Phương Kình thậm chí có suy nghĩ thu đồ đệ, nếu như lại bồi dưỡng được một chiến tướng, địa vị phe phái ‘Họ khác’ bọn hắn tại Tử Viêm Tộc sẽ lại đề thăng một mảng lớn.
Tần Mệnh đi xuống lôi đài, nghênh đón lấy Tử Viêm Tộc hoan hô chúc mừng.
Tất cả các cường giả hải tộc đều thu liễm khinh thị, không thể không một lần nữa xem kỹ Lục Nghiêu, xem hắn trở thành đối thủ! Có mấy cường giả thất trọng thiên kích động, hôm nay đánh xong trận này, nếu như có thể thắng, ngày mai đợt thứ hai, bọn hắn hy vọng có thể cùng Lục Nghiêu đánh một hồi!
- Thủ vòng thứ hai chiến, bắt đầu!!
Trưởng lão thủ hộ lôi đài tuyên cáo.
- Ta lên!!
Đồng Ngôn bị Tần Mệnh kích thích rồi, nhảy phát bay ra, không đợi rơi xuống lôi đài, Tử Viêm đã sôi trào, hóa thành hỏa dực, mạnh mẽ chấn động, bay lên trời.
- Tử Viêm Tộc Đồng Ngôn, mời chiến Thường Ngọc Lâm!
Hắn trực tiếp điểm tên Thường Ngọc Lâm, lục trọng thiên bị các ngươi khi dễ rồi, đến thất trọng thiên, chính là chúng ta khi dễ các ngươi.
Đội ngũ Kim Linh tộc bị tư thái hung hăng càn quấy của hắn chọc giận, hận không thể tự tay đi lên hành hạ hắn.
- Kim Linh tộc, Thường Ngọc Lâm, tiếp chiến!
Thường Ngọc Lâm lên đài, một trận chiến này, nàng đã đợi lâu rồi! Từ lúc trước khi đến Bá Vương đảo, nàng đã xem Đồng Ngôn siêu cấp thiên tài Tử Viêm Tộc này thành đối thủ. Vốn nghĩ sẽ đến thời điểm quyết đấu đỉnh phong cuối cùng.
Đồng Ngôn giao thủ, nhưng nếu Đồng Ngôn đã mời chiến rồi, nàng cũng không có gì tốt để do dự, muốn chiến liền chiến, phụng bồi đến cùng, xem danh tiếng thiên tài của ai càng đúng kỳ thực!
- Thủ vòng chiến thứ hai, Tử Viêm Tộc Đồng Ngôn, giao đấu Kim Linh tộc Thường Ngọc Lâm.
Bốn vị thủ hộ giả lôi đài lớn tiếng tuyên cáo.
Bầu không khí trên khán đài lần nữa nóng bỏng rồi, đỉnh núi quần sơn bên ngoài đấu trường, tất cả người xem đều kích động nghị luận.
Lục Nghiêu cùng Lạc Hoa vừa rồi đã kính dâng một hồi quyết đấu đặc sắc, không nghĩ tới tiếp theo lại nghênh đón đại chiến càng đặc sắc.
Đồng Ngôn, thiên tài đương đại của Tử Viêm Tộc, càng được vinh dự xem là siêu cấp thiên tài mấy trăm năm khó ngộ được nhất, hai mươi sáu tuổi liền tiến vào Địa Võ thất trọng thiên, nếu như kéo dài thêm sau hai năm tham gia Thăng Long bảng, rất có thể trực tiếp định là đứng đầu bảng cảnh giới bát trọng thiên.
Nhưng dự thi trước thời hạn, thiên phú cùng thực lực đều mạnh hơn đa số thất trọng thiên.
Thường Ngọc Lâm mặc dù thân là nữ nhi, nhưng lại là người mạnh nhất Kim Linh tộc đương đại, tại thất trọng thiên đã vững chắc đã hơn một năm, hơn là thuở nhỏ thành danh, bách chiến bách thắng, chưa bao giờ thất bại qua.
