Editor: Linh Tống
"Không cần kỳ quái, truyền thừa của bộ lạc Thánh Nữ chúng ta đã trải qua rất nhiều năm, ngoại trừ mấy Thánh Nữ đầu tiên là nữ nhân chân chính, đời sau gần như đều giống ta."
"Vì sao?" Lục Thần truy hỏi.
"Hoang Thần là nam tử, mà thông thường nam tử mới có thể kế thừa năng lực của Hoang Thần tốt hơn. Giai đoạn đầu sau khi Hoang Thần vẫn lạc, trong bộ lạc chúng ta cũng không thiếu nam nhân kế thừa năng lực của Hoang Thần. Nhưng theo thời gian trôi qua, những nam tử này chết đi hoặc rời khỏi bộ lạc Thánh Nữ, loại truyền thừa này cũng càng ngày càng trở nên khó nhận được."
"Thế là, vì cố hết sức để giữ lại huyết mạch Hoang Thần, Thánh Nữ cũng phải trở thành nam nhân giống như ta, như vậy mới có thể truyền thừa năng lực Hoang Thần tốt hơn."
Lục Thần hơi híp mắt lại, không ngờ bộ lạc Thánh Nữ còn có bí sử như vậy.
"Năng lực Hoang Thần, phải là nam nhân mới có thể kế thừa sao?"
"Phải."
Lục Thần gật đầu, được rồi, cái này là việc của nhà người khác, không liên quan quá nhiều với mình.
"Hình như ngươi không cần phải nói với ta những thứ này?" Lục Thần khẽ nhíu mày: "Mọi người đều nói biết càng nhiều, chết càng nhanh, ngươi nói cho ta biết nhiều như vậy làm ta có gánh nặng rất lớn."
Thánh Nữ mỉm cười: "Từ trước đến nay, bộ lạc Thánh Nữ chúng ta luôn thẳng thắn đối đãi khi giao dịch với người khác. Đương nhiên, chúng ta cũng cực ít giao dịch với người bên ngoài như ngươi, cho nên ngươi mới có thể cảm thấy khiếp sợ như vậy!"
"Nếu ngươi cảm thấy ta như bây giờ nói chuyện với ngươi khiến ngươi cảm thấy khó chịu, ta có thể đeo mạng che mặt."
Lục Thần lắc đầu: "Không sao, ta không có vấn đề gì."
Thánh Nữ mỉm cười: "Tốt, vậy bây giờ ngươi có thể nói cho ta biết, ngươi muốn lấy được gì từ chỗ ta chưa?"
"Mảnh vỡ Thần Ma Liên Tâm."
Thánh Nữ trợn tròn hai mắt, người này đúng là đủ thẳng thắn.
"Mảnh vỡ Thần Ma Liên Tâm? Ngươi biết đó là vật gì sao?"
Lục Thần gật đầu: "Biết, cho nên ta mới muốn tìm được nó."
"Vậy ngươi có biết, mảnh vỡ Thần Ma Liên Tâm phân bố trong mỗi trận doanh lớn, căn bản không thể góp đủ. Hơn nữa, dù ngươi có thể khôi phục Thần Ma Liên Tâm, thật ra hiệu quả trang bị cũng rất bình thường."
Lục Thần đương nhiên biết, chỉ khi Thần Ma Liên Tâm gặp được Thần Ma Hỗn Nguyên tâm pháp mới có thể bùng nổ uy lực chân chính.
Người khác không có tâm pháp, nhưng hắn có!
Đáng tiếc là đề tài này, Lục Thần không thể nào thẳng thắn nói ra với Thánh Nữ được.
"Sao ngươi biết hiệu quả của Thần Ma Liên Tâm?"
"Ta lấy được một ít thông tin từ trong điển tịch cổ, nói tóm lại, trên thực tế cách đối xử mà vật phẩm này được hưởng vượt xa năng lực của bản thân nó, có thể sự tồn tại của nó mang ý nghĩa tượng trưng nhiều hơn. Cũng chính vì vậy, có một số mảnh vỡ mới bị lưu lạc khắp nơi."
Cuối cùng Lục Thần cũng hiểu, nếu mọi người đều biết sự lợi hại của Thần Ma Liên Tâm, chắc chắn sẽ coi mảnh vỡ như bảo bối, các đại trận doanh cũng không làm mất mảnh vỡ của mình.
Chính vì mọi người không biết uy lực chân chính của Thần Ma Liên Tâm nên mới có người âm thầm giao dịch, hoặc dứt khoát thất lạc từ sớm.
