Editor: Linh Tống
"Duy Ngã Độc Cuồng tiến vào tiên quân thì ta không có ý kiến, thế nhưng nếu nói phải vào Ám Bộ ngươi thì ta lại không đồng ý, Xạ Bộ chúng ta sợ quân địch áp sát nhất, để Duy Ngã Độc Cuồng tới Xạ Bộ chúng ta mới là sắp xếp có ý nghĩa chiến lược hơn. Chỉ cần có hắn ở đây, tỷ lệ sống sót của Xạ Bộ chúng ta sẽ tăng lên rất nhiều."
"Dựa theo lời ngươi nói, để cho Duy Ngã Độc Cuồng đi Y Bộ, Pháp Bộ chẳng phải cũng có ý nghĩa chiến lược sao? Thép tốt cần ở trên lưỡi đao, không phải để cất giấu ở phía sau. Tới Tập Bộ chúng ta đi, Tập Bộ chúng ta có ít người, thế nhưng tác dụng cực kỳ có ích, bình thường có thể đưa đến tác dụng xoay chuyển càn khôn đối với cục diện chiến đấu, rất phù hợp với công kích bùng nổ của Duy Ngã Độc Cuồng."
Đám người này lại cãi vã.
Đúng lúc này, Lục Thần lên tiếng.
"Hiện tại ta không đi đâu cả, đang ở Tiên Cực Môn!"
Mọi người quay đầu nhìn về phía thiếu niên đứng ở cửa.
"Ngươi chính là Duy Ngã Độc Cuồng?"
Lục Thần gật đầu: "Không sai, đại Thiên Tướng Viễn Chinh nói để cho ta tự quyết định, kết quả các ngươi lại chạy tới tạo áp lực cho Tiên Cực Môn?"
Trung Thiên Tướng Ám Bộ Tàng Đao đã đi tới, quan sát Lục Thần một chút: "Quả nhiên đủ điên cuồng, dám nói chuyện như thế với chúng ta."
"Duy Ngã Độc Cuồng, không phải chúng ta làm trái ý đại Thiên Tướng. Đại Thiên Tướng hy vọng ngươi lại trưởng thành thêm một khoảng thời gian, nhưng có chỗ nào có thể tôi luyện con người hơn tiên quân? Với thực lực của ngươi, sớm đã đủ tiến vào tiên quân, cần gì lãng phí thời gian ở chỗ này?"
"Đó là chuyện của ta, không nhọc trung Thiên Tướng quan tâm." Lục Thần không cho đối phương một chút mặt mũi nào.
"Duy Ngã Độc Cuồng, ngươi cũng đã biết tất cả môn phái đều phục vụ tiên quân? Mỗi người chỉ cần thực lực vừa đủ thì chắc chắn phải gia nhập vào tiên quân!" Một gã Bán Thú Nhân khác giọng điệu không thân thiện nói.
"Chúng ta tới mời là vì coi trọng thực lực của ngươi, thế nhưng nếu ngươi vì ỷ tài mà phóng túng, chúng ta cũng có thể trực tiếp dùng quân quy của tiên quân để cưỡng ép đưa ngươi đi!"
Lục Thần cũng là một người tính khí nóng nảy. Người khác dùng lời hay ý đẹp mời hắn hỗ trợ, có lẽ hắn sẽ ra tay, nhưng nếu mạnh bạo như vậy, Lục Thần sẽ không thỏa hiệp.
Ngay cả Tiên Tôn, A Tu La cũng không thể thay đổi ý nghĩ của hắn, chứ đừng nói là tiên quân!
Lục Thần hừ lạnh một tiếng: Quân quy? Ta là người của tiên quân các ngươi hay sao mà nói quân quy với ta?"
"Duy Ngã Độc Cuồng, ngươi không nên không biết tốt xấu, nếu không phải nhờ tiên quân chúng ta, ngươi cảm thấy ngươi có thể sống trong nhung lụa tu luyện ở chỗ này sao?"
"Thật xin lỗi, dù không có quân đồng minh, ta muốn đi đâu thì cũng sẽ đi đó!" Lục Thần không yếu thế chút nào.
"Ngươi! Tốt, đừng tưởng rằng đại Thiên Tướng coi trọng ngươi, ngươi có thể vô pháp vô thiên như vậy! Ta cho ngươi biết, tiên quân không do ai độc đoán, dù là đại Thiên Tướng cũng cần thương nghị với những Thiên Tướng còn lại!"
