Editor: Linh Tống
"Tại sao ngươi muốn tiếp cận Viêm Ma?"
"Ta bị giam ở chung phòng giam với hắn."
"Bởi vì ngươi không chịu tham gia tiên quân Nhân tộc?" Hình như đối phương biết một chút gì đó, chắc là nghe Viêm Ma nói.
"Ừm."
Lúc này, người hành hình cũng đã thu gom xong hình cụ, hắn ta ngồi ngay ngắn ở trước mặt Lục Thần, chính thức đánh giá Lục Thần: "Cấp trên nói tạm thời không nên dùng hình với ngươi, chắc là Viêm Ma ra sức bảo vệ ngươi."
"Duy Ngã Độc Cuồng đúng không? Viêm Ma không biết thân phận của ngươi, nhưng ta biết! Ngươi miểu sát quán quân của giải đấu luận võ liên hợp của Nhân tộc các ngươi, cũng có thể xem là một người có chút thực lực."
Lục Thần cười lạnh nói: "Điều tra thật rõ."
"Đúng vậy, chúng ta không thể nào nghe lời nói của một bên của Viêm Ma, tất nhiên phải điều tra ngươi toàn diện!"
"Những gì ngươi nói với Viêm Ma, về cơ bản cũng đúng sự thật."
"Nhưng, cũng coi như ngươi không may, vài ngày trước chúng ta nếm mùi thất bại trên tay Tứ Hải Viễn Chinh, tổn thất mấy nghìn tộc nhân, ám sát Tứ Hải Viễn Chinh cũng không thành công, đây là lúc Ma tộc oán hận Nhân tộc các ngươi sâu đậm nhất, lúc này, đang cần khích lệ lòng tin của tộc nhân."
"Còn ngươi, thả ngươi ra là chuyện không thể nào xảy ra, đó là thả hổ về rừng!"
"Cũng đúng dịp ngươi lại lấy được sự đánh giá cao của Tứ Hải Viễn Chinh, nếu đưa ngươi đi xử tử trước mặt mọi người, không những có thể đả kích lòng tin của Nhân tộc, còn có thể phấn chấn sĩ khí Ma tộc ta!"
Lục Thần hơi híp mắt lại: "Ta cứu anh hùng của các ngươi, các ngươi lại đối xử với ta như vậy?"
"Cái này hả, ta chỉ có thể nói với ngươi một tiếng, cảm ơn, sau đó chính là... Xin lỗi."
"Cho nên, các ngươi muốn xử tử ta trước mặt mọi người?"
"Đúng."
"Không hành hạ ngược đãi ta? Ta thấy Nhân tộc ngày nào cũng đánh đập Viêm Ma." Lục Thần cũng không biết nói gì, đây là ngay cả thời gian đào đường hầm cũng không cho hắn.
"Ha ha ha ha, ngươi cứu Viêm Ma, chúng ta sẽ không ngược đãi ngươi, thời điểm tử hình, chắc chắn chúng ta cũng sẽ tìm một cao thủ, một kích trí mạng, không để ngươi cảm nhận được bất kỳ sự đau đớn nào."
"Con bà nó, vậy thì thật là... Cám ơn các ngươi."
"Ngày mai chúng ta sẽ mời đại nấu nướng sư tốt nhất, mời ngươi hưởng thụ một bữa cuối cùng, 8 giờ sáng sẽ hành hình. Được rồi, ngươi không cần phí tâm tư bỏ trốn. Xiềng xích của ngươi có tính chất đặc biệt là Phong Tỏa Linh Hạch, mặc kệ công pháp của ngươi là cấp bậc gì, không thể điều động linh lực từ linh hạch thì cũng vô dụng."
"Được rồi, trở về nghỉ ngơi thật tốt đi."
Lục Thần bị ép trở về.
Nhìn xiềng xích trên tay một chút, hắn thử sử dụng công pháp, thật sự không có ích gì.
"Tiểu Mao Đoàn."
Một con chuột nhỏ nhảy thẳng tới vị trí cổ tay của Lục Thần.
"Có thể ăn được không?"
Tiểu Mao đoàn ngửi ngửi xiềng xích, gật đầu với Lục Thần.
Quả nhiên không ngoài dự đoán, trên đời này không thứ gì Tiểu Mao Đoàn không thể ăn.
Một khi xiềng xích bị phá, Lục Thần tự tin có thể toàn thân trở ra.
Phòng ngự trận xung quanh nhà tù hơi phiền toái, tốt nhất nên chạy đi khi sắp bị hành hình vào ngày mai.
