Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 1084 - Chương 1084 - Trả Tiền Thuê Nhà

Chương 1084 - Trả Tiền Thuê Nhà
Chương 1084 - Trả Tiền Thuê Nhà

Trong hoa viên Thiên Cơ phủ, ánh lửa ngút trời.

Ròng rã ba tháng thời gian, nếu không phải Từ Ngôn lấy toàn lực áp chế, tăng thêm đại quân Băng Ti Giải phun ra Băng Ti, Thiên Cơ phủ lớn như vậy đều có thể bị đốt thành tro bụi.

Sau ba tháng, Từ Ngôn bưng lấy mai rùa Hóa Vũ cùng răng nhọn của Phòng Giác Thạch đã hỗn hợp cùng một chỗ, vui vẻ về tới phòng lớn của mình.

Sau lưng hắn là Tiểu Thanh với trên mặt không có chút máu nào, cùng người gác đêm mí mắt nhảy dựng.

- Lực lượng bản nguyên quả thật rất dễ dùng, Tiểu Thanh, để nhóm cua phun thêm chút Băng Ti cho Hỏa Hài Nhi, lần này nó xuất lực không nhỏ, đang càng ngày càng tức giận, để nó tỉnh táo một chút.

Từ Ngôn nói thật nhẹ nhàng, thật ra ba tháng luyện khí tiến hành để ngay cả hắn đều trong lòng kinh hãi không thôi.

Hỏa Hài Nhi không hổ là trạng thái bản nguyên của Hỏa Hoàng Cô, một khi phun ra hỏa diễm, so với Anh hỏa của Từ Ngôn thì đều muốn kinh khủng hơn gấp trăm lần, hai phần vật liệu chí ít mấy chục năm mới có thể luyện hóa vẻn vẹn ba tháng đã bị dung hợp, tiết kiệm được cho Từ Ngôn bó lớn thời gian.

Hỏa diễm của Hỏa Hài Nhi là lực lượng bản nguyên thuần túy, mặc dù hữu dụng, nhưng Từ Ngôn cũng không muốn lại mượn dùng, bởi vì khó mà khống chế.

- Chủ nhân, Hỏa Hài Nhi nói, nó rất tức giận, nó tức giận sẽ bốc hỏa, hỏa diễm quá nóng, Băng Ti đều khó mà áp chế.

Tiểu Thanh không chỉ sắc mặt tái nhợt, còn lộ ra ủy ủy khuất khuất, miệng nhỏ chu ra giống như muốn khóc, chỉ là không có nước mắt, mà nôn mấy cái bong bóng.

- Biết, về sau sẽ không mượn dùng hỏa diễm của nó nữa, Hỏa Hài Nhi thật sự là một tên hẹp hòi, đang ở trong Thiên Cơ phủ, ra thêm chút sức thôi mà, coi như trả chút tiền thuê nhà không được sao?

Từ Ngôn ngược lại chẳng hề để ý, xem Hỏa Hoàng Cô thành khách trọ, dù sao đã đạt được mục đích, trở lại phòng lớn hắn đóng cửa không ra, bắt đầu luyện chế Giác Thạch Giáp mới.

- Giao tiền thuê nhà, cũng không thể đánh người ta nha...

Tiểu Thanh ùng ục ục nôn mấy cái bong bóng, miệng nhỏ chu ra vội vàng quay trở về vườn hoa, xem xét tình trạng của Hỏa Hài Nhi.

Chủ nhân của nàng cũng không phải là người dễ đối phó, lúc trước tìm Hỏa Hài Nhi còn rất ôn hòa xin người ta hỗ trợ, bị Hỏa Hài Nhi từ chối mới hiện ra bộ dáng hung thần ác sát, lấy Linh Bảo đánh cho Hỏa Hài Nhi không thể không phun ra hỏa diễm giúp đỡ luyện khí.

Thời gian ba tháng kia thảm không nỡ nhìn, không chỉ để Tiểu Thanh mặt không có chút máu, ngay cả người gác đêm đều bị cả kinh không nhẹ.

