Editor: Linh Tống
"Cuồng thúc thúc, đừng đánh cược! Một chiêu kia của Thánh Chiến Ma Tôn quá kinh khủng, bây giờ ngươi căn bản không đỡ được." Devine đau lòng nhìn Lục Thần.
Lục Thần xoay người đi tới, lấy ra Hắc Ám Chư Thần Chi Nhãn từ balo, "Devine, lần này tới vội vàng, Cuồng thúc thúc cũng không còn thứ gì cho ngươi, tuy phẩm chất của pháp bảo này chỉ là ám kim, thế nhưng dùng rất tốt, thúc thúc tặng cho ngươi."
"Cuồng thúc thúc..."
"Nhớ kỹ, kỹ năng là chết, người là sống, sau này ngươi chắc chắn sẽ mạnh hơn phụ thân ngươi!"
Devine đau lòng rơi nước mắt, "Cuồng thúc thúc, ngươi, ngươi nhất định phải đi sao?"
Lục Thần mỉm cười, "Không phải phụ thân ngươi đã dạy ngươi, nam nhân phải có trách nhiệm sao? Cuồng thúc thúc cũng nghĩ như vậy."
"Lão Cuồng!" Viêm Ma đau thấu tim gan, "Là ta làm liên luỵ ngươi! Nếu ban đầu ngươi ở lại trong ngục không đi cùng ta, sẽ không đi đến bước đường như ngày hôm nay."
Lục Thần mỉm cười, vỗ vai Viêm Ma, "Nói gì vậy, bọn họ muốn ta gia nhập vào tiên quân ta liền gia nhập sao? Ngược lại ta nên cảm ơn ngươi, để ta hiểu được thật ra mỗi chủng tộc đều có tín niệm của mình, mỗi chủng tộc đều có người giống như ngươi, có thể trở thành huynh đệ tốt!"
"Một trận chiến này, ta không chiến đấu vì ngươi, mà ta chiến đấu vì tín niệm của mình!"
"Chị dâu, nếu ta thắng, hãy chăm sóc tốt Lão Viêm!"
Dứt lời, Lục Thần xoay người, một lần nữa đứng trước mặt Thánh Chiến Ma Tôn.
Thánh Chiến Ma Tôn hơi híp mắt lại, "Nhân tộc hèn mọn, có thể đi tới bước này của ngươi, cũng đã không dễ dàng, với tư cách là người tôn trọng cường giả, ta sẽ không nương tay, ta sẽ dùng một kích mạnh nhất của ta, kết thúc mạng sống của ngươi!"
Lục Thần liên tục ho khan vài tiếng, lau khô vết máu ở khóe miệng.
Ngẩng đầu, đôi mắt Lục Thần tản ra ánh sáng xanh lớn tiếng nói, "Thánh Chiến, ngươi nói sai rồi, hèn mọn? Không phải, Nhân tộc cũng không hèn mọn!"
"Thỏa hiệp mới là căn nguyên của sự hèn mọn!"
"Còn ta, tuyệt đối không thỏa hiệp!"
Một chiêu phân thắng thua!
Một trận chiến này, Lục Thần và Thánh Chiến Ma Tôn còn chưa ra tay, vũ khí của bọn họ đã rục rịch.
Hiếm khi nào Phá Thiên Phủ phát ra tiếng vang vù vù, Thần Ma Vô Cực Kiếm đối mặt với sự khiêu khích của đối phương, hình như hơi không vui, bùng nổ ra khí linh càng hung mãnh hơn lúc trước.
"Hai thanh vũ khí này là gì, Tiên Vũ của ta đối mặt với hai thanh vũ khí này, thuộc tính lại xuất hiện dao động!"
"Phá Thiên Phủ là bán Thần khí, chúng ta đều biết điều này, nhưng thanh vũ khí trong tay Duy Ngã Độc Cuồng là gì? Sao cảm giác Phá Thiên Phủ muốn khiêu chiến thanh kiếm kia?"
"Chẳng lẽ là Thần khí? Không thể nào, Tứ Trọng Thiên không có chân Thần Khí!"
Thánh Chiến Ma Tôn hơi híp mắt lại, đây là lần đầu tiên có người có thể khiến Phá Thiên Phủ hưng phấn như thế!
Hắn ta hừ lạnh một tiếng, một tay nhấc Phá Thiên Phủ lên.
"Ma Uy. Viễn Cổ Giác Tỉnh!"
Nổ ầm một cái, cơ thể Thánh Chiến Ma Tôn bỗng nhiên bành trướng gấp mấy lần, cao khoảng mười mấy mét, Ma khí tung hoành quanh người, cơ thể hùng vĩ như một Chiến thần.
