Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 1134 - Chương 1134 - Tử Viêm Chiến Tướng (1)

Chương 1134 - Tử Viêm Chiến Tướng (1)
Chương 1134 - Tử Viêm Chiến Tướng (1)

Đồng Hân không có trở lại, nàng cũng rất khó chịu, nếu như là bình thường, trong tộc có lẽ thật có khả năng phái Chiến Tướng đích thân tới, càn quét Loạn Lưu hải vực, tra tìm Thất Nhạc Cấm Đảo. Nhưng bây giờ, Thiên Vương Điện làm hại Cổ Hải, tất cả đại hải tộc tập trung tinh lực ứng phó bọn hắn, lượng lớn cường giả đều phái đến tiền tuyến, người lưu lại chỉ đủ thủ hộ Xích Phượng Luyện vực này, không có có dư thừa nhân thủ.

- Ta không tin tỷ tỷ chết rồi! Cô cô, van xin ngài, lại đi khuyên nhủ phụ thân.

Giọng điệu Đồng Tuyền đột nhiên nghiêm khắc:

- Đồng Hân là tỷ tỷ của ngươi, cũng là cốt nhục của phụ thân ngươi, phàm là tình huống cho phép, hắn khả năng thấy chết mà không cứu sao? Ngươi cũng không nhìn một chút hiện tại là lúc nào, Thiên Vương Điện cũng dám suồng sã đi trêu chọc tổ địa Yêu Man tộc, to gan điên cuồng để cho hắn tức lộn ruột, bọn hắn nói không chừng ngày nào đó liền hàng lâm Xích Phượng Luyện vực này rồi.

- Cô cô...

Đồng Ngôn nước mắt rơi như mưa, trùng trùng điệp điệp dập đầu, một cái, hai cái, thanh âm nặng nề vang vọng trong cánh rừng trước bí cảnh, để cho lòng người chua xót.

Thị vệ cùng các tộc nhân bên cạnh cuống quít quỳ xuống đất, rồi lại không dám mở miệng khuyên nhủ ai.

- Người đâu! Giam hắn lại cho ta!!

Đồng Tuyền thét ra lệnh.

- Ai dám!! Đồng Ngôn nóng lạnh giận dữ mắng mỏ, con mắt rưng rưng lại đỏ ngầu đảo qua đám thị vệ xung quanh.

- Ngươi đủ rồi!! Nếu để cho phụ thân ngươi nhìn thấy bộ dạng ngươi như vậy, nhất định phạt ngươi cấm đoán năm năm.

- Tam thiếu gia...

Tô Nghị kiên trì từ đi ra.

- Ngươi còn có mặt mũi qua đến?

Thanh âm Đồng Ngôn đều tại run lên, hận không thể giết hắn.

Tô Nghị quỳ một chân trên đất:

- Xin hãy nghe ta nói một câu, nếu như tiểu thư không thể trốn ra, khả năng liền thật sự... Nhưng nếu như tiểu thư trốn được rồi, hiện tại khả năng đang ở nơi nào đó tại Loạn Lưu hải vực. Trong tộc phái không ra bao nhiêu người đi tìm, chúng ta có thể tuyên bố lệnh treo thưởng, chỉ cần giá cả đủ cao, những kẻ săn giết kia dù cho úp đổ Loạn Lưu hải vực, cũng nhất định có thể tìm đến nàng.

Không đợi Đồng Ngôn tỏ thái độ, Đồng Tuyền cứng rắn nói: - Đó cũng là một biện pháp, liền làm theo như Tô Nghị nói. Tô Nghị, ngươi tự mình phụ trách.

- Vâng!! Tô Nghị vội vàng lĩnh mệnh, thái độ kính cẩn nghe theo. Mặc dù thời gian tới nơi này ngắn, nhưng hắn đã hiểu rõ đến địa vị của vị cô cô này trong Tử Viêm Tộc.

