Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 1253 - Chương 1253 - Thần Quang Phong Đảo (2)

Chương 1253 - Thần Quang Phong Đảo (2)
Chương 1253 - Thần Quang Phong Đảo (2)

- Lúc trước kia, từng có thế lực cấp bá chủ ngụy trang đi vào xem chiến, chủ mưu làm loạn, đả kích hải tộc chúng ta, kết quả toàn bộ chết ở Càn Khôn Phong Ma Trận. Viện binh bọn hắn bố trí từ bên ngoài, còn không có tới gần Bá Vương đảo, đã bị đuổi giết toàn bộ.

Người nói vô ý, người nghe có lòng, trong lỗ tai Tần Mệnh, cái này lời hoàn toàn là nói cho hắn nghe đến.

- Này, uy uy, dựa gần như vậy làm gì?

Đồng Ngôn chen đến chính giữa hai người, đẩy Tần Mệnh ra, nhíu mày trừng mắt:

- Ta cảnh cáo ngươi, trước khi cưới được tỷ tỷ ta, ngươi vẫn là ngươi, ta vẫn là ta, tỷ tỷ ta còn là tỷ tỷ của ta. Đừng cũng không có việc gì kéo kéo nói nói, ảnh hưởng danh dự tỷ tỷ ta.

Đồng Hân dở khóc dở cười, còn nghẹn cơn tức giận sao. Tuy nhiên, trong lòng nàng vẫn là rất ấm áp, Đồng Ngôn mặc dù rất khó chấp nhận, nhưng cũng thực sự đang thử chấp nhận.

Tần Mệnh liếc nhìn hắn một cái, không có phản ứng.

- Liếc mắt là có ý gì. Tỷ tỷ ta vĩnh viễn là tỷ tỷ ta, tỷ phu không nhất định luôn là ngươi.

- Nói cái gì đó!

Đồng Hân quát, ta là cái loại nữ tử thủy tính dương hoa sao?

- Vạn nhất hắn chết trên đấu tràng a, ta cũng không thể lại để cho ngươi ở góa.

- Miệng không thể lời nói dễ nghe sao.

Đồng Ngôn quyệt miệng:

- Nhanh như vậy liền hướng đến hắn rồi? Ta liền không rõ, ngươi là vừa ý tiểu tử này chỗ nào rồi, muốn bộ dáng không có bộ dáng, muốn khí chất không có khí chất, muốn cái gì cũng không có, nhìn hắn cái bộ dạng khó chịu này, cuộc sống ngươi sau này khẳng định không có gì niềm vui thú.

Tần Mệnh quay đầu bước đi.

- Này! Nói hắn hai câu còn không vui rồi, với cái tính cách thối này, tương lai ngươi không có một ngày tốt lành.

- Ngươi bớt tranh cãi có thể chết?

- Có thể điên.

Đồng Ngôn còn là rất khó chấp nhận, Lục Nghiêu? Tỷ phu? Lục Nghiêu cùng tỷ tỷ ta đều có phu thê chi thực rồi? Ta cái abcxyz nhà hắn! Ta là làm bậy tối đa rồi, trời xanh trừng phạt ta sao?

Vào lúc ban đêm, đám tộc lão Tử Viêm Tộc đem Đồng Ngôn, Đồng Hân, Tần Mệnh cùng loại tất cả người dự thi gom lại cùng một chỗ, thương lượng chuyện thi đấu sắp bắt đầu Thăng Long bảng.

Đám tộc lão phân phát mỗi người bọn hắn một phần.

- Đây là sáu đại hải tộc khác dự thi. Đồng Ngôn cùng Đồng Hân, trọng điểm nhìn mấy Địa Võ thất trọng thiên kia. Đồng Ngôn thực tế chú ý Hải Hoàng tộc cùng Thiên Mông tộc, mục tiêu của bọn hắn khả năng chính là ngươi.

