- Có ý gì? Tỷ tỷ ta muốn ở góa rồi? Mười hạng đầu, chỉ ngươi? Địa Võ thất trọng thiên mới có thể cạnh tranh mười hạng đầu, ngươi lục trọng thiên làm sao đánh thất trọng thiên?
- Lấy không được mười hạng đầu, ta liền chết ở trên lôi tràng.
- Vậy càng không phải là để cho tỷ tỷ ta ở góa?
Đồng Ngôn trừng mắt, tỷ tỷ đáng thương của ta.
Tần Mệnh nhún vai.
- Cái thái độ này của ngươi là gì, quá tùy ý rồi!
- Ta cần phải như thế nào đây?
Đồng Ngôn xoắn xuýt cả buổi, đỏ mặt nghẹn ra một câu:
- Ta phải gọi ngươi tỷ phu rồi?
- Không được.
- Đương nhiên không được, ta lớn hơn so với ngươi !
Đồng Ngôn chống người lên, hung hăng chỉ vào Tần Mệnh:
- Ngươi dám để cho tỷ tỷ ta chịu ủy khuất, ta tuyệt quấn ngươi không buông.
Đồng Hân ở bên ngoài đợi thật lâu, thấy không có động tĩnh mới đi tới, vừa vặn đụng phải Đồng Ngôn đi ra.
- Đồng Ngôn, đệ nghe ta giải thích...
- Giải thích? Ngươi có nửa năm qua không có thời gian giải thích cho ta, hết lần này tới lần khác còn chờ tới bây giờ? Nếu như không phải ta phát hiện, có phải chờ đến ngày ngươi muốn thành thân đó mới nói cho ta biết tân lang là ai hay không? Ta sẽ không tha thứ cho ngươi, ta vĩnh viễn sẽ không tha thứ ngươi.
Đồng Hân dở khóc dở cười, làm sao lại như một hài tử.
- Ta là muốn đợi Thăng Long bảng chấm dứt.
- Thăng Long bảng chấm dứt ngươi liền thành quả phụ rồi!
Đồng Ngôn quay đầu lại trừng mắt nhìn Tần Mệnh, trầm mặt:
- Tỷ! Ta không thể không nói một câu, ngươi thưởng thức... Thật kém cỏi!
Sau hừng đông, Bái Nguyệt tộc hàng lâm Bá Vương đảo!
La Sát tộc, Hải Hoàng tộc, đều trong mấy ngày kế tiếp lần lượt đi đến.
Không khỏi như Tử Viêm Tộc đoán trước, lần này đội hình tất cả đại hải tộc đều cường đại chưa từng có.
Kim Linh tộc, Địa Võ thất trọng thiên ba người, tổng số dự thi mười ba người. Thường Hạ cùng Thường Hạo bởi vì thương thế nghiêm trọng, xuất tràng trước thời hạn, tổng số biến thành mười một người.
Yêu Man tộc, Địa Võ thất trọng thiên hai người, tổng số dự thi mười lăm người.
Thiên Mông tộc, Địa Võ thất trọng thiên ba người, tổng số dự thi, mười bốn người.
Bái Nguyệt tộc, Địa Võ thất trọng thiên hai người, tổng số dự thi mười lăm người.
La Sát tộc, Địa Võ thất trọng thiên hai người, tổng số dự thi mười ba người.
Hải Hoàng tộc, Địa Võ thất trọng thiên ba người, tổng số dự thi mười ba người.
Tử Viêm Tộc, Địa Võ thất trọng thiên hai người, tổng số dự thi mười một người.
Tổng số Địa Võ thất trọng thiên, mười bảy người! Tổng số dự thi, chín mươi hai người!
Bất luận là tổng số dự thi, hay là số lượng Địa Võ thất trọng thiên, đều là lớn mấy trăm năm qua.
Hải tộc lần nữa hướng tất cả tân khách thể hiện ra thực lực cùng nội tình của bọn hắn, thế lực khác mặc dù cũng có thể tại trước ba mươi tuổi bồi dưỡng được thất trọng thiên, nhưng đều là con số rất ít, mỗi người đều được xem như trân bảo, tuyệt đối không có số lượng như hải tộc, gần như mỗi thế hệ đều có thể bảo chứng một đến ba người, Địa Võ lục trọng thiên càng là xuất hiện trên dưới mười người, khó trách hải tộc có thể hưng thịnh mấy ngàn năm, loại tình huống ‘Đại lượng sáng tạo’ thiên tài này bình thường để cho rất nhiều thế lực đều cảm thấy kinh tâm.
Đội hình Tử Viêm Tộc lần này mặc dù thoạt nhìn rất yếu, nhưng sau sự kiện cung phụng họ khác Lục Nghiêu ngược bại hai đại truyền nhân Kim Linh tộc, thì cũng không có ai dám khinh thị bọn hắn, cũng đều cường điệu điều tra thân phận cùng lai lịch Lục Nghiêu.
Theo Thăng Long bảng thi đấu tới gần, Địa Hoàng Đảo, liên minh Tinh Diệu, Ngọc Hư Cung, vân vân... Thế lực cấp bá chủ liên tiếp trình diện, đều là phái ra nhân vật quan trọng, các khách quý thế lực gia tộc cỡ lớn khác cũng đều kể hết trình diện, Bá Vương đảo vô cùng náo nhiệt, tổng nhân số đã đạt đến hơn ba vạn người, cũng là hiếm thấy trước Thăng Long bảng.
Tại thời điểm cách Thăng Long bảng thi đấu chuyện còn có hai ngày, đại sơn biểu tượng Thăng Long bảng bộc phát ra cường quang ngút trời, như là đầu cự long bay lên không, thanh thế kinh người, đánh vỡ tầng mây, nổ vang trời đất. Tại các nơi trên Bá Vương đảo, Vạn Thú gào thét, phủ phục ngã xuống đất. Bảy tòa Thánh Sơn hải tộc bộc phát ra cường quang vạn trượng, cùng nơi xa chiếu rọi.
Hào quang liên miên không dứt, dần dần hình thành một cái màn sáng khổng lồ, từ trên không trung bộ Bá Vương Đảo lan tràn về cả hòn đảo.
- Đó là cái gì?
Tần Mệnh nhìn qua không trung, màn sáng đang lan tràn, thánh uy vô hình tràn ngập trời đất. Sâu trong màn sáng, mê ảnh trùng trùng điệp điệp, giống như là có thêm nghìn vạn Thần Binh Thần Tướng, đóng thủ ở bên trong, có cỗ máu nóng sát phạt.
Đồng Hân nói:
- Càn Khôn Phong Ma Trận! Là một trong những phong ấn trấn áp bí cảnh của hải tộc, cũng là thủ hộ đại trận của Bá Vương đảo, mỗi khi Thăng Long bảng bắt đầu, đều sẽ mở ra đại trận, ngăn cách cả hòn đảo. Bảo đảm Thăng Long bảng thuận lợi cử hành, cũng là vì bảo đảm các tân khách an toàn.
Phong Ma Trận? Phong ấn, lại thủ hộ?
Trong đầu Tần Mệnh có loại dự cảm chẳng lành. Phóng thích chúng vương tại Thăng Long bảng, cũng không giống như là quyết định sáng suốt.
Đồng Hân cười khẽ:
- Càn Khôn Phong Ma Trận có uy lực rất mạnh, dù cho có người từ bên trong quấy rối, cũng có thể cường lực trấn giết, muốn từ bên ngoài phá hư, gần như không có khả năng.