"Nói vậy, hôm nay ta phải nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai có thể có một trận ác chiến."
Sáng sớm hôm sau, ngoài nhà tù vang lên một trận huyên náo. Lục Thần mở mắt ra, nhìn thấy một đoàn tiên binh Ma tộc đi tới phòng giam của mình.
Đây là sắp lên pháp trường.
Quả nhiên, có người mở cửa nhà lao ra, áp giải Lục Thần đi ra: "Đi thôi."
Lục Thần bị một đám người vây vào giữa, áp giải ra khỏi địa lao.
Bên ngoài quảng trường đã đầy ắp người.
"Ngày hôm nay sẽ xử quyết Duy Ngã Độc Cuồng sao? Nghe nói danh tiếng của tên kia cực kỳ vang dội ở Nhân tộc."
"Hình như có chút thực lực, chẳng phải Tứ Hải Viễn Chinh cũng rất xem trọng hắn sao."
"Tứ Hải Viễn Chinh! Chính hắn là người khiến chúng ta liên tiếp nếm mùi thất bại! Giết Duy Ngã Độc Cuồng!"
Đây là lần đầu tiên Lục Thần trải nghiệm tình cảnh này, cái này chân thật hơn cảnh hành hình nhìn thấy trên TV nhiều.
Kiểm tra trạng thái của mình một chút, hiện tại bản thân đang ở trạng thái tốt nhất, lúc này Tiểu Mao Đoàn đang núp dưới ống tay áo của Lục Thần, có thể bắt đầu ăn bất cứ lúc nào.
Đầu tiên Lục Thần bị áp giải đến bên cạnh một cái sân, nơi đó để sẵn rượu ngon thức ăn ngon, một gã trung Thiên Tướng đang ngồi ngay ngắn ở chỗ đó.
"Duy Ngã Độc Cuồng, rượu ngon thức ăn ngon đều đã chuẩn bị xong cho ngươi, ăn bữa này liền lên đường thôi!"
"Có thể mở xiềng xích ra không? Ăn như thế rất khó chịu."
Trung Thiên Tướng mỉm cười: "Nghĩ gì thế, đương nhiên là vừa mang vừa ăn."
"Vậy ta không ăn."
Trung Thiên Tướng tự rót cho mình một chén rượu, nhấp một miếng: "Ngươi chắc chắn không ăn?"
"Không ăn." Lục Thần sợ Tiểu Mao Đoàn trong tay áo bị bọn họ phát hiện: "Các ngươi nhanh đi!"
"Hắc, thật sự ta chưa gặp ai gấp gấp trong chuyện này như thế." Trung Thiên Tướng mỉm cười: "Đừng gấp, mục đích của chúng ta không phải là giết ngươi, chúng ta muốn phấn chấn sĩ khí."
Dứt lời, trung Thiên Tướng để chén rượu xuống, lắc mình một cái đi lên đài hành hình.
"Các vị, mọi người đều biết người chúng ta phải xử quyết là ai."
"Khi nhân loại này ở Tam Trọng Thiên bị cả server phát lệnh truy nã, không có một chủng tộc nào có thể bắt được hắn! Một mình hắn đấu sáu mươi cao thủ đỉnh cấp của mười hai đại môn phái! Ở trong giải đấu liên hợp của đồng minh Nhân tộc, hắn miểu sát quán quân năm nay, danh chấn các tộc trong đồng minh Nhân tộc, được khen là Nhân tộc mạnh nhất trong thời kỳ này."
"Hắn chỉ dùng một năm rưỡi để xông ra khỏi thế giới vòng xoáy!"
"Nhân loại này rất được Tứ Hải Viễn Chinh coi trọng, được tặng cho đại Thiên Tướng lệnh! Hắn bị Bát Bộ tiên quân Nhân tộc tranh đoạt với nhau từ sớm, có thể nói là xưa nay chưa từng có!"
Lục Thần đứng bên cạnh nghe, được tên kia liệt kê ra từng chiến tích của bản thân, làm hắn cảm thấy mình thật sự rất lợi hại...
"Nhưng hắn bị chúng ta bắt được!"
Ừm, quả nhiên đây mới là trọng điểm, nói mình càng lợi hại, cuối cùng Ma tộc có thể bắt được mình càng lợi hại hơn!
"Ngày hôm nay, chúng ta sẽ xử quyết Duy Ngã Độc Cuồng ở chỗ này, khiến Tứ Hải Viễn Chinh đau đớn mất nhân tài, khiến Nhân tộc tổn thất một chiến lực mạnh mẽ!"