"Không phải chứ, đại Thiên Tướng lại lấy ra Ma uy!"
"Đây là lần đầu tiên ta thấy đại Thiên Tướng sử dụng Ma uy, Ma uy của hắn lại là lực lượng Ma tộc Viễn Cổ Giác Tỉnh!"
"Ma Tộc viễn cổ mới là Ma tộc mạnh mẽ nhất, Duy Ngã Độc Cuồng chắc chắn thất bại."
Phá Thiên Phủ trong tay Thánh Chiến Ma Tôn cũng thay đổi lớn hơn mấy lần, quanh thân bị sương mù màu đen bao phủ.
"Thánh Vương Phá Thiên Phủ. Hủy Diệt Thiên Địa!" Trong khoảng thời gian ngắn, thiên địa thất sắc, mây đen quay cuồng, cơn gió điên cuồng tàn phá bừa bãi.
Chỉ là giai đoạn tụ lực, một chiêu Diệt Thiên này đã gây ra thiên địa dị tượng!
Một tiếng sét ầm ầm vang lên, dường như thiên địa tức giận, cảm thấy tức giận bởi có người dùng ra chiêu thức bất kính với thiên địa như thế!
Tiếng sấm nổ tung trong lòng vô số người, khiến tất cả mọi người sợ hãi mất hồn.
"Trời ạ, thi triển Hủy Diệt Thiên Địa trong trạng thái Viễn Cổ Giác Tỉnh, đại Thiên Tướng nghiêm túc sao? Hộ sơn đại trận của cứ điểm sẽ bị hủy!"
"30 năm trước ta từng gặp một chiêu này, lần đó là Thánh Chiến Ma Tôn tranh chức vụ đại Thiên Tướng, lúc đó quyết chiến với Vô Tâm Liệt Ma người mạnh nhất trong thời điểm đó của Ma tộc, tất cả mọi người đều cho rằng Thánh Chiến sẽ thất bại, kết quả vào trận so tài cuối cùng, Thánh Chiến Ma Tôn dùng Viễn Cổ Giác Tỉnh, phối hợp với Hủy Diệt Thiên Địa, một chiêu miểu sát Vô Tâm Liệt Ma!"
"Chắc bán Thần khí có thể tiến hóa, ba mươi năm trôi qua, Phá Thiên Phủ chinh chiến tứ phương, đã tăng lên không ít, hơn nữa trong thời gian ba mươi năm, thực lực của Thánh Chiến đã xưa đâu bằng nay, bây giờ lại dùng một chiêu này, đã sớm không cùng một cấp bậc với trước đây."
"Lúc Duy Ngã Độc Cuồng đánh một trận với U Lôi đã gần như vẫn lạc, có lẽ hắn đã dùng gần hết lá bài tẩy, nhục thân bị hao tổn, ta chỉ muốn hỏi một câu, đối mặt đại Thiên Tướng, hắn lấy đâu ra dũng khí bằng lòng đánh cược!"
Thấy chiêu thức của Thánh Chiến Ma Tôn, các người chơi Trái Đất đều đã choáng váng.
"Đây là thực lực của Tứ Trọng Thiên sao? Trời ạ, nếu không phải lần này có cơ hội thấy Cuồng Thần chiến đấu, ta tuyệt đối sẽ không tin tưởng! Quả thực như trận chiến giữa thần minh!"
"Cửu Trọng Thiên Vực, rốt cuộc thực lực đỉnh phong ở đâu?!"
"Trên đời này, không đúng, chắc là trong vũ trụ này, ngoại trừ thần tiên, ai còn có thể chống đỡ một chiêu kinh khủng như vậy?"
"Cuồng Thần..."
Áo choàng màu đen của Lục Thần tung bay.
Đại Thiên Tướng Ma tộc, đã là người có thực lực đứng ở đỉnh phong Tứ Trọng Thiên.
Mà một chiêu Hủy Diệt Thiên Địa này, chứng minh Thánh Chiến Ma Tôn đúng là cường giả siêu cấp hàng thật giá thật.
Nhưng lúc này biểu cảm của Lục Thần rất bình tĩnh, hoàn cảnh ác liệt vây quanh, cũng không thể nào lay động cõi lòng bình tĩnh của hắn.
Không ngờ, trong một trận chiến sống chết này, hắn lại ngộ ra một trạng thái khác... Vân đạm phong khinh.
Thù hận của hắn với đại Thiên Tướng đã phai nhạt, Thánh Chiến Ma Tôn chỉ đang thực hiện chức trách của mình, vậy vì sao phải thù hận chứ.
Sao toàn bộ Ma tộc không giống vậy chứ? Sao vạn tộc không giống vậy chứ?