Tử Di

Chương 104

Tiếng gió gào thét bên tai, cảm giác không trọng bủa vây khiến não bộ trở lên mụ mị.

Gió âm lãnh cuốn lấy nàng, thân thể giống như một mảnh lá cây lắc lư giữa không trung. Hai mắt chống lại sức gió cố gắng mở ra một đường nhỏ, kiếm quang phát động phong lập tức bị chẻ đôi. Phong Phiêu kiếm pháp hoàn mỹ xuất ra, thân thể đột nhiên thu được lực cản khiến tốc độ rơi xuống giảm dần.

Cách nàng vài bước chân, mảnh diệp nhảy xuống lúc trước bây giờ đang yên lặng toả sáng theo sát nàng.

" Hô." Còn chưa kịp phản ứng, nó đã lao vụt đến nhập vào cánh tay phải đang đau đớn.

Cảnh tượng lúc này kỳ lạ vô cùng, một nữ tu tay trái cầm kiếm, tay phải phát sáng khó khăn khống chế sức gió muốn đưa bản thân tiếp đất an toàn.

Không biết đã bao lâu, Chung Ly tưởng tượng bản thân có thể rơi thẳng từ đầu bên này sang phía bên kia lục địa. Trung phẩm linh thạch dùng đã sắp hết, bụi thạch vỡ ra đều bị gió thổi ngược lên trên, càng lúc càng sử dụng không biết tiết chế. Bởi vì nếu vô linh khí, một khắc cũng có thể khiến bản thân nàng lập tức mất mạng.

Cứ như vậy, tuần hoàn cung cấp lại tiêu hao linh khí, Chung Ly đan điền đã xuất hiện vài vết nứt. Sức bền bản thân cũng liên tục bị mài mòn. Kiếm quang chém ra lần sau lại yếu hơn lần trước.

Tinh khí thần dần dần suy kiệt, thần thức cũng sớm đã đóng lại bởi vì mỗi lần thăm rò là một lần khiến nàng khó nhọc tuyệt vọng. Không thể xác định điểm cuối cùng cũng như không biết bản thân đang cách cái chết bao xa. Thân thể căng chặt càng khó khăn duy trì.

Máu tươi từ mũi miệng trào ra, kiếm khí vừa phát động đã lập tức vỡ nát. Chung Ly nhắm lại hai mắt ôm hắc kiếm vào lòng, dòng khí mạnh mẽ luồn qua thân thể, nàng pháp y sớm đã bị mài nát.

Cảm giác bất lực bủa vây khiến Chung Ly đột nhiên muốn bật khóc. Không cần thông qua bộ não đồng ý, nước mắt nàng đã tuôn rơi. Ôm thật chặt hắc kiếm, nàng khóc như một đứa trẻ, cổ họng khàn đặc do lâu ngày không phát ra âm thanh, lúc này đã làm nàng nhất thời không thể phát ra thành tiếng.

Gân xanh trên trán nổi dày đặc, cổ họng căng phồng tựa như dồn nén tất cả sức lực. Bỗng miệng hộc ra máu tươi, âm thanh lí nhí rời khỏi miệng:

" Giả. Cảm giác này là giả, không gian này là giả. Ta lúc này...cũng là giả!"

...Thế giới giống như những mảnh vụn thuỷ tinh...

Vỡ nát, quanh cảnh xung quanh đột nhiên đổ sập. Thân thể dừng lại rơi xuống, Chung Ly đứng yên giữa không trung nhắm mắt. Toàn thân rách nát, máu tươi phủ kín thật sự khiến hai từ "chật vật" đã không đủ để hình dung.

Mảnh diệp bên tay phải phát sáng, xung quanh nàng bóng tối giống như có thật thể vội phác về phía lá cây. Đường gân lá ngày một hiện rõ, quyện cùng máu tươi biến thành một ánh sáng đỏ rực.


"Bụp." Chung Ly ngã xuống đất, cảm giác có vật tựa khiến hai hàng lông mày nhíu chặt dần giãn ra.

