Tần Mệnh đứng dậy, kỳ quái nhìn quanh, người nào dám bức ngừng đội ngũ Tử Viêm Tộc ? Ngoại trừ Thiên Vương Điện dám làm như thế, còn ai dám?
- Đó chính là Tần Mệnh?
Trên thuyền nhỏ, thiếu niên nhàn nhạt cười khẽ, đôi môi đỏ mọng khẽ mở, ẩn hiện hàm răng trắng noãn, nhưng lại rậm rạp lại sắc nhọn.
- Là hắn.
Hắc y nhân nói nhỏ.
- Thăng Long bảng... Ha ha... Lại để cho ngươi đoán đúng rồi.
Thiếu niên hướng phía không trung chậm rãi gật đầu.
- Hắn chào hỏi chúng ta ?
Đám tộc lão trên Long Lân Điêu kỳ quái, cẩn thận suy đi nghĩ lại, trong ấn tượng không nhớ được có hai nhân vật như vậy.
Nhưng Phương Kình cùng Đồng Chiến Thiên lại không cho là như vậy, khí tức càng ngày càng hừng hực, như là hai vòng kiêu dương, phát ra năng lượng chấn động khủng bố, cường quang xuyên thấu mây tím, chiếu sáng vòm trời, uy áp khủng bố ùn ùn kéo đến bao phủ hải dương, mặt biển bình tĩnh không gió dậy sóng, cuộn trào mãnh liệt bành trướng, bọt nước tung tóe.
Tần Mệnh bỗng nhiên có loại cảm giác kỳ quái, thiếu niên kia giống như... đang mỉm cười với ta. Là ảo giác sao?
- Bá Vương đảo, sẽ có một hồi tuồng đặc sắc.
Hắc y nhân chậm rãi ngẩng đầu, giữa tóc dài mất trật tự, một đôi mắt tinh hồng lộ ra tà mang yêu dị.
- Đi không?
- Đương nhiên.
- Thật quyết định rồi? Ngươi nên biết rằng, nếu như tương lai Tần Mệnh cự tuyệt, ta... Không thể giữ hắn!
- Quyết định.
Hắc y nhân giọng điệu đạm mạc, cũng rất kiên định.
- Vậy thì đi thôi.
Thiếu niên hướng phía không trung phất phất tay, nhàn nhạt cười khẽ.
Thuyền nhỏ mở ra mặt biển, phiêu hốt về phía trước, thời gian dần qua... Chìm vào đáy biển, biến mất trong tầm mắt của mọi người.
- Hai người này quá kỳ quái.
- Chào hỏi xong liền đi rồi?
- Nhận ra thân phận của chúng ta a, không dám làm càn.
- Ha ha, ta còn tưởng rằng là tên ngưu bức nào.
Hai đại chiến tướng Phương Kình cùng Đồng Chiến Thiên đều tụ lên hàng mày rậm, đó là hai nhân vật như thế nào? Nếu thật sự là cường giả đặc thù, dùng thân phận hai người bọn họ nên biết mới đúng.
- Hải vực có rất nhiều cường giả thần bí, bọn hắn không có địch ý, chúng ta không cần thiết trêu chọc.
Đồng Tuyền thúc giục lên đường.
Long Lân Điêu vỗ cánh gáy to, tái nhập sâu trong tầng mây, tử khí mênh mông ngập trời, tiếp tục gấp rút bay đi.
Bá Vương đảo!
Bảy đại hải tộc cùng chung thánh địa, là nơi vài ngàn năm trước lần đầu tiên bọn hắn tổ chức hội nghị kết minh. Cũng là từ lần sau kết minh đó, bọn hắn triệt để củng cố địa vị thống trị tại Cổ Hải, cùng lúc được gọi là ‘hải tộc’.
Lúc bình thường, Bá Vương đảo tùy người của bảy đại hải tộc phái đến đóng thủ, nghiêm cấm ngoại nhân tới gần, cùng lúc mở ra lấy cấm chế thủ hộ. Chỉ có tại thời điểm tổ chức Thăng Long bảng, cấm chế mới có thể tản ra, tiếp dẫn tất cả hải tộc cùng tân khách lên đảo.
Thời điểm Long Lân Điêu đến Bá Vương đảo, nơi này đã bắt đầu náo nhiệt, rất nhiều tân khách đã chạy tới nơi này trước. Khắp nơi có thể thấy được cự thú bay lên không, linh cầm bay lượn, còn có rộng lớn chiến xa rong ruổi ở trên không, cũng có đại đạo màu sắc rực rỡ thông suốt trời đất.
Một cỗ khí thế, mênh mông như biển, từng đạo thánh uy, như lôi đình rơi chín tầng trời, long thanh không dứt.
Cái chỗ này thanh tú kinh người, sinh tồn lấy không ít sinh linh cùng kỳ dị loài hiếm thấy. Trên vách đá dựng đứng có cự mãng lượn quanh, trong núi rừng mãnh thú thành đàn, trong sông lớn cá rùa qua lại, trên bầu trời linh điểu xoay quanh.
Bắt mắt nhất chính là Thăng Long bảng, nó là một ngọn núi lớn, thân núi như chân long, to lớn xông lên trời, khí thế tràn đầy. Nó cùng non sông hòn đảo quán thông, quanh năm hào quang vạn trượng, ngày đêm không thôi. Đó là biểu tượng hưng thịnh không thôi của hải tộc, cũng là ngụ ý Long Đằng vạn dặm của hải tộc.
Long Lân Điêu tách ra tử khí ngập trời, như là mảnh sóng lớn cuộn trào mãnh liệt, phá mở bình chướng, hàng lâm Bá Vương đảo, tiếng ầm ầm đinh tai nhức óc, vang vọng biển trời.
- Long Lân Điêu, là chiến tướng Phương Kình của Tử Viêm Tộc !
- Tử Viêm Tộc đến rồi!
- Phương Kình là chiến tướng khác họ, nơi đặc thù này chưa đủ dùng để dẫn đội, nên có chiến tướng khác cùng đi, sẽ là ai?
- Tử Viêm hưng thịnh, nhân kiệt thiên kiêu, thời thời đều ra!
- Không biết Tử Viêm Tộc mang ai đến tham chiến rồi, lại có bao nhiêu người. Nghe nói nhi tử thứ ba của tộc trưởng Tử Viêm tộc Đồng Ngôn, kỳ tài ngút trời, vừa đầy hai mươi bảy tuổi, cũng đã vững chắc Địa Võ thất trọng thiên! Tử Viêm Tộc có để cho hắn đến tham chiến hay không ? Hay là lần tiếp theo lại đến.
- Đồng Ngôn, Đồng Hân! Kim Đồng, ngọc nữ! Tỷ đệ bọn hắn đều là thiên kiêu chi thế, Tử Viêm kiêu ngạo, đợi chờ biểu hiện của bọn hắn.
- Phương Kình đến rồi, nghĩa tử của hắn sẽ tới hay không? Lần này sẽ là kình địch a!
Tại các nơi trên đảo lập tức vang lên những âm thanh nghị luận, đều đang nhìn ra xa sâu trong tử khí lao nhanh đến hòn đảo kia.