Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 1085 - Chương 1085 - Thẳng Tiến Không Lùi (2)

Chương 1085 - Thẳng Tiến Không Lùi (2)
Chương 1085 - Thẳng Tiến Không Lùi (2)

Có người nhận ra Tiêu Phi. Tiêu Phi với tư cách kẻ săn giết Địa Võ bát trọng thiên, thanh danh tại hải vực rất lớn, người quen biết cũng rất nhiều.

Tiêu Phi hừ lạnh, sắc mặt tái nhợt.

- Tỷ, làm sao bây giờ?

Đồng Ngôn lần lần lượt lượt cảm thụ lấy linh lực, nhưng lại không làm nên chuyện gì.

- Ở cạnh ta, ta mang ngươi giết ra.

Đồng Hân thướt tha xinh đẹp, cao ngạo đến xuất trần. Nàng cao quý xinh đẹp, có lấy hấp dẫn đặc biệt say mê, tại Cổ Hải, nàng được vô số người ngưỡng mộ, không sóng không lan, ở chỗ này, đối mặt với cường địch vây quanh, nàng vẫn cao ngạo đến bình tĩnh như trước, như tuyết vực Hàn Mai, ngạo sương nộ phóng.

Đồng Ngôn phẫn uất lại không có lực, từ sau khi mẫu thân qua đời, hắn liền thề phải cả đời bảo vệ tỷ tỷ, không nghĩ tới hôm nay lại bị tỷ tỷ thủ hộ. Nhưng hiện tại hắn không có nửa điểm linh lực, so với người bình thường không có khác bao nhiêu.

- Chính ngươi đi, mang theo ta là liên lụy.

- Nếu đổi lại là ta, ngươi sẽ bỏ lại ta?

- Đương nhiên sẽ không

- Ta cũng sẽ không.

Đồng Hân ngữ khí kiên định.

- Các ngươi trốn không thoát, giao ra trứng địa long!

Yến Minh quát tháo.

- Đi trước đi.

Đồng Hân không để ý đến, đón lấy đám người lao tới phía trước.

Đồng Ngôn theo sát lấy bước chân tỷ tỷ, lại không dám rời đi, để tránh ảnh hưởng Đồng Hân thi triển, liên lụy nàng.

Yến Minh hận không thể giết đi qua, nhưng lại sợ hãi Đồng Hân, đến cả mãnh cầm của hắn ngồi đều bị dọa sợ rồi, không dám đuổi.

Tiêu Phi bỗng nhiên hô lớn với đám người xa xa:

- Trong tay bọn họ có trứng địa long! Có ba quả! Ngăn bọn hắn lại, ai có bản lĩnh, trứng địa long thuộc về người đó.

- Ngươi điên rồi?

Yến Minh quát hỏi.

- Chỉ bằng chúng ta, ngăn không được nàng, cũng đoạt không đến trứng địa long.

Khuôn mặt hắn dữ tợn, nửa quỳ trên lưng mãnh cầm.

- Để cho những người kia cùng tiến lên, chúng ta mới có khả năng tìm đến cơ hội.

- Trứng địa long?

- Ba quả trứng địa long? Ta không nghe lầm chứ.

- Nghe nói Địa Long trên Thất Nhạc Cấm Đảo là thuần huyết, nó đẻ trứng rồi?

- Thất thần làm gì, lên a... Nàng chỉ có một mình, chúng ta là một đám.

Đám người lập tức xao động, sức hấp dẫn của trứng địa long quá lớn.

- Ngươi xác định có trứng địa long?

Có người đám người Tiêu Phi hô lớn.

- Vậy ngươi cho rằng ta liều chết liều sống vì cái gì?

Tiêu Phi khiển trách.

- Lên cho ta!

Một chi đội ngũ ra tay trước nhất, lập tức kích thích những người khác, hơn ba mươi người người trước ngã xuống, người sau tiến lên đánh về phía Đồng Hân.