Người gác đêm gặp qua Hỏa Hoàng Cô, còn gặp qua rất nhiều.

Hỏa Hoàng Cô bị Ngôn Thông Thiên nuôi dưỡng ở trong Bình giới, phần lớn cao ba tấc, chưa từng có một cái nào lớn giống như Hỏa Hài Nhi, càng không bất kỳ Hỏa Hoàng Cô nào có hỏa diễm bản nguyên tinh thuần như Hỏa Hài Nhi.

Theo người gác đêm thấy, Hỏa Hài Nhi ở lại trong Thiên Cơ phủ căn bản chính là tổ tiên của Hỏa Hoàng Cô.

- May mắn có Băng Ti Giải, nếu Hỏa Hài Nhi nổ tung, chỉ sợ không chỉ tám ngàn dặm Phí Hải, vạn dặm cũng có thể.

Người gác đêm thở dài, nở nụ cười khổ, ánh mắt càng ngày càng sáng tỏ.

Mặc dù không giống cùng một người, nhưng hắn có thể nhìn thấy cái bóng của vị Tiên Chủ kia ở trên người Từ Ngôn, đều lôi thôi lếch thếch, thích tùy tâm mà làm.

Có lẽ người gác đêm nhìn thấy Từ Ngôn có cái bóng của Ngôn Thông Thiên ở trong đó, nhưng chính Từ Ngôn hết sức rõ ràng, hắn căn bản cũng không phải Ngôn Thông Thiên.

- Gia hỏa thật đáng sợ, về sau không thể tùy tiện đánh nó, cũng may còn có thứ để nó sợ, nếu như gặp lại Phệ Linh trùng nhất định phải bắt một con lưu ở trong Thiên Cơ phủ.

Từ Ngôn một bên luyện khí một bên âm thầm trầm ngâm, nếu không phải hắn uy hiếp quát to với Hỏa Hài Nhi một câu ‘Để Phệ Linh trùng nuốt ngươi’, không chừng tên kia thật sự bốc lên biển lửa vạn dặm.

Phệ Linh trùng hung hiểm, Hỏa Hài Nhi không phải người lương thiện, giống như ngoại trừ Băng Ti Giải ra, hai loại dị vật kia một tên còn đáng sợ hơn một tên.

Thầm nói một câu vẫn là Tiểu Thanh trung thực, Từ Ngôn đi tắm ở trong Anh hỏa.

Trong phòng lớn, ánh lửa lấp lóe, thiêu đốt kéo dài đến hai năm dài đằng đẵng, trong phòng mới tối xuống.

Đến lúc một sợi Anh hỏa cuối cùng dập tắt, Từ Ngôn thở ra một hơi thật dài, sau đó là khí tức Linh Bảo mãnh liệt bay lên từ trong nhà.

Két.

Cánh cửa mở ra, lão bộc hộ pháp ở ngoài cửa ngẩng đầu nhìn lại, tại thời khắc này, người gác đêm giống như xuất hiện ảo giác.

Hắn giống như thấy được Tiên Chủ năm đó cười dài mà đến, lại tựa như thấy được thân ảnh dữ tợn kia của Ma Đế.

Giáp trụ trắng đục, tựa như xương trắng, nổi bật lên thân hình thon dài tựa như quỷ quái.

Mặt nạ đen nhánh, khóe miệng hơi cong, giống như đang cười nhạo vạn vật thế gian.

Cái trán sinh sừng, hỏa diễm um tùm, giống như muốn đâm rách thanh thiên.

Đao kiếm trong tay, phong mang nội liễm, rồng ngâm từng hồi.

Một nháy mắt, tiên ảnh cùng ma tung trong ánh mắt của người gác đêm trùng điệp vào một chỗ, tạo thành Tiên Chủ bây giờ, vị cường giả Yêu tộc trước kia có cảnh giới Hóa Vũ này không khỏi tự lẩm bẩm:

- Vừa chính vừa tà, Tiên Ma đồng thể...

Chính như người gác đêm nói, lúc này Từ Ngôn đích thật là Tiên Ma đồng thể.

