Editor: Linh Tống
Hắc Nhiễm lắc đầu: "Chưởng môn, vậy bây giờ chúng ta làm sao bây giờ?"
"Ta tìm các ngươi tới, chính là để các ngươi đi tìm đại Thiên Tướng Viễn Chinh. Ta chỉ sợ tính xấu kia của Độc Cuồng lão đệ, đến tiên quân rồi mà vẫn không chịu thỏa hiệp, chuyện này chỉ có đại Thiên Tướng có thể xử lý."
"Tốt, chúng ta lập tức lên đường!"
…
Theo tiên quân một đường bay đi, từ đằng xa, Lục Thần đã nhìn thấy một tòa cứ điểm cực lớn ở phía trước.
Cứ điểm nằm chen giữa hai ngọn núi cao, phía sau có bốn cửa vào, phía trước có xây một bức tường phòng ngự màu đen vừa dày vừa nặng, nghe nói chế tạo từ Hắc Huyền Thiết, không thể phá vỡ.
Nơi này chính là phân bộ phía nam của tiên quân, cứ điểm Hắc Huyền.
Sau khi trở lại cứ điểm, trung Thiên Tướng Bát Bộ nhìn Lục Thần: "Duy Ngã Độc Cuồng, chỉ cần ngươi bằng lòng gia nhập tiên quân, chúng ta lập tức thả ngươi ra, hơn nữa còn ủy thác nhiệm vụ quan trọng cho ngươi!"
Lục Thần tựa ở bên cạnh xe tù, vẻ mặt không quan tâm: "Nơi đây thật thoải mái, ta chưa muốn ra."
"Ngươi! Ngươi đúng là ngu xuẩn mất khôn! Được, thích ngồi trong đó đúng không, người đâu, nhốt người này vào phòng tử tù!"
"Cho ngươi bảy ngày, nghĩ rõ ràng cho tốt, nếu ngươi còn không chịu thỏa hiệp, không làm việc cho ta, dù cưỡng ép giữ lại cũng không có tác dụng!"
Lục Thần bị một đội tiên quân dẫn xuống đất, sau khi liên tiếp đi xuống ba tầng, hắn bị đẩy vào một phòng giam đen như mực.
Trận pháp xung quanh phòng giam rất mạnh, là trận pháp hộ sơn Thiên Cấp!
Dù sao cũng là phòng giam của tiên quân, không biết bao nhiêu cao thủ bị nhốt ở chỗ này, trận pháp không mạnh căn bản là không quản được.
Lục Thần lắc đầu, tìm một xó xỉnh ngồi xuống.
"Sớm nói không thể quá nổi danh... Cái này cũng quá củ chuối, đột nhiên trở thành tù nhân."
"Nhân tộc?" Đột nhiên có một giọng nói vang lên trong bóng tối làm Lục Thần sợ hết hồn.
"Con bà nó, ai vậy?" Tập trung nhìn lại, Lục Thần nhìn thấy một quái vật ăn mặc lam lũ ngồi đối diện hắn.
"Thiên Ma tộc?"
"Thiên Ma? Những sinh vật huyết mạch không thuần đó, sao có thể đánh đồng với Ma tộc ta? Tiểu tử ngươi đang sỉ nhục ta sao!" Đối diện vang lên những tiếng xiềng xích lách cách, hình như đối phương đang rất tức giận.
Cũng may có xiềng xích khóa lại, nếu không... Có khi tên kia sẽ xông tới.
"Đừng kích động, ta cũng không biết ngươi, sao biết ngươi là chủng tộc gì." Lục Thần tựa vào tường, không lo lắng nói.
"Lại nói ngươi là Ma tộc? Ta thật sự chưa nghe đến chủng tộc này."
"Tiểu tử vắt mũi chưa sạch như ngươi mới bao lớn, tất nhiên chưa từng nghe qua tên tuổi của Ma tộc! Chúng ta là Ma tộc thuần khiết nhất, bẩm sinh sở hữu Ma uy, sinh vật hèn mọn như Nhân tộc các ngươi sao so bì được."
Lục Thần khinh thường nói: "Ngươi mạnh như vậy, nhưng chẳng phải cũng bị nhốt ở chỗ này hay sao?"
"Nếu không phải ta có thương tích trên người, Tứ Hải Viễn Chinh có thể bắt được ta sao? Dù là vậy, có lẽ Tứ Hải Viễn Chinh cũng không tốt hơn ta, hiện tại không biết đang dưỡng thương ở đâu!"