Hơi thở trở lên đều đặn, tựa như ngủ say.

...

Ở một nơi khác trong động phủ,...

Quan Nguyên khó khăn rò đường, mỗi một khắc hắn đều ở độ cao cảnh giác.

" Thật nhiều người sáp, giết lâu la quá tốn sức."

Sau đó lại ngẫm: Chung Ly cùng ta tách ra đã lâu, không biết người này liệu có đã đến trước một bước?

....

"Khụ Khụ."

Chung Ly tỉnh lại, khắp người giống như vừa bị xe tải cán nát một lần, xương khớp tê mỏi rã rời.

Nhìn một vòng xung quanh, ngoại trừ nàng là vật phát sáng duy nhất, còn lại khắp nơi tối tăm như lúc vừa bắt đầu.

Phát sáng sao? Tay phải nàng lúc này giống như một bóng đèn, không ngừng toả ra ánh sáng.

" Ta thân thể từ khi nào đã có công năng này?"

Xoa xoa phiến lá trên cánh tay, cảm giác nhẵn mịn vô cùng, nó đã ăn nhập vào da thịt nàng!

Trước mắt không thể giải quyết, Chung Ly liền ném ý nghĩ sang một bên đi lại xung quanh kiểm tra.


Cách nàng không xa có một tượng sáp lặng yên đứng. Đến càng gần ánh sáng càng bao trùm, nàng chính là trung tâm chiếu sáng của nơi này.

Khắp nơi... những bức tượng sáp hình người đặt sẵn đã bao quanh khu vực này.

Chung Ly hít vào một ngụm khí lạnh, lại cảm nhận đan điền co rút đau đớn, nàng thực sự vô lực.

Nhưng đứng yên chờ đợi kẻ thù tấn công chưa bao giờ là cách hành xử của nàng. Dù suy yếu nhưng nàng vẫn cắn răng lách qua từng bức tượng. Thận trọng để bản thân không đụng tới chúng.

Mỗi tượng sát ánh mắt được phác hoạ vô cùng chân thật, đến mức mỗi khi nàng chuyển động lại cảm nhận có muôn vàn ánh mắt đang dõi theo.

Đi đến càng sâu, nơi này tượng sáp càng dày đặc. Nếu như quân đoàn này sống dậy hẳn động tĩnh có thể làm nứt vỡ một khu vực lớn.

Đề kiếm trước ngực, tay chân cho dù thương tích nhưng nhanh nhẹn lại không hề giảm. Chung Ly lúc này đã có thể đi đến càng gần nơi trung tâm.

Đang lúc dây thần kinh căng chặt, đột nhiên mặt đất rung động. Chung Ly nhất thời đứng không vững muốn ngã về phía sau đụng vào vô số tượng sáp. Nàng chửi thề, vài cú lộn mình đã có thể tiếp đất hoàn hảo, thành công tránh cho tiếp xúc tượng sáp. Nhưng mặt đất lúc này lại không chịu yên ổn lại, cơn trấn động ngày một lớn kéo theo tượng sáp trên mặt đất va vào nhau đổ rạp. Cạnh Chung Ly cũng có vài bức tượng hình người đổ xuống chân. Nàng khó khăn tránh né nhưng vẫn không may bị một cánh tay sáp đụng phải mắt cá chân. Cánh tay sáp tiếp xúc đến độ ấm con người liền bắt đầu tan rã, biến thành một vũng thuỷ nằm yên trên mặt đất. Hình ảnh lúc này thật quá khoa trương.

Tiếp theo thứ gì đến cũng sẽ đến, tượng sáp cụt một tay theo sau sống dậy. Nó nhắm định Chung Ly là kẻ thù liền lập tức lao đến. Không gian chiến đấu chật hẹp, mỗi một cử động nàng đều phải cố tránh đi la liệt khắp nơi tượng sáp.

