Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp ( Dịch Full )

Chương 955 - Chương 955: Linh Khí Nhập Vi (12/15)

Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp Chương 955: Linh Khí Nhập Vi (12/15)

Editor: Linh Tống

Cả người Sương Lăng đều run rẩy, tuy trong lòng nàng vẫn còn một tia hy vọng, ở chung với Cuồng ca ca gần một năm, bất kể đối thủ như thế nào, thậm chí Hoang Thần Chiến Hồn, Cuồng ca ca đều có thể sống sót trong tuyệt cảnh.

Nhưng sau khi thấy Tinh Thần Diệt, lý trí nói cho nàng biết, một tia hy vọng còn sót lại kia không thực tế cỡ nào.

"Cuồng ca ca..." Đôi mắt Sương Lăng đã tràn đầy nước mắt.

Viêm Ma siết chặt nắm đấm, trong lòng hắn ta luôn cho rằng lão Cuồng là vì cứu mình nên mới không thể không định ra ước hẹn một năm với Thái Âm U Huỳnh!

"Lão Cuồng, Viêm Ma ta lập lời thề, dù mất cả đời, ta cũng phải báo thù cho ngươi!"

Linh khí màu tím đen rửa sạch tất cả mọi thứ trong phạm vi, dù là đất đá ở chỗ này cũng chỉ có thể biến thành bụi bặm.

Nhưng đúng vào lúc này, Hiên Viên Tử đột nhiên trợn tròn đôi mắt, không thể tin vào mắt mình: "Không, không thể nào! Không thể nào! Điều đó không thể nào!"

"Hiên Viên Tử tiền bối, ngài nói cái gì?"

"Các ngươi xem, trong Tinh Thần Diệt, luồng linh khí nhàn nhạt kia!"

Mọi người vội vàng nhìn vào trong phạm vi Tinh Thần Diệt, hình như đúng là có một khu vực nhạt màu, khác với linh khí màu tím đen hung mãnh xung quanh.

Mắt trận Ma tộc, Devine mở ra Hắc Ám Chư Thần Chi Nhãn, hình như hắn ta có thể nhìn thấy nhiều thứ hơn bất kỳ ai: "Cha, Cuồng thúc ở bên trong!"

"Cái gì? Ngươi cho ta mượn Chư Thần Chi Nhãn xem!"

Viêm Ma nhìn một cái, quả nhiên, trong Tinh Thần Diệt, trong luồng linh khí nhạt màu, có một bóng dáng đang ngồi ngay ngắn, mặc cho linh khí xung quanh rửa sạch, nhưng hắn vẫn luôn bất động như núi.

"Cái này, cái này... Sao hắn làm được?!"

"Ôi! Viêm Ma, cho ta mượn dùng Hắc Ám Chư Thần Chi Nhãn một chút!" Thánh Chiến Ma Tôn đoạt lấy Hắc Ám Chư Thần Chi Nhãn, sau khi mở ra tập trung nhìn vào, đôi mắt lập tức hoảng sợ.

"Không phải chứ, đây là chuyện không thể nào! Sao có thể có người không bị thương chút nào trong kỹ năng mãnh liệt như vậy? Không phải là ảo giác!"

Một người thấy có thể là ảo giác, nhưng bây giờ ba người đều thấy, trừ khi bản thân Hắc Ám Chư Thần Chi Nhãn bị hỏng...

Muốn nói thấy rõ ràng nhất, tất nhiên phải là Thái Âm U Huỳnh, lúc này Thiên Nhãn trên trán nữ nhân này đang trợn tròn lên.

"Không thể nào! Ngươi, sao ngươi có thể không bị Tinh Thần Diệt ảnh hưởng! Đây, đây là chuyện không thể nào!"

Thái Âm U Huỳnh khiếp sợ, lập tức khiến tất cả mọi người trợn mắt há mồm ngay tại chỗ.

"Cái gì? Thái Âm U Huỳnh nói Duy Ngã Độc Cuồng còn sống?"

"Chuyện gì đang xảy ra? Không phải hắn đã hình thần câu diệt rồi sao? Không ai có thể sống sót trong kỹ năng như vậy!"

"Trời ạ, ta thấy được, tên kia thật sự còn sống! Không thể nào, đây chắc chắn là không thể nào!"

Điều mọi người nói nhiều nhất chính là "không thể nào", ở trong đầu bọn họ, một màn trước mắt chắc chắn sẽ không xảy ra.

Nhưng Lục Thần lại làm được việc bọn họ cho rằng là không thể!

Vô tận linh khí, từ đầu đến đuôi, điên cuồng phun về phía chân trời.

