Editor: Linh Tống
"Giao chiến với đồng minh Nhân tộc, chúng ta nhiều lần chiến bại, thế nhưng chúng ta muốn để cho bọn họ biết, Ma tộc chúng ta chắc chắn sẽ không lui lại nửa bước!"
"Là kẻ địch của Ma tộc ta, tuyệt đối không có đường sống!"
"Máu tươi của kẻ địch lót thành con đường anh dũng có đi mà không có về của chúng ta, mà ý chí và quyết tâm của chúng ta chính là bảo vệ quê nhà phía sau tường đồng vách sắt! Chắc chắn chúng ta sẽ thế như chẻ tre, trở thành bá chủ duy nhất của Tứ Trọng Thiên!"
Dưới đài vang lên những tiếng hoan hô như sấm nổ, Lục Thần không ngờ cái chết của mình lại mang ý nghĩa trọng đại như thế.
"Áp giải hắn lên! Lần này để cho ta tự mình hành hình!"
Lục Thần bị giải lên đài hành hình.
Vị trung Thiên Tướng kia rút ra một thanh hổ đầu đao có tính chất đặc biệt từ bên hông, không cần phải nói, cái này chắc chắn là vũ khí có hiệu ứng đặc biệt công kích thân thể.
Ai, giúp một tên Ma tộc, kết quả đưa mình lên đoạn đầu đài, Lục Thần cũng rất buồn bực.
Trung Thiên Tướng Ma tộc đang làm nóng bầu không khí. Hắn ta giống như một DJ, vung vẩy hổ đầu đao, đi tới đi lui trên đài, yêu cầu mọi người ở dưới đài cùng chuyển động với hắn ta.
Đúng như lời hắn ta nói, mục đích của bọn họ không phải giết Lục Thần, mà là chấn chỉnh sĩ khí, tất nhiên không thể thiếu những nghi thức này.
Lúc này, Tiểu Mao Đoàn đã lặng lẽ gặm ăn xiềng xích trên cổ tay Lục Thần, một khi mở khóa chính là lúc Lục Thần bùng nổ.
"Giết hắn đi! Giương Ma uy ta!"
"Khiến Tứ Hải Viễn Chinh biết sự lợi hại của chúng ta!"
"Giết!"
Lục Thần thấp giọng nói: "Tiểu Mao Đoàn, nhanh lên một chút!"
Cạch một tiếng, Lục Thần cảm thấy xiềng xích ở chỗ cổ tay buông lỏng ra!
Rất tốt, làm xong!
Ma tộc Trung Thiên Tướng một lần nữa đứng phía sau Lục Thần, giơ hổ đầu đao thật lên cao, gầm lên một tiếng: "Giết!"
Nhưng khi Lục Thần đang chuẩn bị bùng nổ, đột nhiên một luồng sương mù màu đen từ đằng xa bắn nhanh về phía Lục Thần.
Chỉ trong nháy mắt, Lục Thần bị luồng sương mù màu đen kia cuốn lên, ngã sang một bên.
Hắc Vụ dần ngưng tụ thành thực thể, Lục Thần tập trung nhìn, chính là Viêm Ma!
"Viêm Ma, ngươi muốn làm gì!"
"Cuồng Đao, ngươi không thể giết hắn!" Viêm Ma che chở trước người Lục Thần: "Ta đã nói với các ngươi vô số lần, hắn là bạn của Viêm Ma ta, ai cũng không thể đụng vào!"
Dưới đài lập tức rối loạn một trận.
"Đó không phải là Viêm Ma vừa mới lập được chút chiến công hay sao? Hắn, hắn đang làm gì?"
"Sao hắn lại là bằng hữu với Nhân tộc? Viêm Ma, ngươi biết ngươi đang nói cái gì không! Sao Nhân tộc có thể là bằng hữu của chúng ta!"
"Viêm Ma, ngươi đang làm trái với quân quy! Lẽ nào ngươi muốn phản bội Ma tộc?"
Viêm Ma lại không chịu di chuyển nửa bước, hắn ta quay đầu nhìn Lục Thần đang tỏ vẻ ngơ ngác một chút: "Huynh đệ, xin lỗi, để ngươi chịu ủy khuất."
"Nhưng ngươi yên tâm, dù phải liều cái mạng này, Viêm Ma ta cũng sẽ bảo vệ cho sự an toàn của ngươi!"
