Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 1016 - Chương 1016 - Cuộc Chiến Chúng Vương, Thác Thương Sơn Khó Khăn (14)

Chương 1016 - Cuộc Chiến Chúng Vương, Thác Thương Sơn Khó Khăn (14)
Chương 1016 - Cuộc Chiến Chúng Vương, Thác Thương Sơn Khó Khăn (14)

Hơn sáu trăm người toàn bộ gật đầu, sắn lấy tay áo chuẩn bị bước lên rồi. Bọn hắn thật sự là sợ hãi, tiếng khung thuyền đứt gãy liền ngay dưới lòng bàn chân, bọn hắn sợ tới mức sởn hết cả gai ốc, sợ một cái không chú ý đã bị vung vào trong dòng thời không, ngay cả cặn bã cặn bã đều không thừa lại.

Thời điểm này, Hắc Giao chiến thuyền đột nhiên phát ra tiếng rít gào khàn khàn to rõ, đầu thuyền ép xuống, thân tàu nghiêng qua một bên, sôi trào lấy sương mù màu đen, lần thứ sáu phá mở dòng thời không, hàng lâm đến rồi thế giới bên ngoài.

Chiến trường Thác Thương Sơn!

Tinh thần rực rỡ đầy trời lóe ra ánh sáng chói lọi, xa hoa mê người, như là đặt mình trong trong tinh hà khôn cùng.

Nhưng không có ai thưởng thức cảnh đẹp, đều đang khẩn trương chú ý chiến trường.

Cục diện giương cung bạt kiếm, không gian dường như đông cứng lại.

Tam đại hải tộc sôi trào chiến uy, xoải bước đi về phía trước, cường giả hải tộc sau lưng lần lượt đẩy ra, khí thế như cầu vồng.

Xích Viêm Chu Tước cùng các yêu thú chuẩn bị sẵn sàng, muốn cùng hải tộc liên thủ, không thể để cho bản thân hải tộc đi đánh, vạn nhất hải tộc thật sự đem Hoang Thần Tam Xoa Kích cướp đi, muốn đoạt lại đến chẳng khác nào tuyên chiến với hải tộc rồi.

- Giết!!

Thanh âm Thanh Long Vương tiếng như rồng ngâm, vang lên không dứt, thủy triều như trùng trùng điệp điệp, cuộn sạch trời sao, lôi cuốn lấy sát uy vô cùng, vọt tới phía trước tam đại hải tộc.

Cửu Ngục Vương, Tử La Vương cùng các vương hầu toàn bộ giải tán, tạo thành Tinh Thần Chiến Trận, vận sức chờ phát động. Bọn hắn bắt buộc để bản thân không nhìn đến Thanh Long Vương, nhưng lại nhịn không được lưu ý bối cảnh của hắn, trong lòng mặc niệm lấy, huynh trưởng... Đi tốt...

Lão nhân mặc dù ngủ say, trong lòng nhưng lại là yếu ớt thở dài.

Không đến nửa năm ngắn ngủi, liền chạy tới một bước này sao? Quyết định phát động khiêu chiến lần này, rốt cuộc là chính xác, hay lại là sai lầm? Là ta đánh giá sai lực lượng Cổ Hải, hay là hành động thất sách?

Đám Chiến Tướng tam đại hải tộc giơ cánh tay phải lên cao, mạnh mẽ vung lên, chiến!

Không gian ngưng cố bỗng nhiên sôi trào, chiến trường áp lực trong nháy mắt lửa nóng, xa xa hơn mười vạn cường giả trừng to mắt, cùng chung chú mục.

Đại chiến, bắt đầu rồi!

Nhưng mà...

Một tiếng vang thật lớn, long trời lở đất, tại cuối tầm mắt, ngay phía biên giới trời sao, vô tận sương đen lăng không đến hiện, chật ních biển trời.

Tất cả mọi người đã bị kinh động, cảm giác như là có đầu cự thú Hoang Cổ gì đó xông ra vực sâu, muốn hủy diệt phiến hải vực kia, hoặc như là có Thiên Thần từ trong lúc ngủ say tỉnh lại, mở hai mắt ra, uy áp khôn cùng tràn ngập biển trời.

