Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 1270 - Chương 1270 - Chờ Ta (1)

Chương 1270 - Chờ ta (1)
Chương 1270 - Chờ ta (1)

Đồng Hân chần chờ lấy, nàng rất không muốn Lục Nghiêu đi dốc sức liều mạng, cũng rõ ràng hung hiểm bên trong. Nhưng, nhìn thấy Lục Nghiêu nguyện ý vì nàng đi khiêu chiến Kỷ Trác Duyên, trong lòng lại có loại cảm giác hạnh phúc. Nếu như Lục Nghiêu thật có thể thắng, dù là đến cái lưỡng bại câu thương, trong tộc cũng sẽ không lại có người ngăn trở hôn sự giữa bọn hắn, còn có thể càng quý trọng Lục Nghiêu, càng thêm đại lực bồi dưỡng Lục Nghiêu.

Mặc dù phong hiểm lớn, nhưng thu hoạch càng lớn.

Tần Mệnh nhìn thẳng Kỷ Trác Duyên:

- Dám chơi hay không?

- Nơi này là Thăng Long bảng, đấu tràng quy cách cao nhất tại Cổ Hải, không phải là nơi ngươi muốn thế nào thì có thể thế đấy.

- Liền hỏi ngươi có dám hay không! Nào có nhiều lời nói nhảm như vậy!

Đồng Ngôn hơi ngửa đầu, liếc mắt nhìn Kỷ Trác Duyên, khiêu khích hắn.

- Ta là thất trọng thiên, hắn là lục trọng thiên, ta gánh không nổi người kia.

- Nếu muốn nói nhảm thì cứ nuốt đến trong bụng trước, liền hỏi ngươi có dám hay không.

Đồng Ngôn cố ý kích thích hắn.

- Đồng Ngôn, miệng mồm sạch sẽ chút, nơi này là đấu tràng Thăng Long bảng, trưởng bối tất cả hải tộc đều đang nhìn đây này.

- Ngươi đến cùng dám hay là không dám, cho câu lời chắc chắn, ta thấy ngươi là sợ a?

- Đừng có dùng khích tướng, ta và ngươi cũng không phải tiểu hài tử nữa.

- Ha ha, với chút phách lực ấy, ngươi còn muốn kế thừa Bái Nguyệt tộc? Còn muốn thành thân với tỷ tỷ của ta? Ta nhổ vào!

- Ngươi...

- Ngươi cái gì mà ngươi! Ta khuyên ngươi vẫn là tiếp đi, những thất trọng thiên ở đây đều còn mạnh hơn so với ngươi, ngươi chỉ có thể ở cấp bậc lục trọng thiên tìm về chút tôn nghiêm.

Cường giả các tộc dưới đài đều cười khổ lắc đầu, càng nói càng quá mức, Kỷ Trác Duyên đường đường là thiếu chủ Bái Nguyệt tộc, nào có không chịu nổi như ngươi nói vậy.

Tuy nhiên, Tử Viêm Tộc muốn làm gì? Lục Nghiêu lại muốn làm gì? Lại muốn khiêu chiến thất trọng thiên!

Người của Bái Nguyệt tộc thấp giọng khuyên can Kỷ Trác Duyên, đừng bị Đồng Ngôn đầu độc, trong đây khẳng định có chuyện gì đó ẩn giấu ở bên trong, bằng không thì Đồng Ngôn không có khả năng thúc giục Lục Nghiêu ‘Chịu chết’.

Đồng Ngôn ôm vai Đồng Hân:

- Muốn tỷ tỷ của ta? Dùng bản lãnh của ngươi đến tranh, không phải dựa vào trong tộc đến tạo áp lực. A, đúng rồi, nếu như ngươi là nam tử.

Kỷ Trác Duyên tức giận, tại nơi trang trọng này, hơn vạn người vây xem, muốn phát tác lại không tiện phát tác, Đồng Ngôn nói đều nói đến tình trạng này rồi, nếu quả thật hắn cự tuyệt, không chừng sẽ bị Đồng Ngôn cười nhạo. Ánh mắt hắn âm lãnh đảo qua Đồng Hân cùng Lục Nghiêu, mẫn cảm chú ý tới điểm ‘Thân mật’ này giữa hai người.