Chân tay bị gò bó, tránh né càng lúc càng khó vậy nên sống dậy tượng sáp bắt kịp cơ hội kéo xuống một mảnh da cánh tay lo,ã lồ của nàng. Chung Ly căng thân thể tránh đi đòn tấn công trí mạng vùng cổ nhất thời khó khăn để đứng vững. Người sáp lại giống như dàn trận từ trước đón lấy nàng. Chúng liên tiếp sống dậy, sát ý bao trùm lao nhanh đến đang đứng tại trung tâm Chung Ly. Thấy khó tránh được tượng sáp đội quân, nàng liền chọn con đường dễ dàng hơn: Tẩu thoát.

Nhân lúc tượng sáp người cùng lao đến, Chung Ly nhảy lên không, rơi xuống là lúc rất nhiều người sáp đã va vào nhau. Nàng mượn lực từ bờ vai bọn chúng bật mình thoát khỏi quần ẩu khu vực.

Nhanh nhẹn thêm lên độn tốc phù, Chung Ly xé gió lao đến cuối đường, phía sau là vô số người sáp linh động đuổi theo. Thần thức mở ra phát hiện chướng ngại vật liền vội vàng rẽ hướng tránh đi. Nàng muốn tìm lối ra của nơi này. Vận chuyển nhiều tượng sáp đặt tại nơi này hẳn lối thoát cũng phải ở quanh đây.

Đang nóng ruột suy nghĩ lúc này phía sau lưng nàng đột nhiên có một cánh tay lao nhanh đến. Bả vai bị giữ chặt không thể động đậy, dưới chân độn tốc phù không thể tiếp tục lao đi.


Chung Ly không xoay người, kiếm khí chém ra một đường lưỡi liềm chặt bỏ đang níu lấy nàng bàn tay. Bàn tay đứt lìa, lực kéo cũng biến mất.

Nhưng chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi đó, phía sau người sáp đã chạm gần đến nàng.

Chung Ly nín thở bật mình tóm lấy một mép đá trồi ra kịp lúc tránh khỏi đàn tượng sáp đang ồ ạt lao đến.

Chân bị tóm lấy kéo thẳng xuống, khớp xương giống như bị kéo trật. Đau đớn khiến Chung Ly bùng nổ càng nhiều sức lực, một đạp đã lập tức đập vỡ bàn tay đang nắm cổ chân.

Rụt lại nửa người sau, Chung Ly lộn mình bật lên một vách đá khác. Hai tay ghì chặt đến mức trắng bệch liên tiếp bị dưới chân người sáp tháo xuống tay đuổi đến.

Nhìn chi chít cánh tay rời, nàng gai ốc đều nổi. Hừ nhẹ một tiếng, trước lúc đàn cánh tay vồ đến Chung Ly đã bật mình lao thẳng xuống đám tượng sáp.

Trong tay loé lên ánh lửa, một tiếng nổ vang khắp nơi đã vẩy ra đầy rẫy sáp nóng chảy. Bản thân Chung Ly cũng bị dính vào không ít sáp. Sáp nóng hổi chớp mắt đã nguội bám chặt trên làn da của nàng.

Chung Ly nhíu mày muốn cạy bỏ, lập tức cơn đau xé da xé thịt kéo đến.

" Mẹ kiếp!"

Thật khiến người khác phải chửi thề, tiêu diệt tượng sáp còn phải đối mặt với mối lo bị sáp hoá. Làn da nàng lúc này đã trở nên bóng bảy trơn láng vô cùng.

Chung Ly khó nhịn lại lấy ra thêm một lá hoả phù ném đến vẫn còn có thể động đậy sáp người.

Không phải là nàng không sớm nghĩ đến dùng phù mà nơi này địa hình thật sự kém. Nàng cần đứng từ một nơi cao hơn để ném xuống. May mắn hoả phù đã thành công kích hoạt nhưng lại thật sự kỳ lạ. Nếu nơi này cất chứa nhiều tượng sáp như vậy không lý nào người đứng phía sau lại không bày ra cấm chế ngăn cản sử dụng phù. Lúc trước nàng đã từng kích hoạt hoả phù nhưng không thể thành công.