Sương đen khôn cùng, vô tận tối tăm, trong chỗ này, gió lớn gào rú, mưa to tràn đầy, sóng lớn quay cuồng, giống như tận thế tiến đến!

Sắc mặt bọn người Thanh Long Vương khẽ biến, thoáng ngừng thế công, cảnh giác lấy phương xa.

Vị cường giả nào đã bị kinh động? Cái thanh thế này không khỏi có chút khủng bố rồi a, ngay cả hắn đều cảm thấy bất an.

Lão nhân đều từ 'trong ngủ say' mở hai mắt ra, ngưng mắt nhìn lấy phương xa.

- Lại đưa tới vị bá chủ Cổ Hải nào?

Trong lòng bọn người Cửu Ngục Vương than nhẹ, bọn hắn đã nhanh không kiên trì nổi rồi, lại đến kẻ mạnh hơn hay sao? Trời muốn chúng ta chết sao?

Sương đen cuồn cuộn lấy gió lớn cùng mưa to, phát động lấy từng tầng sóng lớn, như mọc thành phiến nghiền nát lấy Tinh Thần Lĩnh Vực, bằng tốc độ kinh người xông lại về phía bọn hắn nơi này rồi.

Đó là cái gì?

Vị Chí Tôn nào? Hay là đầu cự thú nào?

Hơn mười vạn sinh linh đều kinh hãi, vô số người sau sau trước trước lui về phía sau.

Trong thủy triều mênh mông tối tăm, truyền đến tiếng rồng ngâm to lớn, tựa như thiên âm hùng vĩ từ cổ chí kim truyền đến, để cho linh hồn người đều phải run rẩy.

Nhưng trong nháy mắt, hoặc như là đợi thật lâu, tại lúc toàn trường chú mục xuống, một chiếc màu đen thuyền lớn theo gió vượt sóng, trống rỗng xuất hiện tại trên mặt biển cuộn trào mãnh liệt, phảng phất dường như từ viễn cổ kéo bầu trời mà đến.

- Hắc Giao?

Xích Viêm Chu Tước ngắm nhìn phương xa, hơi kinh hãi, khí thế kia chẳng lẽ là Hắc Giao thuần huyết?

Cửu Đầu Thôn Thiên Mãng cảm thấy bất an nồng đậm, đó là Hắc Giao sao? Khắc tinh của Thôn Thiên Mãng!? Nó hoành hành tại hải vực sợ nhất gặp phải Hắc Giao, cho dù là Hắc Giao bán huyết.

- Là Hắc Giao thuần huyết?

Sắc mặt hải tộc ngưng trọng, không đúng, Hắc Giao không nên có loại hung uy này.

- Không phải Hắc Giao, là con thuyền.

Táng Hoa Vu Chủ kinh ngạc, lại có chút khó tin.

Đó là Hắc Giao chiến thuyền sao? Không có khả năng! Hơn hai mươi năm, nó đã chôn vùi tại U Linh hải vực rồi, làm sao có thể lại xuất hiện, còn xuất hiện tại nơi này.

- Đó là Hắc Giao chiến thuyền!

- Hắc Giao chiến thuyền? Không phải đã bị hủy diệt sao?

- Ồ? Đoạn thời gian trước ta vừa nghe được lời đồn đãi, nói là chỗ nội hải trong U Linh hải vực xuất hiện Hắc Giao chiến thuyền. Làm sao lại xuất hiện ở bên ngoài vạn dặm nơi này?

- Ta cũng nghe nói, hấp dẫn rất nhiều người đi qua điều tra.

Lượng lớn cường giả nhận ra nó, cũng bị làm hồ đồ rồi, nhưng Hắc Giao chiến thuyền mang đến khí thế to lớn, cái cổ uy năng như hủy diệt kia để cho tim tất cả mọi người đập nhanh, vô số cường giả cùng hải thú hốt hoảng chạy thục mạng.

Trên Hắc Giao chiến thuyền, bọn người Tần Mệnh kinh ngạc nhìn qua không trung:

- Ồ? Nhiều tinh thần như vậy, chúng ta một đầu đâm vào trong tinh hà rồi?

Bình Luận (0)
Comment