- Một đám nam nhân, khi dễ một nữ tử? Còn cần mặt mũi không?

Đồng Hân giận dữ mắng mỏ.

Nhưng cũng không có người nào để ý tới, trong mắt của bọn họ chỉ có trứng địa long, chỉ chớp mắt, hơn ba mươi người toàn bộ giết tới đây, cũng không có bởi vì nàng là nữ tử mà lưu tình, các loại võ pháp, năng lượng, như là màn mưa như trút xuống.

Đồng Hân không nói một lời, lấy ra cổ kiếm, thẳng hướng đám người. Toàn thân nàng sôi trào Tử Viêm, hóa thành áo giáp thủ hộ, phát ra nhiệt độ cao khủng bố, vặn vẹo lên không khí xung quanh, chống cự lại tất cả thế công đả kích của đám người.

Kiếm khí ngút trời, tung hoành kích động!

Thân pháp nàng phiêu dật, kiếm thế như kinh hồng, trong đám người đánh đâu thắng đó. Chặt đứt đại đao, chấn mở trọng chùy, kiếm khí ngút trời, ngăn trở các loại thế công.

Hai mắt rạng rỡ ánh tím, móng vuốt Tử Viêm sắc bén cách không đả kích.

Gần như không người nào có thể ngăn.

Những nơi Đồng Hân đi qua, máu tươi bắn tung toé, tất cả người đánh lén, đều bị Tử Viêm chém ra đốt thành tro bụi.

- Giết nàng!

- Cùng tiến lên!

Đám người xao động, càng ngày càng nhiều người xông lại.

Bộ pháp Đồng Hân quỷ bí, lưu lại đạo đạo tàn ảnh, nghênh chiến quần hùng, càng thủ hộ lấy Đồng Ngôn.

- Phốc phốc!

Một cái đầu lâu dữ tợn phóng nhanh lên trời cao, một nhóm lớn hoa máu bắn tung toé tại đỉnh núi. Nàng xuất kiếm vô tình, sát ý như thủy triều, dưới khuôn mặt tuyệt mỹ kia là trái tim điên cuồng đến lãnh khốc. Nàng chấn vỗ cánh chim, lướt qua sát bên người trước mắt, kiếm sắc chặt đứt thế công, bổ ra thân thể cường giả của bọn hắn, mảnh xương trắng hếu, cùng máu loãng đỏ tươi, đặc biệt chói mắt, để cho người sợ hãi; Nàng phóng lên trời, kiếm thế kinh hồn, cắn nát mãnh cầm đang từ không trung lao xuống, máu loãng rơi vãi không đợi rơi xuống trên người nàng, đã bị Tử Viêm bốc hơi thiêu khô.

Đại chiến! Mãnh liệt!

Đồng Hân cường hãn cùng lãnh khốc kinh sợ thối lui rất nhiều người, cũng hấp dẫn đến cường giả càng nhiều nơi. Tiêu Phi cùng Yến Minh hít một hơi gia nhập chiến trường, là cường giả càng nhiều nơi ra tay chặn đánh. Đồng Hân dần dần lâm vào tuyệt cảnh, đi lại duy gian, lại khó về phía trước. Nàng không ngừng mở rộng Tử Viêm Dực, ý đồ mang theo Đồng Ngôn thoát đi, lại bị lượng lớn mãnh cầm chặn đánh. Nếu như nàng chỉ có một mình, có lẽ sẽ nhẹ nhõm hơn rất nhiều, nhưng nàng lại mang theo Đồng Ngôn không có linh lực, phải khắp nơi chiếu cố.

- Phốc phốc!

Một đạo kiếm mang từ trên trời giáng xuống, như ngân hà rơi xuống, trảm tại phía sau lưng Đồng Hân, xé mở khôi giáp của nàng, máu tươi bắn tung tóe.

Bình Luận (0)
Comment