Trên người hắn tản ra linh lực ba động của cường giả Hóa Thần, mà bên trên cây sừng, khí tức Ma tộc càng thêm nồng đậm.

Nhất là kia một thân Giác Thạch Giáp cùng Đao Kiếm Long Ly tản ra uy áp Hóa Vũ, trong tình huống không có tận lực áp chế một loại khí tức nào, trên người Từ Ngôn đồng thời nhộn nhạo ra nhân, ma, yêu ba loại khí tức hoàn toàn không giống.

- Tiên Ma đồng thể, ý kiến hay.

Từ Ngôn cảm khái nhẹ gật đầu.

Từ Ngôn cảm thán, theo các tu sĩ khác xem ra căn bản là người si nói mộng.

Người khác biệt yêu và ma, càng không cách nào dung hợp khí tức của hai tộc khác, trừ phi có được huyết mạch Yêu tộc giống như Bao Tiểu Lâu, hoặc là huyết mạch Ma tộc của Thân Đồ Liên Thành, nếu không, lấy huyết thống đơn thuần của Nhân tộc, như thế nào lại dung hợp dị tộc.

Một khi cưỡng ép dung hợp, kết cục chính là bản thân tổn thương thậm chí trọng thương.

Người là yếu ớt.

Trong huyết mạch Nhân tộc trời sinh có thể mang theo lực lượng của dị tộc, nhưng sau này thiên muốn cải tạo, khó hơn lên trời.

Nhưng Từ Ngôn lại khác.

Bản thể của hắn thậm chí Nguyên Anh đều được cường hóa đến một loại tình trạng không thể tưởng tượng, thân thể có thể so với Yêu tộc, Nguyên Anh hất lên Mộc linh Chiến y, để hắn có được khả năng luyện hóa khí tức yêu ma hai tộc để cho mình dùng.

Đụng đụng sừng lửa trên đỉnh đầu, Từ Ngôn gần đây dự định là cũng luyện hóa cây sừng này, có thể tùy tâm mà động.

Dù sao bên trên trán mình mọc ra ma giác, không động cũng không bộc phát ra lực lượng gì, nếu như bị cường giả Ma tộc phát giác được cây sừng này quái dị, thân phận của Từ Ngôn sẽ bị nhìn ra mánh khóe.

Hoạt động tay chân một phen, trước khi rời đi Thiên Cơ phủ, tra xét trứng Hắc Long trong thế giới đáy mắt một phen.

Bên trong thời gian ba năm Từ Ngôn luyện khí, khí tức của Hắc Long trở nên càng ngày càng mạnh, có Ma Vương hồn làm chất dinh dưỡng, mỗi khi Tiểu Hắc tỉnh lại sẽ thôn phệ Ma hồn.

Về phần Từ Ngôn hứa hẹn qua không giết Thiên Lân, dù sao là dùng tên Khương Đại Xuyên phát ra huyết thệ, ứng kiếp cũng không phải Từ Ngôn hắn.

Thiên Lân mấy năm qua gầm thét chửi rủa thì càng bị hắn không coi vào đâu, vừa nghe Ma hồn Thiên Lân đang ở bên trong trứng rồng hư nhược mắng to Khương Đại Xuyên hèn hạ, Từ Ngôn đã cảm thấy buồn cười.

- Suýt chút nữa thì lấy mệnh của ta, còn muốn sống đi ra, xem ra đầu óc của Ma Vương cũng không tính thông minh.

Từ Ngôn cười lạnh một tiếng rời đi thế giới đáy mắt, thoát ra Thiên Cơ phủ, phân biệt phương hướng, lao thẳng về Viêm ma động.

Hóa Thần hành không, một bước ngàn dặm.

Rất nhanh Từ Ngôn quay trở về Viêm Ma động ban sơ xuất hiện, khi hắn đến cửa hang, có thể ngửi được mùi huyết tinh truyền đến từ bên trong vết rách của ngọn núi, càng có vết máu đỏ thắm rải đầy dốc núi.

Bình Luận (0)
Comment