Thanh danh Đồng Ngôn quá lớn, hai mươi bảy tuổi Địa Võ thất trọng thiên, vượt qua mặt khác tất cả người dự thi của các hải tộc, Hải Hoàng tộc cùng Thiên Mông tộc với tư cách hải tộc mạnh nhất, đều muốn chèn ép Đồng Ngôn, dùng nó dương danh.

- Lần này Địa Võ thất trọng thiên cùng sở hữu mười bảy người, cũng chính là mười bảy hạng đầu bị ôm đồm rồi. Lục Nghiêu, Phương Mục Ca, thứ tự các ngươi có thể tranh chỉ có sau mười bảy tên đó rồi. Trong tộc đều ôm kỳ vọng rất lớn đối với các ngươi, tận lực xông vào bảng mười hai!

Các tộc lão đều nhìn nhiều Lục Nghiêu cùng Phương Mục Ca, khi trước có hi vọng nhất chính là Phương Mục Ca, hiện tại xem ra Lục Nghiêu cũng có hi vọng.

Nhưng, nhân số Địa Võ lục trọng thiên tổng cộng bảy mươi lăm người, đều là chút ít nhân vật thiên tài, muốn trong nhiều người như vậy giết ra lớp lớp vòng vây, tranh đoạt chỉ vẻn vẹn có ba cái danh ngạch, độ khó quá lớn. Cho dù bọn hắn đối với Phương Mục Ca có lòng tin, nhưng hải tộc khác có thể không có người mạnh nhất sao?

Đồng Hân chú ý Lục Nghiêu, vẫn là bình tĩnh như vậy, lạnh lùng như vậy, nhìn không ra suy nghĩ cái gì.

Bọn người Đồng Đại, Đồng Qua hít hơi thật sâu, hào tình vạn trượng, bọn hắn rất có lòng tin đối với thực lực của mình, hơn nữa, muốn tranh đoạt bài danh, vận khí cũng là rất quan trọng.

- Hôm nay gom tất cả lại cùng một chỗ, chính là nói chuyện chiến thuật, Lục Nghiêu, ngươi xác định là người đầu tiên đăng tràng?

- Xác định.

Tần Mệnh gật đầu.

- Ngươi kỳ thật có thể không cần trận đầu.

Các tộc lão lo lắng một vấn đề, Lục Nghiêu đánh ra thanh danh, lại muốn lên đài trận đầu, Kim Linh tộc nhất định sẽ phái ra người mạnh nhất chặn đánh, rất có thể trận đầu Lục Nghiêu liền thua ở trên lôi đài.

- Ta có thể đi.

Tần Mệnh rất kiên trì.

- Để cho hắn trận đầu lên.

Đồng Ngôn bĩu môi, lên, phải lên, muốn làm tỷ phu của ta, mọi thứ phải đều được!

Bọn người Đồng Qua nói thầm trong lòng, hai người này làm sao đột nhiên liền trở mặt thành thù rồi? Trước kia không phải rất ‘keo dính’ đấy sao? Lục Nghiêu làm chuyện thương thiên hại lí gì rồi.

Thời điểm này, một người đột nhiên xông vào phòng, cũng không có thông báo, liền trực tiếp đi thẳng đến chỗ các tộc lão.

- Ai bảo ngươi xông vào? Quy củ đây này! Tộc lão nghiêm khắc quát hỏi.

- Xảy ra chuyện rồi.

Trên mặt người nọ đổ đầy mồ hôi, ánh mắt một ý vị liếc chỗ Tần Mệnh.

Tần Mệnh nhíu mày, nhìn ta làm gì?

- Nói!

Sắc mặt tộc lão hơi trầm xuống, lập tức tới Thăng Long bảng rồi, có thể xảy ra đại sự gì?

- Có người tung ra một lời đồn đãi... Nói... Nói...

- Ngươi ngược lại là nói a!

Đồng Ngôn chịu không được nhất thời điểm mấu chốt lại ấp a ấp úng.

- Có người tung ra lời đồn, nói... Đồng Hân tiểu thư đã gả cho Lục Nghiêu, điều kiện là Lục Nghiêu đứng trước hai mươi trên Thăng Long bảng!

Bình Luận (0)
Comment