Viêm Ma nhìn xuống dưới đài: "Các ngươi chỉ biết là Bát Bộ tiên quân Nhân tộc chiêu mộ Duy Ngã Độc Cuồng, nhưng các ngươi có biết, hắn không đồng ý với một lời đề nghị nào hết không? Căn bản hắn cũng không phải là người của tiên quân Nhân tộc!"
"Trong đại lao Nhân tộc, hắn chia thức ăn của mình cho ta, để ta có thể khôi phục một phần thể lực, nếu không phải nhờ hắn, căn bản ta cũng không thể trốn ra được!"
"Hắn nói hắn không muốn xâm lược những thế giới khác, chúng ta còn ước hẹn nếu tương lai có cơ hội thì sẽ tới du ngoạn thế giới Ma tộc của chúng ta. Hắn nói hắn không muốn nghe lệnh của cấp trên, hắn muốn làm việc mà hắn cho là đúng!"
"Nhưng chúng ta đều không thể cãi lại ý chí của Cửu Thiên, vận mệnh bắt chúng ta không thể không làm kẻ địch, nhưng đó cũng không phải là hiện tại!"
Trung Thiên Tướng hơi híp mắt lại nhìn Viêm Ma: "Viêm Ma, đừng tưởng rằng ngươi lập chiến công thì có thể tùy ý làm bậy. Hắn là Nhân tộc, mặc kệ hắn có phải tiên quân hay không, dù hắn làm gì cũng không sửa đổi được sự thật này! Ngươi cũng nói, tương lai các ngươi vẫn có thể là địch, chúng ta chắc chắn không thể giữ lại người như thế."
"Nếu ngươi lại ngăn cản ta hành hình, đừng trách ta coi ngươi là kẻ phản bội!"
Viêm Ma mỉm cười, "Kẻ phản bội? Ta nguyện ý vào sinh ra tử để bảo vệ quê nhà, thế nhưng ta không muốn làm việc vi phạm bản tâm!"
"Hắn là bằng hữu của Viêm Ma ta, nếu ta đã đảm bảo sự an toàn của hắn, vậy tất nhiên sẽ thề sống chết bảo vệ. Nếu làm như vậy khiến ta mang danh kẻ phản bội, Viêm Ma ta cũng không oán không hối!"
"Viêm Ma, ngươi đang phản bội đồng tộc!"
"Ta chỉ muốn giống như Duy Ngã Độc Cuồng, làm bản thân một lần!"
"Tốt, ngươi đã không nghe lời khuyên, vậy cũng trách ta! Người đâu, đánh chết tên phản tặc này!"
Viêm Ma lập tức rút ra hai thanh loan đao màu đen, hắn ta đi về phía sau một bước, tới gần Lục Thần: "Tiểu tử, có cơ hội thì ngươi hãy bỏ chạy, không cần lo cho ta!"
"Viêm Ma lão ca, thương thế của ngươi vẫn chưa hoàn toàn khôi phục đâu."
"Nếu ta đã tới thì cũng sẽ không nghĩ đến việc còn sống trở về! Cuồng lão đệ, tuy chúng ta chỉ ở chung trong nhà lao trong mấy ngày ngắn ngủi, nhưng ngươi lại khiến ta nhìn đời với cặp mắt khác xưa. Một câu chỉ muốn làm bản thân rất hay, tuy chỉ là một câu nói, nhưng có bao nhiêu người có thể làm được?"
"Chỉ là có một việc ngươi phải đồng ý với ta, nếu có một ngày ngươi gia nhập tiên quân Nhân tộc, đừng làm khó Ma tộc ta..."
Lục Thần lập tức ngây ngẩn cả người.
Cửu Trọng Thiên Vực, mỗi Trọng Thiên là một tầng trời khác nhau.
Lúc này mới đến Tứ Trọng Thiên mà đã là chín tộc hỗn chiến, mạng người như cỏ rác.
Đây là trò chơi sao? Ít nhất đã không phải là võng du truyền thống về mặt ý nghĩa nữa.
Ở trong dòng thác này, vẫn còn có thể gặp được người như Viêm Ma.
Bọn họ đứng trên lập trường khác nhau, lại trở thành sinh tử chi giao vì bằng hữu cướp pháp trường.
"Tru diệt phản tặc!"
Rất nhiều tiên quân xông lên từ dưới đài, một lượng lớn kỹ năng đánh về phía Viêm Ma.
Có thể phục kích Tứ Hải Viễn Chinh, đồng thời đánh hắn ta trọng thương, chắc chắn thực lực của Viêm Ma rất mạnh.