- Ta tiếp!

Tần Mệnh cười nhạt:

- Tốt!! Ta thua, mạng ta cho ngươi, ngươi thua đây?

- Ta có thể sẽ thua?

- Cái kia còn thật không chắc.

Kỷ Trác Duyên gằn từng chữ:

- Nếu như ta thua, đầu... Cho ngươi!

- Tốt! Mời tất cả mọi người làm chứng!

Đồng Ngôn lớn tiếng hô lớn.

Hướng trên khán đài tuyên cáo với tất cả mọi người:

- Lục Nghiêu ước chiến Kỷ Trác Duyên, dùng đầu mình làm tiền đặt cược, ai thua ai dâng lên đầu!

Hơn vạn người không hiểu thấu, Thăng Long bảng đang thật tốt mà, làm sao lại ước chiến đánh rồi?

Lại còn là lục trọng thiên ước đấu với thất trọng thiên?

Rất nhiều người biết rõ nội tình, đều lộ ra nụ cười nghiền ngẫm.

Tử Viêm Tộc có lòng đem Đồng Hân gả cho Lục Nghiêu, rồi lại nhận đến Bái Nguyệt tộc cầu hôn, Đồng Hân tương lai muốn gả cho Lục Nghiêu hay là Kỷ Trác Duyên, kỳ thật liền nhìn trận Thăng Long bảng này. Nếu như Lục Nghiêu tiến vào trước hai mươi, Đồng Hân chính là của Lục Nghiêu, nếu như Lục Nghiêu tấn cấp thất bại, Đồng Hân chính là của Kỷ Trác Duyên rồi. Nhìn đến Lục Nghiêu là muốn bí quá hoá liều, hướng tất cả mọi người tuyên cáo hắn có được quyền đối với Đồng Hân rồi.

Một nữ tử dẫn phát xung đột đổ máu? Đặc sắc rồi!

Nhưng, ngươi một lục trọng thiên làm sao đánh cùng thất trọng thiên !

- Ta có thể cùng ngươi đánh, nhưng là có một điều kiện.

Kỷ Trác Duyên không có khả năng đơn giản liền chấp nhận Lục Nghiêu khiêu chiến, như vậy sẽ kéo hắn đến cùng một cấp bậc như Lục Nghiêu.

- Nói.

- Ngươi phải đánh vào trước hai mươi trước!

Phải vào trước hai mươi mạnh, Lục Nghiêu còn phải đánh cho năm ba trận, một hồi so một hồi càng khó, nói không chừng liền phế ở nơi nào, đến lúc đó, Lục Nghiêu liền không thể nào vào được bảng hai mươi, Tử Viêm Tộc cũng không gả Đồng Hân cho Lục Nghiêu, Đồng Hân vẫn là của hắn, hắn không cần thiết lại đánh cùng Lục Nghiêu. Nếu quả thật tiến vào hai mươi mạnh, tối thiểu nói rõ Lục Nghiêu có tư cách khiêu chiến thất trọng thiên, hắn cùng Lục Nghiêu đánh cũng không tính quá mất mặt.

- Có thể.

Tần Mệnh chấp nhận.

- Lui ra!

Bốn vị trưởng lão thủ hộ lần nữa ra lệnh.

- Nhớ kỹ ước định, một trận chiến một mạng!

Tần Mệnh nhắc nhở lấy Kỷ Trác Duyên, sau đó rời khỏi rồi lôi trường.

- Có dám phó ước hay không? Ngươi thua được sao?

Đồng Ngôn khiêu khích sau, cũng bước lớn rời khỏi, còn cố ý khoác vai Lục Nghiêu, làm cho Kỷ Trác Duyên nhìn, kích thích hắn.

Kỷ Trác Duyên hừ lạnh, Lục Nghiêu, Đồng Ngôn, Đồng Hân, chúng ta chờ xem!

Tộc nhân Bái Nguyệt tộc thấp giọng hỏi:

- Thiếu gia, ngài thật muốn cùng Lục Nghiêu đánh?

Bình Luận (0)
Comment