Đồng Ngôn không có bao nhiêu hi vọng, hắn không phải không nghĩ tới biện pháp này, là trong tâm hắn rõ ràng tỷ tỷ của hắn đã bị nhốt trong núi tuyết tại Thất Nhạc Cấm Đảo, không có khả năng chạy ra đến. Hắn đã trầm mặc một lát, đột nhiên đứng dậy, bước lớn rời khỏi. Hắn nghĩ tới một chủ ý, đánh thức gia giabế quan nhiều năm !

Mặc dù cái này có thể sẽ rước khiến phụ thân và cô cô nghiêm trị, nhưng, hắn đã bất chấp bất cứ giá nào rồi! Chỉ cần gia gia chịu ra tay, thì không có cái gì là không có khả năng.

- Ngươi muốn đi đâu?

Đồng Tuyền rất rõ ràng tính cách đứa cháu trai này của nàng, không có khả năng cứ như vậy đã bị đuổi đi rồi.

- Mệt mỏi, nghỉ ngơi.

Đồng Ngôn nắm chặt hai tay, hạ quyết tâm!

- Nhìn hắn chặt chẽ cho ta, dám can đảm làm ẩu, lập tức bắt lấy, hết thảy hậu quả ta đến gánh chịu.

Đồng Tuyền thét lên ra lệnh với các thủ vệ phía ngoài.

- Vâng!!

Lượng lớn thị vệ quỳ một chân trên đất, lại toàn bộ đuổi theo Đồng Ngôn.

Ngay tại lúc này, phía trước bỗng nhiên chạy tới một thị vệ, xa xa liền hô lớn:

- Tam thiếu gia! tam thiếu gia! Tiểu thư trở về rồi!!

- Cái gì?

Đồng Ngôn toàn thân chấn động, đáy mắt như là dấy lên ánh lửa.

Tô Nghị ngạc nhiên, trở về rồi??

Đồng Hân trở lại Xích Phượng Luyện Vực liền đi bái kiến phụ thân của nàng trước, báo cái bình an, nàng vốn muốn mang Tần Mệnh đi vào, cùng một chỗ giới thiệu, lưu lại ấn tượng tốt, thêm nhiều khen thưởng tốt, kết quả Tần Mệnh sống chết không chịu, liền chờ ở bên ngoài. Đồng Hân cưỡng ép cứng, còn suýt chút nữa nắm lấy cổ của hắn kéo vào. Để cho phụ thân dặp Lục Nghiêu còn có nguyên nhân, là để cho phụ thân kiểm tra huyết mạch thiên phú các loại cho hắn, bởi vì danh sách tham gia thi đấu Thăng Long bảng là tự thân tộc trưởng các tộc tuyển định, người ngoài có thể nâng lên ý kiến, nhưng không được nhúng tay. Người dự thi đại biểu cho thể diện một tộc, cũng là cơ hội hướng hải vực bày ra tất cả tiềm lực hải tộc, nhất định phải thận trọng mọi mặt.

Nhưng Tần Mệnh chính là không đáp ứng, suýt chút nữa quay đầu rời khỏi. Gặp tộc trưởng Tử Viêm Tộc? Nói đùa cái gì vậy! Vạn nhất bị hỏi ra chút ít cái gì, nhìn thấu cái gì, hắn chỉ có một con đường chết, sẽ chết rất thảm rất ngu.

Đồng Hân cùng hắn lôi kéo một hồi, hết cách rồi, chỉ có thể một thân một mình đi vào.

Tần Mệnh đứng ở bên ngoài đại điện rộng lớn, quan sát đến phong cảnh xinh đẹp. Trên đường đến, Triệu Hân nói tên thật của bản thân, cũng giới thiệu về Xích Phượng Luyện vực của Tử Viêm Tộc, cả quần đảo giống như là một vũ khí khổng lồ, tất cả núi lửa lớn nhỏ, toàn bộ bị xâu chuỗi đến cùng một chỗ, thậm chí câu thông đáy biển lửa mênh mông đến cổ xưa ở sâu trong biển.

Dù cho Thiên Vương Điện tập thể hàng lâm, cũng đừng mơ tưởng từ bên ngoài phá vỡ thủ hộ đại trận của Xích Phượng Luyện vực.

Bình Luận (0)
Comment