Lục Thần kinh ngạc nhìn về phía bóng đen ở đối diện, Tứ Hải Viễn Chinh bị đả thương khi đánh một trận với người này? Thật ra hắn ta nói đúng, đến bây giờ Tứ Hải Viễn Chinh vẫn không thể hoàn toàn khôi phục, có thể thấy được trước đây hắn ta bị thương không nhẹ.
"Chờ thương thế của ta tốt rồi, ta sẽ san bằng chỗ này thành bình địa!"
Lục Thần cau mày nhìn tên kia, giọng điệu thật không nhỏ, nhìn thương thế bây giờ của hắn ta, lại không có đan dược, không biết lúc nào mới có thể khỏi hẳn.
Lại nói, Lục Thần cũng không có địch với người này ý, có lẽ vì hắn cũng sở hữu Ma uy, cũng coi như nửa ma!
"Này, vì sao ta không gặp được Ma tộc các ngươi ở Tam Trọng Thiên?" Lục Thần hỏi.
"Tam Trọng Thiên? Ngươi đang nói đùa gì vậy, Ma tộc chúng ta đều trực tiếp tiến vào Cửu Thiên từ Tứ Trọng Thiên, chỉ có chủng tộc cấp thấp như Nhân tộc các ngươi mới cần chậm rãi bò lên từ Nhất Trọng Thiên."
"Mẹ nó, cái này hơi quá đáng, trực tiếp bắt đầu từ Tứ Trọng Thiên? Vậy trong hiện thực có phải các ngươi rất mạnh hay không?"
"Đương nhiên rồi!" Trong giọng nói của tù nhân Ma tộc mang theo vẻ tự hào khó che giấu: "Bất kỳ Ma tộc nào trong số chúng ta cũng là sự tồn tại cấp hủy diệt ở trong mắt các ngươi!"
"Vậy các ngươi còn vào Cửu Thiên làm cái gì?"
"Ngươi lại còn không biết tại sao phải vào Cửu Thiên sao, chỉ có tiến vào Cửu Thiên mới có thể bảo vệ thế giới của chúng ta... Ma tộc cường thịnh trở lại cũng không thể đối kháng với Cửu Thiên!"
Lục Thần hơi híp mắt lại.
Ngay cả chủng tộc mạnh mẽ như Ma tộc mà cũng bị giam lỏng ở Cửu Thiên sao?
Mục đích của bọn họ, lẽ nào cũng chỉ vì bảo vệ thế giới của mình?
Nói vậy, bọn họ và mình có gì khác nhau!
"Ngươi muốn bảo vệ thế giới của mình, tại sao phải là địch với quân đồng minh chúng ta?"
"Nực cười, trong Cửu Thiên ngươi không chết thì ta vong, làm gì có lý do vì sao. Tiểu tử, có phải đầu óc ngươi không bình thường hay không? Nghe mấy vấn đề này của ngươi, có vẻ ngươi không giống như một tên phản đồ."
Lục Thần mỉm cười: "Có ngươi mới là người đầu óc không bình thường. Bọn họ bắt ta gia nhập tiên quân, ta không bằng lòng cho nên bị giam. Ngươi xem ngươi có xiềng xích, còn ta không có."
"Cái này, cái này còn không phải là đầu óc không bình thường sao? Mọi người đều gia nhập tiên quân của chủng tộc mình, còn ngươi lại không chịu gia nhập?"
Lục Thần không cãi lại được.
Nhưng nói chuyện phiếm với người này giúp cho Lục Thần lấy được một vài tin tức quan trọng.
Thứ nhất, người này có liên quan tới việc Tứ Hải Viễn Chinh trọng thương, rốt cuộc trong sự việc của Tứ Hải Viễn Chinh có mờ ám hay không, rất có thể sẽ moi ra được một ít tin tức từ trong miệng tên này.
Thứ hai, những chủng tộc thật sự mạnh mẽ trong Cửu Thiên không phải là những sinh vật hắn đã gặp trước đây.
Ngược lại, những chủng tộc thật sự mạnh mẽ đều là những chủng tộc hắn chưa từng thấy!
Buổi tối, Ma tộc huynh bị chộp tới tra tấn một trận, khi trở lại cả người đầy thương tích.
Người này cũng là một khúc xương cứng, cai ngục cũng không lấy được tin tức hữu dụng gì từ chỗ hắn ta.
Lời editor: Ngoài 8c hằng ngày, hôm nay muội bạo thêm 8c nha các đại thần ơiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii!!!! Cầu KP, cầu đề cử, cầu bao nuôiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii!!!