Nghe vậy, Triệu Tố Lan lập tức phản ứng lại, vội vàng nói: "Đúng! Đúng! Ăn cơm, hiện tại Tiểu Vũ, Dao Dao, Kỳ Kỳ nhất định là đói bụng rồi."
Người một nhà vây quanh trước bàn ăn.
"Tiểu Vũ, mấy món ăn này có hợp khẩu vị của con không?" Triệu Tố Lan cười nói.
Lúc trước bà đặc biệt hỏi Dương Lỗi về quê quán của Tiêu Vũ, sau đó bảo Dương Viễn Minh lên mạng tìm hiểu một chút xem người ở chỗ Tiêu Vũ có khẩu vị thế nào.
Nghe được lời của Triệu Tố Lan, Tiêu Vũ cười nói: "Mẹ, những đồ ăn này đều rất hợp khẩu vị của con."
"Vậy là tốt rồi."
Triệu Tố Lan cười nói: "Cứ ăn thoải mái, cái nào ăn ngon thì nói, không ăn được cũng nói thẳng, cứ xem như đang ở nhà mình vậy!"
Nói xong bà lại nhìn về phía hai cháu gái cưng, nói: "Dao Dao, Kỳ Kỳ, các cháu thích ăn cái gì thì nói với bà nội."
Bữa cơm trưa hôm nay là bữa cơm mà Dương Viễn Minh và Triệu Tố Lan ăn vui vẻ nhất.
Lúc trước bọn họ còn lo lắng cho hôn nhân của con trai mình, nhưng mà hiện tại, con mình không chỉ mang con dâu về, hơn nữa mình còn có hai cháu gái cưng!
Cơm nước xong, không lâu lắm Dương Dao Dao và Dương Kỳ Kỳ liền mệt mỏi, sau đó Dương Lỗi và Tiêu Vũ ôm hai bé về phòng ngủ.
Buổi trưa các bé thường có thói quen ngủ một lúc, đây là thói quen hình thành khi đi nhà trẻ.
Hai người Dương Viễn Minh, Triệu Tố Lan nhìn hai cháu gái đang ngủ, trên mặt nở nụ cười, cảm thấy xem thế nào cũng xem không đủ.
Nhìn một hồi lâu, Triệu Tố Lan mangDương Lỗi và Tiêu Vũ đến căn phòng bên cạnh.
"Tiểu Lỗi, hiện tại con và Tiểu Vũ tính khi nào thì kết hôn? Bây giờ con của hai đứa đều đã lớn như vậy, cũng không thể cứ trì hoãn."
Bà biết, con mình và con dâu mặc dù đều đã có con rồi, còn lớn như vậy, nhưng mà bọn họ còn chưa có kết hôn.
Đến bây giờ, còn chưa có ai khác trong nhà họ Dương biết Dương Lỗi có vợ, có con.
Dương Lỗi và Tiêu Vũ liếc mắt nhìn nhau một cái, Dương Lỗi mở miệng nói: "Mẹ, con nghĩ thế này, lần này con và Tiểu Vũ trở về lĩnh giấy chứng nhận trước, chuyện hôn lễ chờ thêm một thời gian ngắn nữa nói sau."
"Cái gì mà thêm một thời gian ngắn?"
Nghe vậy, Triệu Tố Lan lập tức bất mãn nhìn con trai mình: "Mẹ nói cho con nha, Tiểu Vũ chính là con dâu của mẹ, cũng là con dâu duy nhất."
"Mẹ, con không phải có ý này."
Dương Lỗi bất đắc dĩ, nói lại tình huống bên phía cha Tiêu Vũ.
Hiện tại, mẹ của Tiêu Vũ đã thu phục được, nhưng mà bên phía cha vợ thì vẫn còn là một tảng đá cứng, Dương Lỗi cũng không có cách nào.
Dù sao hiện tại hắn không có gì cả, ở trong mắt cha vợ, là hoàn toàn không có cách nào làm cho con gái mình hạnh phúc, dưới loại tình huống này, cha vợ không thể nào vừa lòng với hắn.