Dẵm lên sáp nóng chảy, Chung Ly lạnh nhạt nhìn vẫn còn hoạt động cánh tay rời. Kiếm quang quét ngang, từng điều cánh tay mất đi khống chế vỡ vụn.

Một lát sau, Chung Ly ôm cánh tay đang từ từ sáp hoá ngồi xổm trước một cánh cửa nhỏ.

Cánh cửa vừa lúc nằm trong góc khuất lại được vô số tạp vật che giấu. Nếu không phải do Chung Ly mất hết kiên nhẫn tìm kiếm, đã thả ra thượng giai tam phẩm Tật phong phù thổi quét khắp nơi thì nơi này thực sự rất khó nhìn ra.

Cẩn thận mở ra cửa, bên trong tối đen như mực, thần thức truyền xuống đều lập tức bị cắn nuốt.

Nàng tái nhợt khuôn mặt thu về thần thức, cổ họng tức khắc cảm nhận được vị tanh ngọt.


Chung Ly cắn răng nhìn chằm chằm động đen sâu hun hút, lại ngắm khắp nơi la liệt tượng sáp nóng chảy liền không màng tất cả nhảy xuống.

Lần này, nàng còn chưa kịp cảm nhận sức gió thổi quét, phía sau lưng đã đón lấy điểm tựa. Thay vì rơi tự do, Chung Ly trượt thẳng xuống đáy hố.

Thân thể hoàn hảo chạm đất khiến nàng càng đề phòng. Rút ra hắc kiếm nắm bên tay trái, tay phải giơ lên soi sáng đường đi. Phiến lá trên tay lúc này đã biến thành màu đỏ. Chiếu ra cảnh vật lập tức tăng thêm hiệu ứng đáng sợ.

Chung Ly độ cao cảnh giác chầm chậm tiến lên, nơi này chứa đều là pháp khí đã mất đi linh khí.

" Trước đây những thứ này chính là cả một gia tài."

" Nhưng thời gian dài đằng đẵng, đến cuối cùng cũng chỉ có thể biến thành một đống sắt vụn." Nàng lẩm bẩm tiếc nuối nhìn đã mất đi toàn bộ ánh sáng pháp bảo.

Dùng hắc kiếm gảy lên một tấm vải, phía dưới thình lình vụt ra một con xà. Trong nháy mắt xà đã lao tới muốn cắn lấy cổ nàng. Chung Ly tay không bắt lấy đầu nó, răng nanh mới mở ra lập tức bị bịt chặt.

Nắm ngoe nguẩy xà trong tay, Chung Ly tiếp tục tìm kiếm.

" Sủng vật ở nơi này vậy chủ nhân sẽ cách không xa."

Dùng chân đạp mạnh cửa đá, trận pháp bên trên lập loè vài cái rồi tắt hẳn.

Dễ dàng như vậy? Chung Ly thầm nghĩ.

Cửa đá từ từ mở ra, cơn gió lạnh lướt qua kèm theo mùi sáp hắc nồng.

" Kẽo kẹt."

Âm thanh mở cửa vô cùng lớn, ánh sáng yếu ớt hắt ra từ bên trong cộng với mảnh diệp phát sáng trên tay phải nàng để lộ ra một bóng dáng đang yên lặng đứng. Người này búi tóc chỉnh tề, tay cầm kiếm quay lưng về phía cửa. Đợi khi cửa đá mở rộng hoàn toàn, người này mới lề mề quay người lại nhìn.

Chung Ly tay nắm xà bỗng siết chặt, rắn trong tay cảm nhận sinh mệnh bị đe doạ vội vàng đẩy nhanh quá trình trưởng thành: lột xác bỏ chạy!

Nàng giơ lên xà xác ngoài, khuôn mặt hoang mang nhìn về phía con vật đang chạy trốn. Rắn nhỏ thoát khỏi liền không màng tất cả lao đến cuốn quanh chân nó chủ nhân.

Có lẽ là...xà chủ nhân đi bởi vì...người này mang khuôn mặt giống hệt Quan Nguyên.

Bình Luận (0)
Comment