"Hiện tại Bát Bộ chúng ta đều ở chỗ này, còn không trị được kẻ cứng đầu như ngươi sao!"
"Người đâu, bắt lại người này cho ta!"
Một đám tiên quân ở phía sau nhìn Lục Thần một chút, hơi không dám ra tay.
Nam Thiên thấy giọng điệu của đám tiên quân không thân thiện, bầu không khí giữa hai bên vô cùng khẩn trương thì vội vàng kéo Lục Thần lại: "Lão đệ, trước tiên ngươi đừng kích động, để ta lại nói với bọn họ một chút."
Tính khí của Lục Thần cũng nóng lên: "Nam Thiên, không cần phải nói với bọn họ cái gì hết, tiên quân như thế này thì lão tử không đi!"
"Đừng đừng đừng, chẳng lẽ ngươi muốn là kẻ địch với đồng tộc sao!" Nam Thiên vội la lên: "Sớm biết như vậy, ta, ta thật sự không nên gọi ngươi tới."
"Đừng nói nhảm, ngang nhiên chống lại tiên quân, bắt lại người này cho ta!" Trung Thiên Tướng Bán Thú Nhân suy nghĩ một chút, lại bổ sung: "Nếu hắn dám phản kháng, Tiên Cực Môn cùng tội!"
Được lắm, trung Thiên Tướng được lắm!
Lục Thần nhìn chằm chằm người nọ.
Lục Thần cũng không ngờ, đi thương điếm hối đoái một chuyến lại khiến mình ngồi trong xe tù.
Bản thân hắn không sợ tiên quân, nhưng Tiên Cực Môn thì không giống vậy, đây là tất cả tâm huyết của Nam Thiên, nơi đây cũng có rất nhiều người hắn quen biết.
Nếu thật sự ra tay, trừ khi hắn diệt sạch tiên quân, nếu không hậu hoạn vô cùng.
Cuối cùng, Lục Thần lựa chọn bị bắt.
Nhìn thấy dáng vẻ luống cuống tay chân của Nam Thiên, Lục Thần mỉm cười với hắn ta: "Không có chuyện gì, bọn họ sẽ không làm gì ta." Nói xong, Lục Thần xích lại gần bên tai Nam Thiên, lặng lẽ nói: "Cùng lắm thì ta giả vờ gia nhập bọn họ là được."
Những lời này cho Nam Thiên ăn một viên thuốc an thần, tuy tiên quân ngang ngược, nhưng xét cho cùng cũng chỉ vì ép buộc Lục Thần gia nhập tiên quân mà thôi, sẽ không nguy hiểm đến tính mạng.
"Ta đi tìm đại Thiên Tướng Viễn Chinh!" Nam Thiên nói.
Lục Thần gật đầu.
Rất nhanh, Lục Thần bị đặt lên xe tù, xe tù của hắn được cố định sau một con Phi Long cực lớn, trên xe tù bố trí trận pháp đặc thù, hạn chế kỹ năng của tù nhân trong xe tù.
Không lâu sau, Lục Thần rời đi theo Bát Bộ tiên quân.
"Mẹ nó, khi nào mới có thể đi đổi quyển trục rút ra!" Lục Thần ngồi trong xe tù, lắc đầu thở dài.
…
Khi đám người Cô Phi chạy tới sảnh tiếp khách, đám người Lục Thần đã đi rồi.
"Cái gì, tiên quân lại cưỡng ép dẫn Độc Cuồng đi!"
Nam Thiên lắc đầu: "Ta cũng không có biện pháp ngăn cản, dù sao môn phái đều là thuộc hạ của tiên quân... Lúc đó bọn họ nói nếu Duy Ngã Độc Cuồng dám phản kháng thì sẽ xử trí Tiên Cực Môn, cho nên hắn đã đi cùng bọn họ."
"Việc này thật là quá đáng!"
"Thật ra người bình thường đủ thực lực nhất định đều sẽ tranh nhau vào tiên quân, điều này cũng khiến tiên quân cảm thấy vô cùng ưu việt, lần này đụng phải Độc Cuồng lão đệ, bọn họ tạm thời khó có thể tiếp thu, nên dùng sức mạnh dẫn đi." Nam Thiên nói rằng: "Còn vài người các ngươi, bên tiên quân cho một thời gian, trong vòng một năm các ngươi phải đến tiên quân báo danh!"
"Độc Cuồng huynh đệ cũng không nói không đi tiên quân, bọn họ gấp gáp như vậy sao!"