộc đời tu tiên của mình đã chính thức bắt đầu, Lục Thần hơi kích động.
"Mộc Huyền, người trong núi, trước đây các ngươi cũng từng qua mấy tầng này, hiện tại ta vừa tiến vào môn phái tu tiên, các ngươi cũng đã từng là Tán Tiên. Trước đây ta không có khái niệm về đẳng cấp tu tiên, bây giờ biết một ít, kết quả lại không tìm được các ngươi..."
Trong lúc mơ màng, Lục Thần thầm nguyện cầu.
Chắc chắn gây sự mỗi ngày không phải ý của ta, ta cũng muốn nghỉ ngơi một chút. Từ hôm nay trở đi, chắc Lục Thần ta sẽ không gây sự, không ra mặt, chỉ làm một đệ tử ngoại môn phổ thông, xoát phó bản, đổi lấy đồ đạc, làm một số nhiệm vụ, làm một học tra an nhàn nhẹ nhàng là được! Ta là một người tốt không tranh quyền thế như vậy đó...
Phù hộ phù hộ, để nguyện vọng của ta chắc chắn phải được thực hiện!
Khi Lục Thần vừa muốn ngủ, cửa phòng của hắn bị người ta một cước đạp ra!
"Ngươi chính là người một quyền 3100 vạn? Tiểu tử, chúng ta khổ cực huấn luyện mỗi ngày, tiêu tốn rất nhiều tài lực mới có thể tiến vào Tiên Cực Môn, ngươi lại dùng loại thủ đoạn đầu cơ trục lợi này để trà trộn vào?"
"Còn 3100 vạn? Cái loại kỹ năng có hoa không quả này mà ngươi cũng có mặt mũi dùng?"
"Tiểu tử, sau này ngươi phải giúp chúng ta làm nhiệm vụ hằng ngày, bằng không mỗi ngày chúng ta đánh ngươi đến cha mẹ của ngươi cũng không nhận ra!"
Lục Thần hơi mở mắt ra, ở ngoài cửa có mười mấy người hung thần ác sát, có cảm giác bọn họ sắp xông vào đánh mình một trận tơi bời.
Lục Thần cau mày, không ngừng lắc đầu.
Nguyện vọng của lão tử tan biến quá nhanh!
Trọng thương mới khỏi, bắt đầu từ Nhị Trọng Thiên, Lục Thần đánh thẳng một đường đến Tứ Trọng Thiên. Lục Thần thật sự định yên tĩnh một lúc, trải qua một đoạn thời gian thanh nhàn.
Nhưng hiện thực luôn tàn khốc như thế, hắn không muốn gây rối, nhưng phiền phức lại tìm tới hắn.
Mười mấy đệ tử ngoại môn, cũng không biết nghe nói quá trình Lục Thần khảo nghiệm từ đâu, rất không hài lòng với việc hắn đầu cơ trục lợi để tiến vào Tiên Môn.
Lục Thần ngồi dậy, cau mày nhìn mười mấy người này: "Ta nói các ngươi thật sự là tinh thần trọng nghĩa tăng cao, hay là đang nghĩ đến việc tìm một người mới giúp các ngươi làm việc ?"
"Tiểu tử, không gọi cả tiếng sư huynh, ta thấy ngươi thật sự rất phách lối."
"Nhìn dáng vẻ cà lơ phất phơ này của ngươi, vừa nhìn đã biết là một kẻ cứng đầu."