Dương Lỗi biết, nhà bác cả Tiêu Vũ là một nhà giàu có, tài sản trên một tỷ, thân thích của nhà họ Tiêu có rất nhiều lời bàn tán về hai anh em.
Lúc này Tiêu Vũ lại gả cho mình là một người không xe không nhà?
Ai cũng có thể nghĩ đến, cha vợ của mình là không thể nào đồng ý.
Hơn nữa lúc trước mình mất tích. . . Đoán chừng cha vợ đã có ý muốn chém mình rồi.
Cho nên, Dương Lỗi chỉ có thể trước tiên kiếm tiền, sau khi giải quyết chuyện nhà ở, xe cộ bên phía Giang Lăng, rồi lại chậm rãi thu phục cha vợ.
Loại chuyện lớn như kết hôn này, cũng không thể không có cha vợ tham gia đúng không?
Hiện tại một nhà bốn người Dương Lỗi, Tiêu Vũ vẫn ở trong căn nhà nhỏ năm mươi mét vuông kia.
Nghe được lời của Dương Lỗi, Triệu Tố Lan không biết nói gì, lúc này Dương Viễn Minh mở miệng nói: "Tiểu Lỗi, bên phía cha mẹ Tiểu Vũ con phải nghiêm túc một chút, tuyệt đối không được chọc bọn họ tức giận, Tiểu Vũ trả giá cho con nhiều như vậy, thông gia bên kia tức giận cũng là rất bình thường, chúng ta phải đặt mình vào hoàn cảnh người khác mà suy nghĩ."
Bất kỳ người nào gặp phải tình huống như vậy, không lấy dao thái thịt tới chém Dương Lỗi đã coi như là có tố chất cao rồi.
"Cha, con biết." Dương Lỗi trịnh trọng gật gật đầu: "Con nhất định làm cho cha vợ thật lòng thật dạ giao Tiểu Vũ cho con."
Hắn kéo tay Tiêu Vũ.
Tiêu Vũ mỉm cười với Dương Lỗi, không nói gì cả.
. . . . . .
Hai con gái đang ngủ, cha Dương mẹ Dương cùng đi chợ thức ăn mua thêm ít đồ.
Mấu chốt là bọn họ hoàn toàn không hay biết hai cháu gái trở về, lần này đi ra ngoài cũng chuẩn bị mua thêm vài món đồ chơi trẻ con, đưa cho hai cháu gái.
Tiêu Vũ đang gọi điện thoại với mẹ mình, Dương Lỗi thì mở máy tính ra, hắn không cập nhật tiểu thuyết, mà trước tiên xem KuGou Music một chút.
12 giờ hôm nay《 Giấc Mơ Ban Đầu 》 sẽ được phát hành lên KuGou Music, lúc này đã qua 12 giờ trưa.
Trên trang đầu của KuGou Music đã đăng một quảng cáo cho Dương Tuyết Nhu.
Là nền tảng âm nhạc lớn nhất, KuGou Music nhất định sẽ đề cử những âm nhạc có tiềm lực, để cho có nhiều người tải xuống hơn.
Càng nhiều người tải xuống, nền tảng âm nhạc cũng kiếm được càng nhiều hơn.
Ngoại trừ《 Giấc Mơ Ban Đầu 》,《 Núi Cao Nghìn Năm 》của Triệu Vô Minh cũng được phát hành vào lúc 12 giờ trưa.
Mà lúc này đã có rất nhiều người vô cùng mong đợi.
"Ha ha, rốt cuộc cũng sắp đến 12 giờ rồi!"
"《 Núi Cao Nghìn Năm 》《 Giấc Mơ Ban Đầu 》, hai ca khúc tôi siêu siêu thích, buổi sáng lúc 《 Ca Vương Ca Hậu 》 phát lại đã nghe vài lần!"
"Đợi KuGou Music phát hành xong, là tôi có thể nghe đi nghe lại mọi lúc mọi nơi."
. . . . . .