"Những thứ này cũng không cần ngươi quan tâm, ta chỉ muốn biết trên tay ngươi có mảnh vỡ Thần Ma Liên Tâm hay không." Lục Thần hỏi.
"Không có, nhưng ta biết một mảnh ở Hoang Man Chi Địa ở nơi nào!" Thánh Nữ mỉm cười.
"Giá cả bao nhiêu?" Lục Thần đi thẳng vào vấn đề.
"2 vạn linh thạch! Ngoài ra cần ngươi làm một chuyện giúp ta!"
"2 vạn linh thạch thì được, muốn ta giúp ngươi làm gì?" Lục Thần nhìn Thánh Nữ.
"Đánh vỡ nguyền rủa của Man Hoang Chi Địa!"
Lục Thần cau mày, chờ Thánh Nữ nói tiếp.
"Dân bản địa của Man Hoang Chi Địa có thực lực rất mạnh, chắc ngươi cũng đã nghe qua. Thế nhưng, chúng ta lại đời đời chỉ có thể sinh sống ở nơi này."
"Người bên ngoài có thể tiến vào, cũng có thể đi ra ngoài, thế nhưng chúng ta thì không! Chúng ta không thể rời khỏi Man Hoang Chi Địa nửa bước! Đó là vì trận pháp mà Hoang Thần để lại trước đây để bảo vệ đời sau."
"Loại bảo vệ này trải qua nghìn năm đã biến thành một loại trói buộc, chúng ta không thể rời khỏi Man Hoang Chi Địa, không thể tiến vào Thiên Vực cao hơn!"
Lục Thần cau mày, Sương Lăng đã từng nói, thực lực của dân bản địa rất mạnh, nhưng bọn họ lại không khiêu chiến Thông Thiên Tháp, thì ra nguyên nhân chân chính nằm ở chỗ này!
"Vì sao các ngươi không tự đánh vỡ nguyền rủa?"
"Chỉ có người ngoài có thể làm được, chúng ta, thứ nhất, trên danh nghĩa không cho phép chúng ta làm như vậy, làm vậy là ngỗ nghịch với tổ tiên. Thứ hai, chúng ta cũng làm không được, nguyền rủa kia ẩn giấu trong huyết mạch của chúng ta! Chỉ cần là dân bản địa, hoặc ít hoặc nhiều đều có huyết mạch của Hoang Thần, thực lực càng mạnh, chứng tỏ huyết mạch càng tinh khiết. Đối mặt với nguyền rủa của Hoang Thần, chúng ta bó tay."
Lục Thần cau mày: "Không đúng, ta giúp các ngươi giải trừ nguyền rủa, ngươi chỉ nói cho ta biết vị trí của Thần Ma Liên Tâm thôi sao? Hơn nữa còn thu thêm 2 vạn linh thạch của ta, quá đen!"
"Ha ha ha ha, Duy Ngã Độc Cuồng, vừa rồi ngươi chỉ nói là mảnh vỡ Thần Ma Liên Tâm, cũng không nói chỉ cần thông tin."
Lục Thần hơi ngạc nhiên, Thánh Nữ có ý là, nếu hắn có thể giúp bọn họ giải trừ nguyền rủa, bộ lạc Thánh Nữ sẽ giúp hắn lấy được Thần Ma Liên Tâm.
"Duy Ngã Độc Cuồng, ta đã nói cho ngươi biết hiệu quả của Thần Ma Liên Tâm, mà ngươi vẫn còn chất vấn muốn tìm, chứng tỏ vật kia vô cùng quan trọng với ngươi. Cho nên, ta tin tưởng ngươi sẽ không cự tuyệt giá cả mà ta đưa ra."
"Ta không đồng ý!" Lục Thần trực tiếp nói: "Ta có thể tự tìm."
"Ngươi không tìm được, chỉ có chúng ta có thể đi vào chỗ đó."
"Lại có liên quan với huyết mạch Hoang Thần?" Lục Thần hỏi.
"Không sai! Dù cho người từ Thiên Vực càng cao hơn hạ giới thì cũng không thể tiến vào chỗ đó."
Lần này đến lượt Lục Thần trầm mặc.
Nếu lời nói Thánh Nữ là sự thật, Lục Thần biết mình không thể lấy được mảnh vỡ này trong một khoảng thời gian ngắn.
Nguyền rủa và mảnh vỡ, đồ vật hai người muốn lấy được lại trùng hợp đều chỉ có thể nhờ đối phương làm hộ, hình như giao dịch này không muốn tiến hành tiếp cũng khó.