Trong cột linh khí to lớn, Lục Thần ngồi xếp bằng, đôi mắt khép hờ, yên tĩnh như mặt nước phẳng lặng!

Lúc này giống như hắn không phải đang ở trong phạm vi Tinh Thần Diệt, mà đang ngồi trên Tiên Dục Thai dưới Tinh Hà thác.

Thiên địa vạn vật, đều có linh khí! Còn kỹ năng chỉ là tinh luyện ra linh khí, dùng hình thức khác để sử dụng mà thôi.

Như vậy truy cứu nguồn gốc, Tinh Thần Diệt có gì khác với Tinh Hà thác đâu?

Cột ánh sáng màu tím xung quanh đã trở thành dòng chảy của nước trong Quan Thiên Mục, chỉ cần mình sử dụng linh khí tương ứng nhẹ nhàng đẩy dòng nước ra, dòng nước sẽ chảy qua bên cạnh người hắn.

Trong lúc đối kháng với Tinh Thần Diệt, Lục Thần không ngừng sử dụng Bão Táp Linh Lực một cách có tiết tấu để bổ sung linh đan của mình.

Tinh Thần Diệt không dừng lại, linh đan của hắn cũng vĩnh viễn không ngừng nghỉ!

Khoảng 5 phút đồng hồ, Thái Âm Tinh Thần Diệt khiến người nghe tên đã sợ mất mật lại cũng không thể đụng tới Lục Thần một chút nào.

Loại trạng thái này vô cùng thoải mái, nếu không phải Lục Thần còn nhớ mình không phải thật sự đang ở Tinh Hà thác, hắn suýt nữa đã cởi quần áo để tắm rửa cho thoải mái hơn.

Sau khi thích ứng, Lục Thần từ từ mở mắt.

Lúc này hắn đã không còn bị cảnh tượng kinh khủng xung quanh hù dọa, hai mắt nhìn thấy chỉ là biểu tượng, khi hắn có thể cảm nhận được linh khí li ti, Tinh Thần Diệt cũng đã không còn đáng sợ nữa.

Hắn bắt đầu đứng lên, hơi giảm bớt linh khí tuôn ra từ người mình, dựa vào lực đánh vào của Tinh Thần Diệt đang dâng trào để đứng trong hư không.

Tiếp đó, hắn bắt đầu đi lại trong Tinh Thần Diệt.

Thiên Nhãn của Thái Âm U Huỳnh suýt nữa trợn rơi ra ngoài, chẳng những tên kia không nhận sát thương, mà còn tùy ý đi lại bên trong Tinh Thần Diệt?

"Ngươi! Duy Ngã Độc Cuồng, ta không tin ngươi có thể đỡ được Tinh Thần Diệt!"

Lục Thần đứng trong Tinh Thần Diệt, thản nhiên nhìn Thái Âm U Huỳnh: "Thái Âm U Huỳnh, ngươi gọi cái này là Tinh Thần Diệt? Chỉ cái này?"

Thái Âm U Huỳnh suýt nữa ói máu, Duy Ngã Độc Cuồng coi thường kỹ năng tất sát của nó!

Đầu óc đám người xung quanh trống rỗng, tên kia ở trong Tinh Thần Diệt giống như một người không có chuyện gì, còn đang nói chuyện với Thái Âm U Huỳnh?

Nói chuyện cũng không tính là gì, hắn còn đang chế giễu Thái Âm U Huỳnh!

Kỹ năng mạnh như Tinh Thần Diệt bị hắn chọn đúng lúc hỏi lại như vậy, khiến nó giống như một kỹ năng yếu gà...

"Sống lâu như vậy, nhưng ta chưa từng gặp người nào cuồng như thế..."

"Duy Ngã Độc Cuồng, hắn cũng quá mạnh, đến bây giờ ta cũng không biết chuyện gì xảy ra!"

"Có phải gần đây áp lực chiến tranh quá lớn, ta sinh ra ảo giác? Ai tới tát tỉnh ta một cái?"

"Huynh đệ, đây không phải là ảo giác, nhưng mà hiện thực còn kỳ lạ hơn ảo giác. Hắn thật sự là Nhân tộc sao? Vì sao Nhân tộc lại cho ra một yêu nghiệt như vậy!"

Tinh Thần Diệt đã kéo dài mười phút, nhưng Lục Thần vẫn không bị thương chút nào.

Thái Âm U Huỳnh đột nhiên thay đổi sắc mặt: "Ta hiểu rồi, là, là linh khí nhập vi!"

Nghĩ tới năng lực này, cuối cùng Thái Âm U Huỳnh không bình tĩnh nữa: "Không có khả năng, đó không phải là đồ vật Tứ Trọng Thiên nên có!"

Bình Luận (0)
Comment