Bất luận là Đồng Ngôn, hay là Thường Ngọc Lâm, đều là người có lực cạnh tranh ngũ cường trong nội tâm mọi người, không nghĩ tới vậy mà đụng phải trước thời hạn, có thể nào không khiến cho mọi người kích động, làm sao không cho mọi người hoan hô.
Cường giả Thiên Mông tộc cùng các hải tộc đều ngưng thần chú ý, đây sẽ là trận quyết đấu đỉnh phong tường trước hạn, Đồng Ngôn cùng Thường Ngọc Lâm đều đại biểu cho thực lực mạnh nhất Tử Viêm Tộc cùng Kim Linh tộc.
Đám tộc lão hai đại hải tộc đều nghiêm túc nhìn đấu tràng, một trận chiến này sẽ là kiểm nghiệm thực lực chân chính các đệ nhất thiên tài trong tộc bọn hắn, kiểm nghiệm hơn hai mươi năm sở học của bọn hắn!
- Tiểu thê tử, gia cùng ngươi vui cười a?
Đồng Ngôn gào thét, tóc dài nhảy múa cuồng loạn, Tử Viêm lao nhanh, giống như nham tương phung trào, bộc phát tại lôi trường, ánh tím ngập trời, cuồn cuộn mà đi.
Thanh thế rất lớn, uy lực rất mạnh, người biết rõ nhiệt độ ‘Lửa tím’, đều rõ ràng uy lực một kích này. Chỉ là Đồng Ngôn mở màn câu nói kia khiến vô số người xấu hổ, ngay cả đám tộc lão Tử Viêm Tộc dùng sức ho khan, Đồng Tuyền càng là trầm mặt xuống, trang bức như vậy.
Lại còn là nơi chiến trường nghiêm túc như vậy, một tiếng này của ngươi quá giết phong cảnh rồi.
Các trưởng bối Kim Linh đều mặt mũi tràn đầy hắc tuyến, đó là nữ nhi tộc trưởng chúng ta, cái gì gọi là tiểu tiểu thê tử, cái gì gọi là vui cười a.
- Vô sỉ!
Thường Ngọc Lâm bất vi sở động, trong tay cầm một cây Xích Huyết chiến mâu, đạp bước bay lên không, một cỗ sóng khí màu vàng đẩy lấy nàng, bay nhanh như kinh hồng, thẳng hướng Đồng Ngôn, nàng tức giận cường đại khiếp người, một mâu đâm về lửa tím, trường mâu lại bộc phát dữ dội.
Ầm ầm, hào quang như thủy triều.
Tư thế nhiên ngang, chiến uy lẫm liệt, giống như một tôn chiến thần.
Oanh!
Nàng một kích đẩy ra sóng dữ lửa tím, như là đao lớn chống trời chặn ngang chặt đứt bọn nó, nàng tăng vọt tốc độ, từ sâu trong lửa tím quét ngang đi qua, chạy giết Đồng Ngôn.
- Tiểu thê tử... Bắt lấy nè...
Đồng Ngôn rống to, khiến cho nam nữ toàn trường biểu lộ quái dị, tuy nhiên hắn chiến ý dâng cao, Tử Viêm ngập trời, nhiệt độ cao đốt cháy không gian, hai mắt đánh ra hai đạo cường quang, nháy mắt bạo kích, liên tiếp đánh vào trên trường mâu.
Thường Ngọc Lâm cường thế vô cùng, ngạnh kháng cường quang, tốc độ không giảm, một tiếng ‘Kim Quang Cuồng Tiêu’, kim quang xung quanh đột nhiên sôi trào, hóa thành phong bạo, vòng quanh nàng phóng nhanh lên trời cao, nàng lăng không một kích, vòi rồng đột nhiên rơi xuống, như là đầu kim long giận dữ hét to, từ trên cao lao xuống, chạy giết Đồng Ngôn.